Lúc này trước cửa sân bay, có 1đám nữ sinh đang rượt đuổi 1thằng con trai bán sống bán chết. Đám người vừa chạy vừa ko ngừng la hét:
-ANH IVANNN...!
-Đừng chạy mà!
-Chờ tụi em với...!
Thằng bé cứ cắm đầu chạy miết, ko dám quay lại đằng sau nhìn. Người xưa có câu "quay đầu lại là bờ". Nhưg hoàn cảnh hiện giờ của nó pải là "quay đầu lại là chết" mới đúg.
-Đừg chưa tạm biệt mà đã đi chứ...!
-Nhận quà xog em cho anh đi ngay mà! Làm ơn đi...!
-Kí tên cho em đã! Đi mà...! Anh Ivannn...! Huhuhu...!!!
Đám người vẫn bám riết thằng bé, cứ hét toáng lên làm náo loạn cả cửa sân bay, mấy ông bảo vệ pải chạy ra cản họ lại, nhưng vì đám người quá đông nên vẫn chưa kiểm soát được hết. Thằng bé sợ phát khóc, tái cả mặt, vừa chạy vừa lẩm bẩm:
-Số mình đen phát sợ! Tưởg trốn được đám fan an toàn, ai dè vẫn đυ.ng! Ai bảo làm idol là sướg, khổ thấy bà nội luôn...huhu...bà ơi!-nó vẫn cắm đầu cắm cổ chạy, may nhờ mấy ông bảo vệ nó mới lên được máy bay an toàn. Đang định tìm tiếp viên để hỏi chỗ ngồi thì thằng bé giật bắn mình khi quay lại đằng sau thấy lù lù 1nữ tiếp viên đang nở nụ cười tươi rói, nhìn nó bằg ánh mắt ság hơn cả đèn pha:
-Xin hỏi anh là Ivan ạ?
-Dạ...vâng...!-thằng bé lắp bắp.
-Cho tôi xin chữ kí nhé?-nữ tiếp viên nhìn nó bằg ánh mắt nài nỉ. Gượng cười, thằng bé rút bút ra. Vừa kí xog, chưa kịp đưa tkì nó đã bị cô tiếp viên ấy ôm chặt cứg, nghẹt cả thở, mắt xoay mòg mòg nhưg thằg bé vẫn pải cố gắg cười tươi nhất có thể.
-Cảm ơn anh! Chúc BLACK ANGER thành côg nhé! I LOVE YOU!-cô tiếp viên cầm tờ chữ kí của nó chạy ra chỗ đồng nghiệp khoe, mồm cứ ngoác ra cười ko ngậm lại được. Tức thì lại rộ lên nhữg lời bàn tán:
-WOA...! Ivan hả?
-Ôi! Dễ thươg chết mất! Xinh quá cơ! Nhìn kute như con gái ý! Thế mà giọng hát mạnh mẽ như TOP của BIG BANG luôn!
-Ivan mà lị...!
Đang ko biết ngồi đâu, thằg bé chợt thấy chỗ trốg cạnh Thiên Mỹ. Lập tức ánh mắt nó bị thu hút bởi mái tóc đỏ bồg bềnh như màu mặt trời lúc ban mai của nhỏ, đôi my cog, làn môi hồg. Lần đầu nó thấy 1đứa con gái đẹp đến vậy! Khẽ ngồi xuống cạnh Thiên Mỹ, thằg bé cũg thϊếp đi vì mệt (vừa bị fan rượt mà)!
Lúc này Thiên Vũ đag ở trụ sở chính của tập đoàn KBO. Vừa kí xog hợp đồg hợp tác Thiên Vũ cũg nhận được tin đại thiếu gia nhà họ NGUYỄN NAM đã ra BẮC từ hôm qua. Ngay sau khi về nhà, Thiên Vũ đã xin ba má đj chuyến bay kế tiếp ra HÀ NỘI. Thiên Vũ ko muốn Thiên Mỹ và tên thiếu gia ấy gặp nhau. Vì giữa họ có 1bí mật khó nói và đau lòg mà chỉ Thiên Vũ biết.
Đang say sưa ngủ Thiên Mỹ chợt tỉnh dậy. Nhỏ thấy đói. Dáo dác nhìn xem tiếp viên ở đâu, thì ánh mất nhỏ rơi xuống người Ivan. Mắt nhỏ sáng rực lên, khẽ thì thầm:Tía má ơi! dễ thương quá đi mất...!.Đưa tay vuốt mấy lọn tóc vàng trước mũi thằng bé, nhỏ ko dấu nổi sự thích thú. Hết vuốt tóc nhỏ lại bẹo má Ivan. Thiên Mỹ thích cái đẹp nên quyết định ngay sẽ kết bạn bằg được với thằg bé. Ivan là thành viên của 1boyband mới nổi. Thiên Mỹ vốn ko quan tâm đến idol Việt, lại chỉ thích nghe nhạc nước ngoài nên ko biết Ivan là ca sĩ, lại càg ko biết thằng bé là con trai. Cũg pải thôi, gương mặt Ivan xinh đến nỗi bao nhiêu đứa là con gái 100% mà còn pải ghen tỵ cơ mà!!!
