Chương 14

Tiểu Thái tử rất nhanh đã chuyển ánh mắt.

"Phu nhân lần này ở lại kinh thành bao lâu?" Cậu dùng giọng điệu nghiêm trang hỏi.

Lương Anh không nghĩ tới Thái tử sẽ hỏi vào lúc này, nàng không thể nói chuyện, cũng không thể dùng giấy bút để viết, đang suy tư xem nên trả lời như thế nào, giọng nói của Thái tử chợt truyền đến.

"Con có thể đọc được ngôn ngữ ký hiệu."

Trong mắt Lương Anh hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn chậm rãi giơ tay lên, thuận lý thành chương, Thái tử thả chậm bước chân, ngang hàng với nàng, nghiêng đầu nhìn thủ thế của nàng.

"Đại khái nửa tháng." Lương Anh cũng chỉ có thể đáp một khoảng thời gian ước chừng, cụ thể phải đợi bao lâu, phải xem công vụ của Hoài Lâm xử lý ra sao, sợ Thái tử xem không hiểu, nàng diễn đạt khá chậm." Có lẽ sẽ trở về trước đêm Giao thừa."

Thái tử hẳn là nghe hiểu, Lương Anh thấy bước chân của cậu dừng một chút, tựa hồ là nhẹ giọng lầm bầm một câu: "Trước đó sao?"

Nhưng sự thất vọng đó chỉ thoáng qua, đến khi họ an tọa, Lương Anh cũng không thấy biểu hiện gì khác lạ ở trong mắt cậu nữa.

Người hầu bưng trà và điểm tâm lên, khi đặt cạnh Thái tử, Lương Anh liếc thấy nụ cười trên khuôn mặt cậu: "Phu nhân còn nhớ con thích ăn cái này sao?"

Lương Anh lúc này mới phát hiện ra trên đĩa kia bày điểm tâm của Như Ý các, còn chính là món Thái tử thích ăn. Phải nói nhớ thì nàng thực sự nhớ, nhưng thật ra không đặc biệt chuẩn bị, lúc này trong lòng cũng hiểu, hẳn là Hoài Lâm đã chuẩn bị.

Nàng bởi vì muốn giải thích mà định giơ tay, nhưng khi thấy niềm vui trong mắt Thái tử, cuối cùng lại không cử động.

Lương Anh thật ra không có ý định thiết lập mối quan hệ mẹ con sâu sắc với Thái tử, cho dù đáy lòng nàng vẫn đang nhớ nhung đứa nhỏ này. Nhưng điều này đối với Thái tử mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì.

Mặc kệ là thế cục gì, nàng có thể bỏ đi, nhưng Thái tử thì không. Lương Anh ở trong lòng nhắc nhở mình như vậy.

"Nếu Thái tử điện hạ thích có thể nếm thử." Nàng khoa tay múa chân: "Đợi lát nữa bảo hạ nhân cũng chuẩn bị cho ngài một phần mang đi. Hoàng hậu nương nương cũng thích điểm tâm ngọt."

Ý nàng là muốn Thái tử mang về cho Hoàng hậu để thể hiện lòng hiếu thảo, nhưng khi nhắc đến Hoàng hậu, sắc mặt Thái tử không tốt lắm.

Lương Anh hơi sửng sốt, sau đó đã lược bỏ bớt phần sau, lập tức nói sang chuyện khác, Thái tử lại càng phối hợp, đối với vị mẫu thân trên danh nghĩa của mình, tuyệt đối không hề đề cập tới.