- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Thanh Xuân
- Nằm Vùng Nơi Tim Em
- Chương 1: Cảnh Sát Hạ
Nằm Vùng Nơi Tim Em
Chương 1: Cảnh Sát Hạ
Tiếng nhạc nơi quán bar lớn đến nổi làm đầu óc người trong quán muốn nổ tung, nhưng với các tuấn nam mỹ nữ ăn mặc thiếu vải nơi này lại là thứ tăng phần khoái chí của bọn họ.
Do cuối tuần nên còn đông gấp đôi thường ngày. Sàn nhảy đầy kín người mùi nước hoa lẫn mùi mồ hôi, mùi bia rượu pha lẫn, cũng không biết là cái mùi vị khốn kiếp gì.
Trong ghế sofa ở góc tối có 2 người đang cầm ly rượu đong đưa, ánh mắt không ngừng quan sát những người ngoài kia. Nam nhân bên cạnh da ngăm đen, cao to mày rậm.
"Thấy sao ? ".
"Nhạc lớn quá ".
"Không hỏi em chuyện này. Đối tượng xuất hiện chưa?
Người hỏi là đội trưởng Lâm Bá Nhạc, anh hôm nay cùng đội phó cô gái duy nhất trong đội của mình đến quán bar. Giả làm một cặp tình nhân nằm vùng chờ bắt ông trùm buôn ma túy.
Nhưng hắn rất xảo quyệt, mỗi lần đều để tuột mất. Chỉ là hôm nay theo thông tin nội gián có một tên đàn em thân cận của hắn đến đây.
Vậy là đại đội trưởng một thân bảnh bao, còn cô trang điểm yêu mị ăn mặc hở hang đi đến đây ngồi chờ, chờ một lần là suốt 4 tiếng.
Vặn vẹo cái lưng đau nhức cô ngồi thẳng lưng "Em vẫn chưa thấy tên nào xuất hiện, chỉ thấy cái lưng của em sắp gãy, còn cái mông chai hết rồi".
Ngồi yên một chỗ 4 tiếng đồng hồ còn phải trưng ra bộ mặt tươi cười, cô nghĩ mình sắp thành pho tượng rồi.
Lâm Bá Nhạc vỗ vỗ vai cô, nâng ly rượu mời cô một ly. Cô còn chưa kịp cầm ly lên khóe mắt liếc thấy một tên lắm la lắm lét đi vào, hai tay luôn đút vào túi áo khoác, cô hất cằm bảo Lâm Bá Nhạc nhìn về hướng người kia.
Lâm Bá Nhạc cười cười, đưa tay lên đè vào tai nghe bluetooth nói "Cá đã bơi vào, chuẩn bị thu lưới ".
Sau đó xoay người nói với cô "Đi thôi, anh mời em nhảy một bản"
Nói là nhảy nhót thật ra là đang muốn đến gần tiếp cận tên đó. Đàn ông ai lại không mê phụ nữ đẹp, trừ khi người đó là "Bong sắc bóng ".
Quả thật như dự đoán, hai người đến gần tên kia nhưng sự chú ý của hắn lại đặt trên người Lâm Bá Nhạc. Làm anh ta một trận nổi da gà, Hạ Tử Hiên cố gắng nhìn xuống xúc động muốn cười ra tiếng, cô nằm lên đầu vai Bá Nhạc mà cười "Em nói có sai đâu".
Còn chưa để hai người một trận tình tứ xong tên đó đã nhận cuộc gọi, sắc mặt hắn nhăn lại vội chen vô dòng người đi ra khỏi quán bar.
"Không ổn, đuổi theo". Lâm Bá Nhạc vỗ vỗ vai bảo Hạ Tử Hiên đuổi theo.
Vừa đuổi anh vừa thông báo cho bọn người mai phục bên ngoài "Đối tượng hình như đã phát hiện, mọi người chú ý ".
Đội của họ đang ngồi bên đường chờ người ra. Nhưng hắn vừa ra khỏi cửa đã có một chiếc xe máy chạy đến đón. Chạy nhanh như bay, Hạ Tử Hiên và Lâm Bá Nhạc vừa ra liền nhanh chóng lên xe cảnh sát đuổi theo.
Đường quốc lộ giữa đêm khuya 2 giờ sáng không nhiều xe, hai tên đó cứ thế chạy như đường nhà tụi nó mở, Lâm Bá Nhạc cũng không phải dạng vừa chở theo Hạ Tử Hiên bánh xe giường như không chạm đất mà chạy theo.
Hạ Tử Hiên một tay giữ nón bảo hiểm tay còn lại ôm eo Lâm Bá Nhạc, trong miệng cũng không chịu thua "Tụi này chạy kiếm tấm ảnh để đời mà ". Cô vừa nói vừa phun tóc dài của mình bay vào miệng ra.
