Chương 10.1: Nồi lẩu

Đường Y Y làm up video nhiều năm, xem video này đại khái có thể hiểu được - nhìn là biết sẽ lên xu thế.

Việc làm video như này cũng rất khó nói, một video mà lên xu hướng là do rất nhiều nguyên nhân, tất cả đều phụ thuộc vào may mắn. Đường Y Y phải tích góp từng chút một mới có thể tích lũy được 500.000 người hâm mộ trong bốn năm và trước đó cũng có một vài video lên xu hướng. Nghề làm vườn này thực chất là một công việc phổ cập kiến thức khoa học rất là nhàm chán, mà mọi người chủ yếu là xem video chứ không phải đi nghe giảng. Vì vậy Đường Y Y lúc viết bản thảo sẽ thêm một số điều thú vị về bản thân và thực vật, để người hâm mộ dễ chấp nhận hơn.

Trong những năm gần đây tập thể hình trở nên rất phổ biến, nhưng Đường Y Y là cô gái rất lười vận động, cô đuổi không kịp loại xu hướng này, nhiều nhất có thể đuổi theo mặt hài hước mà thôi.

Tuy nhiên, cô cũng chưa bao giờ mong rằng có ngày mình sẽ trở thành một người đam mê thể hình.

Phần dưới đã thu hút không ít bình luận về tập thể hình, mọi người đều thảo luận về vóc dáng của Lâm Ngạn từ góc độ chuyên môn.

Đúng thật mắt nhìn của cô rất chuẩn, dáng người của Lâm Ngạn không phải là kết quả của việc tập trong phòng gym.

—— tôi nói này, anh trai hoặc là một vận động viên hoặc một quân nhân!

—— Mẹ kiếp! Tôi ăn cả hai!!

— — Tôi phấn khích hơn, hehe.

Đường Y Y rất ít trả lời khu bình luận, nếu có trả lời thì cũng sẽ trả lời vài câu để giải đáp nghi vấn, phong cách khu bình luận hôm nay thật kỳ quái, cô không dám bình luận nên đành mặc kệ, nhìn thời gian đã là 4 giờ, cô ngủ trưa thế này cũng thật thoải mái.

Buổi trưa trong thôn rất yên tĩnh, nhiều nhất có thể nghe thấy vài tiếng chó sủa, Đường Y Y đã quen đeo tai nghe chống ồn đi ngủ nên không bị quấy rầy gì cả.

Xuống nhà chuẩn bị bữa tối.

Lần trước cô với dì Dương đi chợ mua không ít đồ ăn, rau tươi không để được lâu, vừa vặn hôm nay mang ra làm bữa tối quả thật rất thích hợp.

Bàn ăn của cô kê sát tường đối diện với cầu thang, lúc đầu căn bản là chỉ có một mình ăn, không cần dọn một cái bàn ăn riêng. Bây giờ nấu lẩu cô mới phát hiện làm một cái bàn dựa vào tường mới là sáng suốt nhất. Vừa lúc có thể cắm dây mà không cần chuẩn bị một cái dây khác.

Đường Y Y nấu ăn hoàn toàn dựa trên sự bốc đồng, nghĩ thầm, đằng nào cũng phải làm, vì vậy nhân tiện lấy miếng sườn thừa mua lần trước mang đi hầm.

Cô mua bếp lò về còn chưa có dùng qua, nhưng đã từng nhìn thấy dì Dương sử dụng nó, dì Dương còn giúp cô gọi người ta mang than tổ ong đến, than đã được xếp sẵn cho cô ở trong bếp.

Bước đầu tiên là đốt bếp, dùng một ít giấy vụn để đốt, thêm một ít củi, cô dọn dẹp ở sân sau thu dọn được rất nhiều củi, vừa lúc dùng đến, khi củi cháy thì chỉ cần đặt than lên là được.

Đường Y Y lần đầu tiên dùng bếp lò, ngoài ý muốn thuận lợi, làm xong đặt ở cửa, đi vào bếp ở nồi xương cho thêm gừng và dầu ăn, một bước này so với cô mà nói rất nhiều cái phải làm, dầu bắn vào tay làm cô thiếu chút nữa thét chói tai.

Nhưng sau hai lần bỏng, cô dường như đã quen với nó.

Sườn đơn giản xào qua rồi cho vào nồi, thêm nước, cho củ sen thái mỏng vào vừa lúc được nửa nồi, cô cầm hai tay nồi nhưng trong đầu suy nghĩ một chút, có vẻ rất nặng, hít một hơi thật sâu trước khi cầm lên, lợi dụng sức lực của mình đi thật nhanh đi đến cửa đặt nồi lên.

