- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Nam Phụ Độc Ác Không Tranh Giành
- Chương 14: Trị số chính xác
Nam Phụ Độc Ác Không Tranh Giành
Chương 14: Trị số chính xác
Edit: ZyKa
Nháy mắt đã trôi qua một tuần, Yến Cảo và Hà Thiệu mỗi người đều mang theo hộp năng lượng của mình đến lớp thực hành.
Dưới yêu cầu nghiêm khắc của Yến Cảo, Hà Thiệu đã tạo ra một hộp năng lượng tiến bộ hơn rất nhiều, hiệu suất đạt đến 69%, chỉ cần cố chút nữa thì sẽ đạt cấp xuất sắc.
Tất nhiên tiến bộ vượt bậc thế này là Hà Thiệu tự đánh giá, còn theo dữ liệu của Yến Cảo nếu hắn học theo hướng dẫn của cậu thì nên đạt cấp đại sư mới đúng. Cậu mới nói xong xém chút nữa dọa Hà Thiệu sợ ngất xỉu.
Hà Thiệu nói thẳng: “Đại ca à, tớ chỉ là người bình thường thôi, được rồi, là nhân tài xuất sắc hơn so với người bình thường, nhưng tớ không phải thiên tài! Cậu đừng áp dụng tiêu chuẩn của cậu lên tớ, tớ ngỏm mất!”
“Giờ chỉ mới là hộp năng lượng cấp 4 thôi mà, cũng không quá khó đâu, cậu chỉ cần tính toán cẩn thận thêm…”
“Không, tớ đã không thể cẩn thận hơn nữa, lúc thi đại học tớ cũng chả nghiêm túc vậy đâu. Thật đấy, đại ca à, cứ như này thì giờ thực hành ngày mai tớ chắc chắn có thể vào top 5, mỗi thế cũng khiến tớ cảm thấy vô cùng hài lòng rồi. Cậu tha tớ đi.” Hà Thiệu sắp khóc rồi.
“Thật sự có thể sao?” Yến Cảo nghi hoặc.
“Thật đấy đại ca à. Nói thật với cậu, đối với học sinh bình thường, ngày mai có thể mang lên một hộp năng lượng thì đa phần đều là vừa qua mức đạt yêu cầu. Cậu làm tốt như vậy không sợ kéo thù hận à. Ngoài ra, nếu mỗi người mới học đều là cấp đại sư thì còn cần giáo sư làm gì nữa.” Hà Thiệu thành khẩn nói.
Yến Cảo khi nhỏ mỗi khi học xong đều mang đi so với thầy dạy mình. Giờ nghe Hà Thiệu nhắc vậy cậu mới phát hiện hình như mình lại tái phát bệnh cũ. Làm quá tốt quả thật là rất dễ kéo thù hận.
Vì vậy cậu đổi ý, cố gắng chế tạo một hộp năng lượng cấp 4 chỉ ở mức 76% mang tới giờ thực hành hôm nay.
Trong phòng thực hành, giáo sư sớm đã chuẩn bị trước linh kiện chế tạo một hộp năng lượng cấp 4, hiển nhiên là định lát nữa hướng dẫn học sinh xong thì để bọn họ chế tạo lại một lần. Hai người Yến Cảo và Hà Thiệu ngồi ở hàng sau, yên lặng lắng nghe mọi người xung quanh trao đổi.
“Của tớ hiệu suất cao nhất đạt 66,12%.”
“Không tệ, của tớ mới có 61,89%.”
“Không sao. Bọn mình đều tự mày mò, giáo sư còn chưa hướng dẫn gì. Tớ nghe đàn anh năm hai nói sau khi được giáo sư chỉ dẫn thì trong vòng một tháng, hiệu suất hộp năng lượng chúng ta tạo ra về cơ bản có thể đạt tới 70% trở lên.”
“70%, cấp xuất sắc đó. Một hộp có thể bán hơn một ngàn tinh tệ đúng không?”
“Giá thị trường là một ngàn hai, còn trong trường là một ngàn.”
“Biết rõ vậy luôn, đồ mê tiền.”
