Lục Minh Thành cao cao thượng thường nhìn Triệu
Na, trong giọng nói mang theo ý ra lệnh khiến người là không dám phản bác, "Xin lỗi cô ấy!"
Xin lỗi? ! Triệu Na chưa bao giờ coi trọng Uyển Dư, cô ta làm sao có thể đi xin lỗi Uyển Dư? !
Triệu Na nhìn sự lạnh lùng trong mắt Lục Minh Thành cùng sự ghê tởm trong mắt Tần Chí Minh, trong phút chốc, sự căm ghét của cô dành cho Uyển Dư đã bùng lên đến đỉnh điểm.
Uyển Dư, cô đã khiến tôi nhục nhã như vậy, để bảo thủ, tôi sẽ hủy hoại cô
Triệu Na đột nhiên ngẩng mặt lên, mang theo sự hại quyết tâm, "Lục Thiếu, anh nhất định phải chia tay với Uyễn Dư, bởi vì... "Bởi vì Uyển Dư cô ta đã có con rồi! Năm năm trước cô ta một đêm mời gọi tới ba người đàn ông trai bao, thậm chí bản thân cô ta còn không biết con mình là của người đàn ông nào nữa!"
Nói xong, khuôn mặt u ám của Triệu Na lập tức trận đây sự hả hệ, cô ta nghe được từ một người bạn cùng phòng ở trường đại học nói rằng cô đã tình cờ gặp Uyên Dư ở nước ngoài, Uyển Dư đã có một cặp sinh đôi.
Năm năm trước, chuyện Diệp Hiểu Khê tìm cho Uyển Dư ba người đàn ông trai bao cô ta cũng biết chuyện này, Triệu Na đường nhiên tin rằng con trai và con gái của Uyển Dư hồi đó là của một trong những người tên trai bao, “Mẹ ơi!" Một giọng nói lanh lảnh vang lên sau lưng Uyển Dư, Diệp Gia Bảo chạy tới lao vào vòng tay của Uyển Dư
Diệp Gia Bảo có dáng vẻ lạnh lùng, cậu bé không sở hãi bước về phía trước, nhìn thấy Uyển Dư khuôn mặt nhỏ bé lãnh đạm của cậu bé lại lộ ra ý cười nhân nhạt.
Ban đầu, sau khi nghe những gì Triệu Na nói, không ít người còn đang ấm ức giùm Lục Minh Thành, bọn họ cho rằng Uyển Dư đã hành động không đúng mực, không xứng với Lục thiếu nổi tiếng lừng lẫy của bọn họ, nhưng khi họ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của Diệp Gia Bảo cùng với Lục Minh Thành gần như là cùng một khuôn thi thái độ đối với Uyền Dư chỉ còn lại sự ngưỡng mộ.
Thật là một cặp tiểu bảo bối đáng yêu nha
Cậu bé đó giống Lục thiếu như vậy, sao có thể là của người tên trai bao chứ, dây rõ ràng là của Lục Thiếu
Bức tranh cả gia đình bốn người này đứng cùng nhau thật là bắt mắt, không ít người muốn quay lại khoảng khắc này, nhưng mọi người ở Hải Thành đều biết rằng Lục Minh Thành ghét nhất là bị lộ chuyện cả nhân của mình, không ai có gan lớn giơ điện thoại trong tay chụp ảnh cả.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Gia Bảo, Triệu Na trực tiếp sửng sở, cô không ngừng lầm bẩm nói: "Chuyện này ... chuyện này sao có thể, chuyện này làm sao có thể. Con của Uyễn Dư hóa ra là của Lục Minh Thành:
Hàn Tịnh tạm thời bị cha mình sắp xếp đi Châu Phi công tác, cho nên anh ta chỉ có thể giao phó hai đứa nhỏ ở cùng anh cho Lục Minh Thành Lúc này hai đứa nhỏ đang đợi Lục Minh Thành ở trên xe, đợi anh rất lâu anh vẫn chưa quay lại, hai đứa nhỏ này liền tìm đến trung tâm mua sắm, không ngờ lại thấy một người phụ nữ xấu xa đang vu oan mẹ là kẻ trộm.
Có điều ông chủ vừa rồi thật sự rất đẹp trai
Nhưng ông chủ không phải là không có gì với mẹ sao? Tại sao vừa rồi ông lại nói rằng mẹ là người phụ nữ của ông chứ
Một người thông minh như Diệp Gia Bảo cũng cảm thấy không thể hiểu nổi được ông chủ mà
Tâm tư của người lớn quá phức tạp rồi.
Về chuyện tình cảm giữa người lớn, cậu và Uyển Nghị không thèm quan tâm nữa, chúng chỉ cần làm tốt bảo báo ngoan ngoãn của mẹ là tốt rồi, chỉ cần mẹ vui, bắt kẻ mẹ chọn ai, chúng sẽ ủng hộ vô điều kiện. "Xin lỗi mẹ tôi đi" Diệp Gia Bảo lạnh lùng nhìn chăm chằm Triệu Na, khi thể trên người giống hệt Lục
Minh Thành.
