Chương 23: Hậu thuẫn

-Ưmm...!-thiên vũ tỉnh dậy khi bị mấy tia nắng nghịch ngợm nhảy vào mắt.

Đâu thế này?

Anh nhìn xung quanh và phát hiện một căn phòng trên gác thượng. Ko quá sang trọng nhưng cũng ko đến nỗi bụi bặm, chặt hẹp. Có lẽ ông Dương ko nỡ để mấy cậu ấm này trong nhà kho lạnh lẽo, dơ bẩn.

Một người là đại thiếu gia của dòng họ Âu Dương-người kế thừa tập đoàn Pool Dragon đứng số một Việt Nam và thứ ba thế giới (sau tập đoàn KBO)-Âu Dương Thiên Vũ.

Một người là cháu trai của chủ tịch nước-đức cao vọng trọng-Lê Việt Đông.

Và thiếu gia Nguyễn khánh Long-người đảm đương trọng trách "dẫn đường chỉ lối" cho Mafia toàn thế giới nếu his father mất!!!

Còn lại là con trai của nữ diễn kiêm kiêm người mẫu nổi tiếng thế giới và nhϊếp ảnh gia kiêm đạo diễn được thế giới công nhận là tài ba nhất vũ trụ-Mạc Vũ Cường.

Bộ năm này chỉ còn thiếu đại thiếu gia của dòng họ Nguyễn Nam-người thừa kế tập đoàn KBO đứng đầu thế giới-Nguyễn Nam Gia Bảo là đủ bộ!!!

Chỉ tiếc là cậu ấm này đang "vi vu" cùng "người đẹp"...bỏ trốn rồi!!!

Và "người đẹp" đó ko ai khác là nhị tiểu thư của tập đoàn Pool Dragon-ái nữ của dòng họ Âu Dương-Âu Dương thiên Mỹ.

Ko may là hai con người đó ko phải bỏ trốn cùng nhau vì tình yêu như mấy bộ phim Hàn, mà phải chạy trốn vì HẬN THÙ!!!

Cũng vì lý do đó mà bốn cậu ấm có thể coi là vô cùng nổi tiếng và giàu có kia phải ở đây-trong một căn phòng trên gác mái của dinh thự nhà họ Nguyễn Nam.

Thiên Vũ vội nhìn quanh. Căn phòng khá lớn. Có hai cửa sổ lớn và một cửa ra vào. Có hai khu công trình phụ (khu WC và phòng tắm) nối liền với phòng. Có tivi, tủ lạnh, điều hoà đàng hoàng. Bàn ghế, tủ giường đủ cả. Một cái bàn ăn dạng xoay khá lớn đặt giữa phòng, bốn cái giường đủ cho 4 anh chàng, được kê ở 4 góc phòng. Thiên vũ thắc mắc sao đang là con tin mà cũng sướиɠ quá vậy? Tưởng phải khổ như trong phim chứ!

-ay...!-tiếng của việt đông.

-Ivan...! Tỉnh rồi hả?-anh chạy lại giường nó-ngay cạnh giường anh.

-Đâu đây?-nó chưa mở mắt đã hỏi. Thiên vũ bực mình tát vào mặt nó một cái đánh bốp.

-Á!!!-nó hét lên rồi vùng dậy: -Sao ông tát tôi!!! KHỐN!!!

-muốn ăn cái nữa à?-anh gằn giọng.

-Ai da...!-nó ko cãi lại mà tự dưng ôm tay. Thiên vũ tròn mắt nhìn, tay việt đông đã được băng bó, nhìn sơ qua là anh biết tay nó bị gãy rồi.

-Gãy lúc nào đây?-anh nói như quát.

-Lúc...tôi đỡ cái đạp của 1 tên định lao vào đạp ông đó!!!-nó nói.

-KHÙNG HẢ!!! Ko biết võ còn bày đặt!!!-lần này thì anh quát thật.

-Ông mới khùng đó! Tôi đau chứ ông đau hả? Đỡ zùm ko cảm ơn thì thôi còn nói...!-lần này nó cũng cãi lại, vừa nghiến răng, vừa lừ măt nhìn anh.

-Ông...!-anh định gào lên thì bị mấy tiếng động lịch kịch ở ngoài cửa làm giật mình, vội im bặt.

