Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nanami Lữ Trình

Chương 5: Cho nên nói, tác giả là nhà tiên tri sao?

« Chương TrướcChương Tiếp »
*Rennnggg… *

Tiếng chuông báo giờ ra chơi reng vang. Học sinh ùa ra sân trường như ong vỡ tổ.

Bình thường Illya cũng là trong số con ong nhỏ đó, nhưng hôm nay, cô không có tâm tình chơi đùa.

Tối qua sự kiện bất ngờ khiến cô còn bàng hoàng tới giờ, tuy rằng mọi người rất dễ nói chuyện, nhưng nhiều điều bất ngờ như thế ập tới đối với một đứa trẻ như cô vẫn rất đáng sợ.

Tuy rằng thức cả đêm nhưng có vẻ như do thế giới kia có thể loại bỏ mọi trạng thái tiêu cực ra khỏi cư dân nơi đó, nên cô hiện tại lại dị thường tỉnh táo.

Trong khi vừa mong chờ, lại cao hứng nghĩ về tương lai, cô bước ra khỏi lớp.

Nhưng khi cô chưa bước ra khỏi lớp, một khuôn mặt quen thuộc rơi vào tầm mắt cô.

Ngay tận cùng phía dưới góc bên trái góc nhìn của cô, tuy rằng chỉ lướt qua, nhưng nó khiến cô giật mình khựng lại.

Quan sát kĩ hơn, đó là một cậu con trai học cùng lớp cô, cậu ngồi tận phía sau cùng.

Quan trọng hơn, là trong tay cậu quyển manga.

Cô rất ít khi đọc manga, cô chủ yếu là xem anime, cụ thể là magic girl thể loại anime.

Rõ ràng bộ manga đó là cô chưa từng đọc, nhưng cái bìa cùng hình ảnh quen thuộc khiến cô cảm thấy mình đã gặp ở đâu.

Đây hẳn là một bộ có danh khí không nhỏ manga. Cô phỏng đoán.

-Này, XXXXX, cho tớ mượn quyển manga này một chút, ra chơi vô trả.

Nói xong, cô giật lấy quyển manga, rồi chạy ra khỏi lớp, như sợ bị từ chối, cô chạy nhanh không hề quay đầu lại.

Quảng Cáo

-"Mình nhân khí trong lớp không tệ, nên chắc không sao đâu ha, nhiều nhất là bị giận một chút, đến lúc đó bồi thường cho cậu ấy là được " Illya thầm nghĩ.

=-=-=-=-=-=-=

https://bit.ly/2NSj1Yo

Sebfme spoil ảnh tự sướиɠ

Sebfme ngượng ngùng jpg.

=-=-=-=-=-=-=

-Em nói thấy chị trong manga !?

Rukia ngạc nhiên bật thốt, xung quanh nàng là bốn cái tràn đầy thanh xuân mỹ lệ thiếu nữ nhóm.

-Hơn nữa còn là nữ chính nha.

Tóc bạc nữ hài bổ xung.

-Mọi, người đang nói chuyện gì vậy.

Một cô bé tóc vàng đáng yêu không biết từ đâu đi lạc vào đây, trông cô bé có vẻ rất quen thuộc mọi người, Illya thầm nghĩ.

-Mới không phải đi lạc, Sebfme đây.

-Đọc tâm thuật !?

Illya giật mình đùa giỡn thốt lên.

-Có cần đọc tâm sao, chữ viết lên đầy mặt rồi kìa.

Quảng Cáo

-A ha, mình tưởng Sebfme chỉ có thể sống trong đầu Nanami-nee chứ.

Illya hoạt bát lên tiếng tò mò hỏi.

-Cũng không phải, chỉ là trong thức hải (ý thức không gian/tinh thần không gian) Nana là nơi tốt nhất với mình.

-Vô luận là nghỉ ngơi, dưỡng thương vẫn là suy nghĩ, hay đơn thuần ở đó.

-Kì thực mình có thể tùy thời trở lại trên người Nana, hơn nữa mình và Nana có thể bất cứ lúc nào chia sẻ kí ức, giác quan, suy nghĩ.

-Ah, ra vậy.

-Đúng rồi, Nana có biết tại sao Rukia-nee lại xuất hiện trong manga không.

Illya lên tiếng hỏi, trong ấn tượng của nàng Sebfme là thuộc về cái gì cũng biết loại hình

-Ra là mọi người đang thảo luận về vấn đề này sao.

-Là một chút thế giới thông tin chảy đi trong quá trình hậu quả một trong thôi.

-Nó chỉ có thể kham khảo, không tuyệt đối chính xác đâu.

-Nếu mọi người hứng thú mình có manga, anime, tiểu thuyết liên quan tới tất cả mọi người này, hứng thú sao.

-Cả tớ à !

-Nana có thể xuyên qua các thế giới khác nhau mà, thân là cộng sinh thể với Nana, chỉ cần Nana đồng ý tớ có thể tùy thời mượn dùng năng lực của Nana và ngược lại.

-Nên thu thập chúng không khó nha.Quảng Cáo

-Vậy, cho tớ nhìn với.

-Tốt ah.

Không nhiều lời, Sebfme từ dưới váy lấy ra mớ lớn truyện tranh cùng tiểu thuyết, rồi nàng lại lấy ra một so với người nàng còn lớn ti vi.

Thiếu nữ ah, váy ngươi là túi thần kì sao.

Xung quanh nhóm thiếu nữ kinh ngạc tò mò quan sát.

Có vẻ như đêm nay mọi người lại thức trắng đêm.

Nhưng dường như Rukia nhớ ra có việc bận, nàng chỉ lấy đi một quyển manga tên là Bleach, nhã nhặn xin lỗi mọi người rồi rời đi.

Thấy thế Sebfme-chan nhà ta lại lấy một quyển manga mới bổ xung vào vị trí trống.

Thế là năm thiếu nữ ngồi quay quần cùng nhau thức thâu đêm đọc truyện.

Ps: 3900chữ, 850 từ, sao cảm giác ngày càng ít
« Chương TrướcChương Tiếp »