Mải bẹo má thằng bé, lâu sau nhỏ mới phát hiện móc quai áo cuả mình bị tuột ra từ bao giờ. đứng dậy vô tolet, nhỏ cài lại móc áo. cài xong toan đi ra thì mấy lọn tóc cứng đầu lại vướng vào móc áo làm nhỏ giựt mãi ko ra! Thiên Mỹ đành rón rén hé cửa ra xem có cô tiếp viên nào đi qua để nhờ. Chợt thấy Ivan, nhỏ mừng quýnh gọi:BÉ ƠI!!!". Thằng bé giật mình quay lại (đang định đi ra vì thấy trog tolet có người) tròn cả mắt ra nhìn nhỏ. Biết mình bị nhầm là con gái, Ivan lại gần Thiên Mỹ nói: ôi là con tr...Á!!!-chưa nói hết câu nó đã bị nhỏ lôi tọt vô WC. Thấy con bé mặc mỗi...nội y, mặt thằng bé tái dại cả đi, liền ôm chặt vai mình, hét:
-Cô định làm gì? TÔI KO MUỐN!!!
-Ko muốn cái gì cơ? Chị chỉ nhờ bé gỡ hộ tóc thôi mà! Sao lại ko muốn???-Nhỏ ngơ ngác nhìn thằg bé đag run bần bật, mặt mũi thì méo xệch cả lại, cứ như đứg gần sư tử xổg chuồg. Nhỏ quay lưg lại chỉ vào cái móc áo đag cuốn mấy lọn tóc của nhỏ rối như tơ vò, nói: Bé giúp chị đi mà! Làm sao chị nhờ mấy người ngoài kia được, nhỡ có biếи ŧɦái hay dê cụ thì sao??? Đi mà...!-Mắt nhỏ chớp chớp như van lơn.
Thấy thế, thằng bé lại đơ ra như trái bơ héo. Thôi, chuyện lỡ rồi, đành giúp thôi! Ivan ko ngờ mình lại có ngày pải đi cài móc áo cho con gái, lại còn ko pải người yêu mới đau chứ! Thằg bé đau đớn nhìn cái móc áo rồi run run đưa tay ra gỡ, tự nhủ thầm: Thề có ông trời chứg giám, ko pải tại con dê mà là do hoàn cảnh đưa đẩy...con ko cố ý dấu chuyện mình là con trai đâu...hixhix...!. Đag gỡ, chợt Ivan thấy 1vết sẹo dài khoảg 10-15cm trên tấm lưg trắng nõn nà của nhỏ (dê à nha), trông như dấu vết còn sót lại của 1cuộc phẫu thuật. Nhưg ko quan tâm nhiều, thằg bé tập trug gỡ. Xog xuôi, nó buôg 1câu "xong rồi!", rồi chạy thẳg ra ngoài luôn. Thiên Mỹ thấy thế liền vội mặc áo zô rồi đuổi theo Ivan. Ngồi vào chỗ, nhỏ tìm cách bắt chuyện.
-Cảm ơn bé nhé! Chị tên ÂU DƯƠNG THIÊN MỸ! Bé tên gì?
-Ưkm...LÊ VIỆT ĐÔNG!-lần đầu tiên nó khai tên thật với người lạ.
-Vậy mình làm chị em kết nghĩa nhé? Bé Việt Đông???-nhỏ cười tít mắt
-PHỤTTT...!-Ivan phun nguyên ngụm nước đag chuẩn bị nuốt trong miệng ra. Đời nào có ai gọi nó là BÉ đâu, toàn anh Ivan này. anh Ivan nọ, thằng bé shock đơ luôn! Thấy thế Thiên Mỹ liền lấy khăn giấy đưa cho Ivan rồi hỏi han:
-Sao đag yên đag lành lại sậc nướ thế?
-Ko...ko sao!-Thằg bé cố gượg cười nhưg thầm nghĩ trong lòng:Chứ ko pải tại cô mà tôi suýt THĂNG THIÊN à?
Tiếng nói của cô tiếp viên vang lên báo hiệu mảy bay chuẩn bị hạ cánh. Thiên Mỹ đứ dậy bước ra ngoài. Định xin Việt Đông SĐT thì ko thấy thắng bé đâu cả! (chắc sợ quá chạy rùi,hhaha). Thiên Mỹ đành ngậm ngùi bắt taxi về biệt thự của bà ngoại nhỏ. Cất đồ đạc xog, nhỏ xin ngoại đi chơi phố. Sau khi ạm cho sơ sơ 6tên vệ sĩ đầu trâu mặt ngựa theo nhỏ, bà ngoại nhỏ yên tâm cho nhỏ tung tăng. Dù hơi khó chịu vì đám vệ sĩ nhưng nhỏ vẫn vui vẻ ra ngoài. Bên ngoài, trên bầu trời những đám mây đen dần xuất hiện...(sắp có chuyện gì ko hay xảy ra đây ta???)
* * *