Gió thổi mạnh đến mức có thể cảm nhận được mặt bị biến dạng méo mó. Hạ Tử Hiên cảm thấy mình thật may mắn hôm nay dù làm gái hư nhưng cô ăn mặc không hở mấy, càng may mắn hơn là cô mặc quần chứ không phải dạng váy hay đầm ôm gì đó. Nếu không chắc có bao nhiêu hàng đều lộ ra hết.
Chạy một vòng lớn cũng vòng về trung tâm thành phố, cả hai bên đồng thời giảm lại tốc độ. Đường Sài Gòn quanh co lòng vòng lại còn nhiều hẻm nhỏ. Cũng may bọn cô thường xuyên tác nghiệp nên rất rành đường.
Chạy được một lúc xe hai tên đó hết xăng, liền bỏ xe chạy lấy người. Bên Hạ Tử Hiên cũng chạy bộ theo, hai bên người chạy ta truy vào một khu xóm trọ công nhân.
Đường ở đây chia rẻ còn hơn mạch máu người, chia năm xẻ bảy đủ khúc. Bỗng một thằng trong đó chạy sang hẻm khác, bắt buộc cô và Lâm Bá Nhạc phải tách nhau đuổi theo.
Một bên do chạy bắt tội phạm thành quen, một bên do chạy trốn cảnh sát riết quen. Nếu là bình thường chắc hai tên này đã bị bắt lại từ lâu.
Nhưng may mắn do Hạ Tử Hiên mặc đồ cầu kỳ lại còn mang giày cao gót rất bất tiện nên mới để chạy lâu như vậy. Cô dứt khoát tháo giày ném về phía tên hái trước. Tiết là xa quá ,,,, Hụt ,,,,,.
"Má nó ".
Lưới trời l*иg lộng, tên đó chạy vào ngõ cụt. Lúc này Hạ Tử Hiên còn cách hắn 15 mét. Cô cười hả hê dù vẫn đang thở bằng miệng do chạy rất lâu.
"Mày chạy đi, sao không chạy nữa".
Tên đó lui về sát mép tường, nhưng vẫn không sợ hãi. Do hắn nhìn thấy chỉ có một mình cô, dù gì hắn cũng là con trai cao to, dù bên trong không thật sự là con trai nhưng ắt hẳn cũng sẽ đánh không thua một đứa con gái đâu.
"Nè em gái, khôn hồn thì tránh ra. Nếu không anh không biết thương hoa đâu. Mặt em đẹp vậy bị rạch một dao thì khó coi lắm"
Hắn ỷ vào thân mình cao 1m80. Còn cô chỉ có 1m65 nhìn sơ qua đương nhiên là chiếm ưu thế hơn rồi. Nhưng mà đánh nhau cao to hơn chưa hẳn là ngon ăn.
Hạ Tử Hiên không nói nhiều, cô đói bụng muốn nhanh hắt thằng này về rồi đi ăn, cả đêm chưa được ăn gì còn bị dẫn chạy một vòng thành phố.
Cô tiến tới xông vào đánh nhau, ai dè thằng này vừa rồi còn hùng hổ em gái này em gái nọ, bây giờ thật sự vào trận lại sợ sệt mà rút dao ra.
Hạ Tử Hiên cười khẩy, trò trẻ con. Cô đánh không nương tình chút nào, cứ nhắm điểm yếu nhất trên cơ thể con người mà đánh, cảnh sát hình sự như cô lại còn sợ một thằng tép riu.
Chỉ 5 phút tên nọ đã nằm bẹp dưới chân cô. Cô cũng không để ý xé áo của hắn rồi trói chéo hai tay hắn lại. Sẵn có cái đệm bằng người, nên dạy gì không tận dụng. Cô ngồi thẳng lên lưng khiến hắn la lên. Vừa rồi cô đánh vào bụng hắn vài cái mạnh, bây giờ ngồi lên lưng bụng bị đau dữ dội.
Cô đánh vào đầu hắn một cái "La cái gì mà la, chị của mày mệt muốn đứt hơi rồi ".
Cô móc điện thoại từ túi hắn ra bấm số gọi cho đội trưởng Lâm Bá Nhạc, vừa rồi chạy nhanh túi quần cô lại cạn chắc là bị rớt đâu đó rồi.
Bên kia rất nhanh đã bắt máy, Hạ Tử Hiên nhanh chóng báo vị trí rồi ngồi chờ người đến. Không phải cô không muốn đi nhưng chạy chân trần lâu như vậy hình như chân cô bị trật rồi, vừa rồi còn không cẩn thận bị tên này rạch một đường nhỏ ngay cánh tay trái.
Vết thương không sâu nhưng máu ra cũng không ít. Vừa rồi xé áo tên này trói hắn cô cũng xé thêm một miếng băng tay mình lại. Vậy cho nên hắn lúc xuất hiện là mặc áo thun dài, còn hiện tại là áo croptop ngang eo. Rất thời trang nha !!!
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Thanh Xuân
- Nằm Vùng Nơi Tim Em
- Chương 1: Cảnh Sát Hạ