Cánh cửa gỗ mở ra. Ông Dương bước vào cùng đám vệ sĩ. Sợ bị đánh lén nên đem người theo chắc!

-Các cậu tỉnh rồi sao? Có muốn ăn gì ko?-ông ta cười.

-ăn xong rồi chết chứ gì?-thiên vũ lườm.

-ai dám chắc trong thức ăn ko có độc! Huống hồ bọn tôi còn là con tin!-việt đông cũng gườm mắt.

-Ồ ko! Các cậu đúng là con tin! Nhưng tôi ko có ý định gϊếŧ ai cả! Tôi cũng ko muốn gϊếŧ cô bé đó! Chỉ là muốn "xin" lại đôi mắt của vợ tôi thôi!!! Chỉ là sẽ rất khó cho tôi nếu thả các cậu ra. Nên tốt nhất các cậu cứ ở đây đi! Tôi đã cho người chuyển các cậu lên đây vì ở dưới nhà kho ẩm thấp chật chội quá! Trong lúc các cậu chưa hết ngấm thuốc mê tôi cũng đã cho người vào khám bệnh và băng bó các vết thương cho 4 cậu rồi! Tự nhiên như ở nhà nhé!!!-ông Dương lại ra ngoài, sau khi cho người mang một xe đẩy mini thức ăn vào.

Cánh cửa đóng sầm lại.

Ko gian trở nên tĩnh mịch. Thiên vũ nghiến răng ken két, đôi mắt đen của anh như gằn lên những tia lửa.

-KHỐN KIẾP!!!-thiên vũ đấm mạnh xuống chiếc giường của việt đông. Rõ ràng giường được đệm một lớp đệm rất dày và êm, thế mà tự dưng nghe "rắc" một tiếng.

-ông...bình tĩnh...gãy giường...là tôi ngủ đất đó!!!-việt đông mếu mặt nhìn thiên vũ. Anh túm lấy cổ áo nó, lườm một cái, long sòng sọc cả con ngươi.

-Giờ ông còn nghĩ đến chuyện đó à? Tôi cho ông ngủ đất luôn bây giờ!!!-thiên vũ giận run người, ko nhịn được mà thét lên.

-ưʍ...mới mở mắt mà tôi nhìn thấy cái gì thế này hả KUN?-vũ cường ngồi trên cái giường đối diện giường của việt đông, chống cằm nói.

-Ai da! Tôi ko biết là hai ông như vậy đâu nha! Thì ra ko chỉ biếи ŧɦái mà ARON nhà ta lại còn là GAY nữa!!! Đúng ko KOL?-khánh long cười khúc khích, ánh mắt đầy ám chỉ.

Hai anh chàng kia giờ mới nhìn lại hình thể. Chuyện là: Thiên vũ túm cổ áo việt đông làm nó nắm lăn luôn xuống giường. Anh thì ngồi trên bụng nó, nó lại đang túm lấy tay anh. Nhìn kiếu gì cũng thành: Thiên vũ đang...sàm sỡ việt đông!!!

-Á!!!-cả hai cùng thét lên rồi cùng buông nhau ra, lao ra khỏi giường.

-e hèm!!!-thiên vũ hoẵng giọng, đỉnh đốn lại quần áo.

-...!-việt đông cũng lấy lại bộ mặt bình tĩnh, đi ra phía bàn ăn.

Khánh long và vũ cường cùng nhìn nhau, nhích lên nhích xuống cặp lông mày, rồi nhìn thiên vũ và khánh long bằng cặp mắt gian sảo kinh khủng!

-Có trò để chơi rồi, hehe...!-khánh long và vũ cường cùng nhìn nhau, rôì đồng thanh khẽ nói. Bạn đang đọc truyện độc quyền tại Kênh Truyện

TruyenHD

____________________________ _ _ _

* Dinh thự họ Nguyễn Ngọc:

"Oh, my boyfriend....are you my love....!!!"-tiếng nhạc chuông vang lên.

-Alô...!-hoàng nhi bắt máy.

-ZiZi!!! Anh Zent đây!!!-là giọng của gia bảo.

-Anh zent!!!-hoàng nhi tròn mắt.

-Nghe kĩ những điều anh sắp nói đây! Phải nghe thật kĩ vì anh ko có nhiều thời gian để lắp lại! Và nghe xong thì lập tức đập nát máy của em, nhằm chống cuộc đối thoại này bị lưu lại và máy định vị dò ra chỗ của anh!-gia bảo nói tiếp.