Nấu canh thì phải để lửa nhỏ một chút, dùng bếp lò là thích hợp nhất, thỉnh thoảng cho thêm một chút than vào là được, còn có thể đun nước.

Trong thôn hầu như là mọi người đun nước để uống. Nếu nhà có máy lọc nước thì phải lên trấn trên để mua bình nước, quá rắc rối. Đường Y Y nhập gia tùy tục, mua một cái phích và một cái ấm lớn giữ nước nóng lạnh để uống hàng ngày.

Cô còn rất thích uống loại nước đun sôi này.

Nguyên liệu nấu lẩu xử lý rất đơn giản, rửa sạch đồ ăn, cho nguyên liệu vào nồi lẩu, thêm nước, sau đó thêm một chút tỏi héo, sắp không sử dụng được nữa rồi, nhưng là vẫn sử dụng được, dù gì cũng để làm gia vị chứ không ăn.

Cô đánh giá hình thể kia của Lâm Ngạn, đau lòng móc ra hai hộp thịt dê cuộn, thêm một hộp thịt bò cuộn cô đã dùng một nửa, còn có khoai tây chiên, nấm sò, váng đậu, rau muống... cùng một loại cô hay ăn với thịt nguội.

Ô ô ô, nhà này làm đồ ăn thật sự rất ngon, lần sau lên trấn cô phải mua một ít tích trữ mới được!

Đường Y Y treo một chiếc đồng hồ trên tường cạnh bàn ăn ở tầng một, nhìn lên lúc này đã gần sáu giờ, cô đang nghĩ cách liên lạc với Lâm Ngạn, ai bảo anh không thêm WeChat với cô? Bây giờ lẩu đã sẵn sàng, không có cách nào để thông báo cho anh.

Ai biết rằng Lâm Ngạn là một người rất đúng giờ, nói sáu giờ chính là sáu giờ, đúng giờ xuất hiện trước cửa nhà cô.

Phòng khách nhà cô trước đây đầy đồ bẩn, hôm nay sàn đã được lau, Lâm Ngạn lúc vào nhà có một chút do dự.

Anh đi một đôi dép lê bẩn, cả người đầy bụi, có vẻ không phù hợp để vào nhà, nhưng so với cái đống đồ lộn xộn ở ngoài cửa của cô lại rất thích hợp.

Anh ở cửa trầm mặc một lúc: "Tôi về nhà tắm rửa rồi đến."

Đường Y Y gật đầu đồng ý.

Cô đem khoai tây và thứ gì đó cho vào nồi lẩu để đun trước.

Mùi vị của lẩu thật sự rất sát thương, so với lẩu tự sôi còn thơm hơn, cô làm một nồi lớn, sau khi đun sôi, mùi cay nồng phảng phất xung quanh, dường như khắp nơi đều có mùi lẩu.

Mùi rất rõ ràng, Đường Y Y theo bản năng giật giật mũi, lo lắng trong nhà quá ngột ngạt, liền sờ túi. Thuốc để ở bên trong làm cô yên tâm hơn rất nhiều, cô vẫn là đứng dậy mở cửa ra cho thông gió.

Tốc độ của Lâm Ngạn khá nhanh, ngay lúc Đường Y Y định ăn thử một miếng nhân lúc anh vắng mặt, Lâm Ngạn giống như là chó vậy - ngửi mùi là đến ngay.

Sàn nhà bằng đá cẩm thạch của nhà cô thật sự quá sạch sẽ, Lâm Ngạn đi chân trần vào, dù sao trời nóng cũng không sao.

Đường Y Y đặt đũa xuống nhìn anh.

Này, đây là đề phòng cô sao? Buổi tối thế nhưng anh mặc áo ngắn tay màu xanh quân đội.

Đưa cho anh đôi đũa "Ở nhà tôi chỉ có mấy món này thôi, anh có cần ăn cơm không?"

"Hmm."

"Xin lỗi, hôm nay tôi không có nấu cơm, nếu không cho thêm vào một chút mì khô, nó cũng có nguồn carbohydrate tốt đó!"

Lâm Ngạn liếc nhìn cô.

Mặc dù anh ấy im lặng, nhưng Đường Y Y hiểu được ánh mắt của anh: Tôi không hỏi cái gì cả.

Cô mỉm cười ngọt ngào, coi như là một chút nhạc đệm, cô cầm đũa lên và bắt đầu ăn.

Hai người họ dường như thực sự không quen thuộc.

Nhưng theo quan điểm của Đường Y Y, người cô quen thuộc nhất ở thôn Lâm Loan là chú ba, tiếp theo là dì Dương, sau đó là người đã giúp cô vài lần - Lâm Ngạn.