“Cậu không mê tiền? Chúng ta học chế tạo cơ giáp, làm gì có cái nào không tốn tiền? Tiết học đầu tiên dạy chế tạo hộp năng lượng còn không phải để chúng ta kiếm tiền à.”
“Tớ nghe nói đã có người tạo ra hộp năng lượng hiệu suất trên 70% đó.”
“Ai vậy??” Mọi người ngạc nhiên la lên.
Yến Cảo theo bản năng nhìn Hà Thiệu, Hà Thiệu vẫy tay lia lịa, khinh thường nói: “Tớ muốn khoe cũng là khoe hiệu suất cấp đại sư của cậu, 70% có gì mà đáng khoe.”
Không sai, quen nhau với Yến Cảo một tuần, ánh mắt của bạn học Hà Thiệu đã cao lên mấy cấp bậc.
Yến Cảo thấy cũng đúng, đồng thời trong lòng cũng tự đặt ra nhận thức: 70% nghe hơi phô trương, hẳn là nên lấy trình độ của Hà Thiệu làm tiêu chuẩn đi.
Hà Thiệu: …
Lúc này, giáo sư Tần tươi cười bước vào vào, trong tay cầm một cái hộp nhỏ màu đen: “Mọi người biết trong tay tôi là cái gì không?”
Yến Cảo liếc qua, không biết. Nhưng các học sinh khác thì đồng thanh đáp: “Máy kiểm tra hiệu suất ạ.”
Đây chính là máy kiểm tra hiệu suất, lần đầu cậu được tận mắt thấy.
“Vừa rồi tôi đã quan sát một lúc, các bạn đều đã hoàn thành bài tập tôi giao, vậy thì bây giờ tôi sẽ bắt đầu kiểm tra.” Giáo sư Tần giơ máy kiểm tra hiệu suất trong tay lên, “Hiệu năng do máy móc chế tạo là 60%, vì đây là lần đầu của các em nên thầy sẽ hạ điểm xuống 5%. Thấp hơn 55% thì năm nay các em sẽ trượt môn của tôi.”
“Hả??” Trong phòng học nhất thời vang lên một mảnh kêu thảm thiết.
“Sao vậy? Vậy là có người thấp hơn 55% thật à?” Giáo sư Tần liếc một vòng qua tròng kính.
“Không có, không có.” Phần trăm giáo sư Tần đưa ra chắc chắn đã được tính toán, đoán chừng hầu hết học sinh đều sẽ đậu. Mà nguyên nhân bọn học sinh kinh ngạc như vậy chủ yếu vì sự nghiêm khắc của giáo sư.
“Có cũng không sao.” Giáo sư Tần cười nói, “Bây giờ tôi sẽ bắt đầu kiểm tra theo thứ tự từ hàng đầu, và tôi sẽ chỉ ra những thiếu sót của các em. Trong thời gian này, nếu như có bạn có hiệu suất thấp hơn 55% thì có thể nhân khoảng thời gian này chế tạo lại một hộp năng lượng mới. Đây là cơ hội cuối cùng của các em.”
Giáo sư Tần vừa dứt lời, lập tức trong lớp liền có hai học sinh bắt đầu làm lại.
Yến Cảo nhìn một cái, không nhịn được ngạc nhiên: “Thật sự có à.”
“Hai người này khẳng định không hề chăm chỉ luyện tập, tớ nghĩ họ nên đợi giáo sư giải thích thì hơn.” Hà Thiệu nói, “Thật ra thì hiệu năng giáo sư đưa ra miễn là chịu cố gắng luyện tập thì về cơ bản trong một tuần là có thể đạt được. Hôm nay giáo sư làm thế này chính là muốn nói cho chúng ta rằng bài tập mình giao mà ai dám làm qua loa lấy lệ, ông sẽ cho người đó trượt môn.”
“Còn có ý này?” Yến Cảo kinh ngạc.
“Chứ cậu nghĩ sao? Thôi, cậu là thiên tài mà, hiển nhiên không cảm nhận được cảm giác bị giáo sư quật thành cặn bã.” Hà Thiệu tự mình than thở.