-VÂNG!!!-hoàng nhi ko biết chuyện gì nhưng cô chưa bao giờ nghe giọng và cách nói của gia bảo nghiêm túc đến vậy.

Cạch...!-gia bảo tắt máy, vừa ấn nút "kết thúc cuộc gọi" thì định giơ lên đập máy.

-Khoan!!!-thiên mỹ hét.

-Sao?-gia bảo lạnh lùng hỏi.

-Ko đập có được ko? Tháo bộ định vị là được mà!-nhỏ nói.

-Ko được!-vẫn cái giọng lạnh lùng đó vang lên.

-Xin anh đấy...!!!-mắt nhỏc cụp xuống, trông buồn thảm.

-Cô đã gọi cho ba mẹ chưa?-hắn lại hỏi.

-Rồi! Nhưng điện thoại riêng ít khi ba mẹ tôi nghe lắm. Lúc họp lại càng ko nghe. gọi cho thư kí thì họ nói:"chủ tịch rất bận, ko thể nghe máy!", tôi cũng ko cách nào liên lạc!-nhỏ nắm chặt điện thoại, thủ thỉ.

-Vậy thì đập đi!!!-hắn tỉnh bơ nói.

-KHÔNG!!!-năn nỉ ko được, nhỏ bực mình thét to.

-Cô...!-hắn nhăn mặt. Đi với nhau chưa lâu đã cãi nhau thì ko hay cho lắm, hắn cố nhịn, tự nhủ "ko thèm chấp". Trẻ con thật!!!

-Giờ phải tìm chỗ bán xe!!!-hắn nói.

-UK!!!-nhỏ cũng gật gật.

Hắn và nhỏ đã ra sân bay để vô Nam. Nhưng ko ngờ ba hắn ra tay nhanh đến thế, đã phân bố người đứng chặn hết ở các cửa rồi. Giờ mà mua vé, thế nào cũng bị tóm. Thế là hắn và nhỏ đành lủi thủi đi về. Chiếc xe limo này sang trọng quá, dễ bị chú ý, nên hắn quyết định bán đi, mua một chiếc xe ga cho dễ đi lại.

Gia bảo đến hẳn một chi nhánh lớn. Chiếc xe giá 500.00USD, nhưng người ta chỉ trả 350.000USD. Hắn bắt buộc phải bán, vì khi trốn, cả hai đều ko mang theo tiền. Thẻ tín dụng của Gia Bảo đã bị ba hắn chặn mất, ko dùng được nữa.

Mang số tiền đó đi mua xe, theo yêu cầu của nhỏ, hắn đã mua một chiếc air blade đời mới, màu đỏ. Đời hắn chưa bao giờ phải đυ.ng vô quả xe này, nhưng vì nhỏ thích, hắn cũng vui vẻ chấp nhận.

Sau khi mua được xe, cả hai tiếp tục đi. Gia bảo lái xe đi tiếp đến một vùng biển khá hẻo lánh, ít người.. Đã khá xa Hà nội rồi. Phải dừng lại nghỉ thôi. Thiên mỹ đã cố ôm chặt bụng để mất tiếng "ục ục" ko phát ra nhưng chúng vẫn lọt được vô tai gia bảo. Hắn bịt miệng cười thầm. "Đúng là bó tay với cô ta!"-gia bảo thầm nghĩ rôì tìm quán ăn.

Thiên mỹ biết số tiền vừa rồi ko đủ cầm cự cho cả hai đứa lâu dài. Đã mua xe, thuê nhà trọ, còn tiền ăn uống, sinh hoạt nữa,...chắc chỉ một, hai tháng là hết sạch.

Gia bảo cũng biết vậy. Nhưng tạm thời chưa nghĩ ra cách gì.

*Trong quán ăn:

-Tạm thời chúng ta phải ở đây! Đợi hoàng nhi hàng động thành công, chúng ta sẽ có hậu thuẫn.-hắn vừa nhai vừa nói.