Triệu Na cũng là một người phụ nữ kiêu ngạo, muốn cô ta xin lỗi Uyển Dư người cô ta khinh thường nhất, hai chữ xin lỗi này cô ta thật sự không nói ra được. Nhưng cô ta đã được nghe nói qua về thủ đoạn của Lục Minh Thành, nếu cô ta kích động đến sự tức giận của Lục Minh Thành, chỉ sợ rằng ở Hải Thành to lớn này cô ta sẽ không có chỗ nào để dung thân nữa. Loay hoay một hồi lâu, Triệu Na vẫn cắn chặt răng nói xin lỗi với Uyển Dư: "Uyển Dư, thực xin lỗi, vừa rồi là tôi hiểu lầm cô, tôi xin lỗi cô, hi vọng cổ đại nhân sẽ không chấp nhặt với tiểu nhân, đừng chấp nhất với sự hiểu biết nông cạn của tôi."
Uyền Dư quá lười để ý đến Triệu Na, cô một tay cầm tay Diệp Gia Bảo, tay kia nắm tay Diệp Uyền Nghi xoay người bước ra ngoài trung tâm mua sắm. Lục Minh Thành quay người lại, Tiểu Tôn với Tiểu Trình run lên vì sợ hãi, bọn họ đã mạo phạm đến phụ nhân tương lai của chủ tịch, chỉ sợ... " Lục thiếu, chúng tôi sai rồi, chúng tôi không phải cố ý hiểu lầm Diệp tiểu thư, chúng tôi... “Từ nay về sau, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!" Lục Minh Thành không thèm nhìn bọn họ, những lời anh nói ra hoàn toàn đầy bọn họ vào địa ngục.
Nhân viên bị nhà họ Lục sa thải thì còn công ty nào dám nhận bọn họ nữa! Chỉ sợ rằng bọn họ cả đời này, đừng bao giờ nghĩ tới việc kiểm được công việc đoàn hoàng nữa.
Sau khi Lục Minh Thành lên xe, công ty đột nhiên có việc gấp, anh nhờ Uông Thϊếp đưa Uyễn Dư và hai đứa nhỏ về công ty trước.
Những gì Lục Minh Thành nói hôm nay, Uyển Dư không hề nghĩ nhiều.
Cậu trẻ căn bản không hề coi trọng cô, thì làm sao có thể coi cô như người phụ nữ của anh chứ ! Anh nói như vậy chỉ để giúp cô giải vây mà thôi
Lúc ở trong siêu thị, trái tim cô không khỏi đập rộn ràng, sau khi bình tĩnh lại, trong tim cô chỉ còn lại nổi cô đơn.
Cô tự cười nhạo chính mình, cô đã quyết định hẹn hò với Hàn Tịnh rồi, quyết định cho hai đứa nhỏ một mai ấm gia đình, vậy nên cô không thể đối với cậu trẻ có bắt cử nhỏ nhưng nào nữa.
Sau khi dỗ hai đứa nhỏ ngủ, Uyển Dự buồn bã phát hiện dì cả của mình lại ghé thăm
Căn hộ nhỏ không có chuẩn bị băng vệ sinh, cô lấy điện thoại di động ra định xuống cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới mua một túi băng vệ sinh.
Vừa ra khỏi cửa căn hộ nhỏ, một bóng đen lao về phía cô, thân thể cô bị một lực mạnh mẽ áp vào một bên tường.
Tần Chí Minh. "Tần Chí Minh, anh điên rồi sao! Anh buông tôi ra!" Uyển Dư mãnh tay hất Tần Chí Minh ra, cô nghiêm mặt cảnh giác nhìn anh ta, "Tần Chí Minh, những gì tôi nói năm năm trước đã rất rõ ràng rồi. Giữa chúng ta da do rồi. Từ nay, anh đừng làm phiền đến tối
Tần Chí Minh châm một điều thuốc, trên mặt anh ta hiện lên vẻ khó chịu cùng phiền muộn không nói nên loi.
Lúc đầu anh ta muốn bé cả Uyển Dư cùng Diệp Hiểu Khê cùng lên giường, nhưng Uyên Dư thật sự rất nhàm chán, lại còn không cho anh ta đυ.ng vào, ở tuổi đó anh ta đang vào thời điểm sung sức, làm sao có thể nhìn được
Anh ta cứ cho rằng Uyển Dự thân tâm trong sạch, không ngờ rằng cô vậy mà sau lưng anh lại lên giường với người đàn ông khác, còn có cả con Người luôn kiêu ngạo ngạo mạn như anh ta, làm sao có thể nuốt trôi cục tức này! “Uyển Dư, có phản bội tôi! Nói đi! Cô với Lục Minh Thành từ khi nào đã ở cùng nhau?!" Tần Chí Minh hung ác ném tàn thuốc trong tay ra, "Không, tôi nên hỏi cô, cô làm thế nào lại có thể câu dan được Lục Minh Thành mới phải "