Giáo sư Tần mặc dù nói sẽ giải thích cho từng người một, nhưng đám học sinh rất tinh quái, nghe thầy giảng cho người khác cũng sẽ tới nghe. Cho nên trừ lúc giảng cho một, hai học sinh đầu tốn nhiều thời gian một chút ra, về sau giảng cũng nhanh hơn. Mà đại đa số hiệu năng của hộp năng lượng do học sinh tạo ra cũng đều vượt qua mức đạt tiêu chuẩn.
Nửa đường thậm chí còn có hai hộp năng lượng trên 70% xuất hiện gây ra sóng gió trong lớp, giáo sư Tần cũng nở một nụ cười hiếm thấy, khen vài câu không tệ, rồi giải thích cặn kẽ hơn.
“Lê Thuần, lần đầu tiên thử nghiệm chế tạo là có thể đạt tới 76,21%. Em coi như là có giác ngộ tương đối cao trong số học sinh tôi đã dạy.”
“Cám ơn lời khen của giáo sư.” Lê Thuần nhất thời kích động mặt đỏ rần.
Hà Thiệu quan sát ở phía sau, bất mãn nhìn Yến Cảo: “Sớm biết vậy thì cậu làm một cái 77%, tự dưng để cậu ta được lợi.”
“Không, 76% rất tốt, tớ thích hạng nhì.” Yến Cảo đã trải qua đủ gian khổ của hạng nhất, đời này cậu sẽ chung tình với hạng nhì.
Cuối cùng, Giáo sư Tần đi tới trước mặt Yến Cảo và Hà Thiệu. Hai người họ ngồi ở hàng cuối, những học sinh đằng trước cần nghe cũng đã nghe xong, lúc này đang dùng các kiến thức mới để chế tạo hộp năng lượng mới nên cũng không có ai vây lại.
Giáo sư Tần kiểm tra Hà Thiệu trước: “69,33%, thiếu chút nữa thì có thể đạt cấp xuất sắc.”
“Giáo sư, em đã rất cố gắng.” Hà Thiệu cười nói.
“Để tôi xem rốt cuộc em có rất cố gắng hay không?” Giáo sư Tần cầm hộp năng lượng lên, dùng tinh thần lực cảm nhận, “Khi chế tạo tinh thần lực của em không ổn định, năng lượng chải chuốt không đủ tỉ mỉ, quá trình tính toán quá dài…”
Mỗi câu giáo sư Tần vừa nói gần như đều giống khi Yến Cảo sửa cho hắn như đúc. Hà Thiệu nghe một chút, không nhịn được giơ ngón tay cái cho Yến Cảo.
Yến Cảo thấy, vội vàng lấy tay cho đè xuống.
“Giờ học thực hành lần sau, hy vọng em có thể mang tới hộp năng lượng hiệu suất vượt qua 70%.” Cuối cùng Giáo sư Tần nói.
“Vâng giáo sư, em nhất định cố gắng.” Hà Thiệu ngoan ngoãn gật đầu.
Giáo sư Tần hài lòng gật đầu, ánh mắt nhìn vào hộp năng lượng cuối cùng hôm nay, ông cầm máy kiểm tra hiệu suất đo, nó lập tức hiện ra trị số hiệu suất: 76,00%
Ánh mắt giáo sư Tần chợt sáng lên, lại đo thêm một lần, vẫn là 76,00%.
“76,00%, trị số thật chính xác.” Giáo sư Tần cười khúc khích.
“Cám ơn giáo sư khen ngợi.” Yến Cảo nhỏ giọng nói.
Một bên Hà Thiệu nghe lời này, nhất thời dùng một cái tát che mắt mình lại.
Cảo ơi, khi người bình thường chế tạo hộp năng lượng cũng không tính ra được trị số chính xác như vậy đâu. Hơn nữa, nói trị số của cậu chuẩn xác không phải là khen, mà là đang nhắc khéo cậu đó.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- Nam Phụ Độc Ác Không Tranh Giành
- Chương 14: Trị số chính xác