-Anh nhai xong hẵng nói được ko? Mà tại sao phải chờ hoàng nhi?-nhỏ nhăn mặt

-NGỐC!!! hoàng nhi nhất định sẽ cứu được lũ kia!!! Hai chị em song sinh họ rất giỏi. Hoàng nhi có một bộ óc thông minh đến tôi còn ko bì kịp. Về sức mạnh, mai chi có thể đánh gục 10người đàn ông to lớn chỉ trong 1 phút!!! Đấy là lý do tại sao chú tôi (ông Khanh-bố nuôi của hoàng nhi và mai chi) nhận nuôi hai chị em họ!!!-hắn nói một lèo làm nhỏ ko nghe kịp.

Nhưng nhỏ cũng đang lo cho thiên vũ. Ko biết anh hai nhỏ ra sao rồi nữa!

-Ăn lẹ lên! Còn phải tìm nhà trọ nữa!!!-hắn giục nhỏ.

-Uk!-nhỏ nghe xong lại cắm cúi ăn.

_____________________ _ _ _

-Mai chi! Sáng mai ta phải tới nhà Nguyễn Nam!!!-hoàng nhi nắm chặt vai mai chi.

-Em biết! Nhưng vệ sĩ ở đó toàn cao thủ mà chị!-mai chi nhăn mặt.

-Ko sao! Chị có kế hoạch cả rồi!!!-cô nháy mắt, mỉm cười.

-Vâng!!! Em nhất định sẽ cứu bằng được anh khánh long!!!-mai chi cũng hồn nhiên giơ hai tay lên cao nói.

-Hả...am...ko lẽ...thích Kun?-hoàng nhi tròn mắt.

-ơ...em...!-mai chi vội bịt miệng mình, mặt đỏ ửng.

-Võ giỏi như em làm phu nhân của ông trùm mafia cũng hợp quá đi chứ!!!-hoàng nhi huých nhẹ vai mai chi, trêu chọc.

-gì chứ!!! Chị đẹp vậy làm con dâu của nữ diễn viên Vũ ngọc Linh (mẹ Vũ Cường) cũng hợp quá còn gì!!!-mai chi cũng trêu lại chị mình.

-Em nha!!!

-Chị ý!!!

Hai chị em hồn nhiên lấy gối đập vào mặt nhau. Chỉ trẻ con tối nay thôi. Sáng mai, họ sẽ khác.................!

_________________________- _ - _-

Gia bảo và thiên mỹ cùng đi sâu vàotrong lòng thành phố biển ấy. Dừng trước một quán bar, gia bảo bắt thiên mỹ đợi bên ngoài.

-KHÔNG!!!-nhỏ hét

-Aissss.....!-hắn vò đầu: -chỉ một lát thôi! tôi ra ngay mà!!!

-Tôi cho anh 5 phút!!!-nhỏ đành nói.

-OK!!!-hắn nói rồi chạy tót vào trong. Thiên mỹ buồn lắm. Đang trong tình thế nguy hiểm thế này, hằn còn tâm trạng vào quán bar chơi. Còn để nhỏ một mình ngoài cửa đợi nữa. Trời sang thu rồi, buơi tối cũng lạnh lắm chứ! Vậy mà hắn mặc nhỏ ngoài này. Tự dưng, nhỏ khóc.

-Sao vậy cô em? Sao khóc vậy? Anh làm em hết buồn nha!!!-một đám thanh niên tự dưng ở đâu chui ra, lại gần trêu chọc nhỏ.

-haha...đúng đó? Hay bạn trai bỏ? Đi với tụi anh vui liền!!!-một tên khác lại lên tiếng cợt nhả.

-CÚT!!! bổn tiểu thư ko rảnh đùa với các ngươi!-thiên mỹ lau nước măt, gằn giọng nói với tụi đó.

-Mạnh mồm quá nhỉ?-một tên lại gần, vuốt mặt nhỏ.

-Grừ...!-bị tên khốn đó xờ vô mặt, nhỏ điên máu đạp cho hắn một phát vào bụng.

-DAMN IT!!!-nhỏ thét lên.

-Con nhỏ này...!-tên vừa bị nhỏ đá cũng nóng mặt mà đứng dậy gào lên:

-Muốn chết hả?-hắn giơ tay lên và tát vào má thiên mỹ một cái, mạnh đến nỗi năm đầu ngón tay im rõ trên mặt nhỏ.

Lần đầu tiên bị cho ăn tát, nhỏ sững người. TỨC CHẾT MẤT!!!

* * *