Chương 27

Edit by kkjjhh

Sáng sớm hôm sau, Đồng Trình lái xe tới, bọn họ đi đến đoàn phim《 Thượng Tiên 》.

Bởi vì nhà tạo mẫu mới đổi thành buổi chiều, cho nên Dung Hiểu liền đem thời gian chụp đẩy lên buổi sáng.

Trên đường Nhan Thanh nhắn cho cậu nói rằng cô đã tới rồi.

Chờ xe của bọn họ đến ảnh thành* nằm ở giao giữa thành nam và thành bắc**, Nhan Thanh liền từ xe bảo mẫu xuống, cùng cô còn có một nam một nữ.

(kkjjhh: là một khu vực lớn chuyên được dùng để dựng bối cảnh quay phim, khi các cậu xem phim cổ trang thấy có bối cảnh cổ đại đó đều được quay ở ảnh thành.

** kkjjhh: tôi chém đấy🙂

Đến gần, Nhan Thanh giới thiệu nói: "Đây là tài xế Trương Dạ, trợ lý Hạ Phương,còn đây là Dung Hiểu, Phó tiên sinh."

Dung Hiểu nghe vậy cười tiếp đón hai người .

Sau đó nghe thấy Nhan Thanh nói với Phó Duy Trạch: "Phó tiên sinh, xe là vì ngài mà đặc biệt chuẩn bị, ngài còn có yêu cầu nào không?"

Dung Hiểu hoàn toàn không biết về việc này, đang cúi đầu liền nhìn về phía nam nhân.

Đúng lúc Phó Duy Trạch ngẩng đầu nhìn qua, bốn mắt nhìn nhau, liền nghe Phó Duy Trạch giải thích nói: "Ngày sau đóng phim, cũng cần phải có một chỗ để nghỉ ngơi ."

Nghe nam nhân giải thích, trong lòng Dung Hiểu ấm áp, nhưng ngược lại cũng ý thức được như vậy mình lại nợ hắn thêm một cái ân tình.

"Nếu không có gì, chúng ta hãy đi trước đi." Không muốn tiếp tục ăn cẩu lương - Nhan Thanh chủ động nói.

Cũng may cô đã cùng Trương Dạ, Hạ Phương nói chuyện từ trước, lúc này hai người mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim mà đứng ở một bên,giống như cái gì cũng chưa thấy.

Hơn nữa còn có hiệp nghị bảo mật, cũng không sợ bọn họ đi ra ngoài nói bậy.

Có người mới vào tổ, hơn nữa ngày hôm qua sau khi ảnh tạo hình của Thiều Hoa thượng tiên được công bố liền đạt hiệu quả rất tốt, hôm nay tất cả mọi mọi người trong đoàn phim ít hay nhiều đều đối với diễn viên mới lộ ra tò mò.

Lưu Hiệu nhìn thời gian: "Hẳn là đã tới rồi."

"" Không đi à?" Trương Cung nói dẫn đầu đứng lên, "Lão Quách đâu?"

"Đi toilet, còn chưa trở lại, chúng ta đi trước." Lưu Hiệu vốn là đối với Dung Hiểu thực vừa lòng, mà ngày hôm qua khi trở về lại nghe Lưu Hạo cùng cô khen tốt một hồi, lúc này ánh mắt nhìn Dung Hiểu lại càng thêm nhu hòa.

Phó Duy Trạch không cùng Dung Hiểu đi qua, mà là được Đồng Trình đẩy sang một bên.

"Chị Lưu, anh Trương." Dung Hiểu nhìn thấy hai người, chủ động cười cùng hai người chào hỏi, Nhan Thanh hỏi: "Quách đạo chưa tới ạ?"

"Đi toilet một lúc rồi về."

Đang nói liền thấy Quách Đức Long ăn mặc một bộ vải áo trắng, vừa đi vừa đẩy kính mắt lại đây, trên mặt hắn còn mang theo bọt nước, hiển nhiên là vừa rửa mặt, đi thẳng đến chỗ bọn họ nói: "Đừng thất thần, tới liền đi thay trang phục, nắm chắc thời gian."

Nghe vậy Nhan Thanh nói với Dung Hiểu: "Hạ Phương đi cùng em, chị đi chào hỏi Quách đạo."

Hạ Phương có hai năm kinh nghiệm trợ lý, cho nên nghe vậy chủ động nói với Dung Hiểu: "Hiểu Hiểu chúng ta đi hoá trang đi."

"Được." Dung Hiểu đáp ứng, đi theo cô.

Trương Đồng thấy cậu, lập tức gọi vẫy tay hô: "Dung Hiểu bên này."

Nhìn thấy cô, Dung Hiểu cười chào hỏi: "Chị Đồng."

"Hôm nay mang theo cả trợ lý lại đây à." Trương Đồng thấy phía sau cậu là Hạ Phương, cười tiếp đón rồi cúi đầu nói với Dung Hiểu "Ngày hôm qua ảnh tạo hình chị nhìn thấy rồi, rất tuyệt."

"Đều là công sức của chị chuyên viên trang điểm cả."

"Cùng một người trang điểm cũng không giống vậy mà, chị hóa trang cho nhiều người rồi nhưng không ai được vậy hết,em xem có ai được hiệu quả như em không?" Trương Đồng nói xong, ánh mắt dừng trên môi Dung Hiểu, "Chị cảm thấy màu môi của em thật đẹp, cũng không muốn thoa son đỏ cho em,thật không ngờ em chỉ tô một chút son môi, nhưng lại ăn ảnh đến vậy, chị lại thoa cho em một chút."

Màu môi của Dung Hiểu thuộc về màu dâu tây hồng thiên nhiên, bản thân cậu lớn lên lại trắng, kể từ đó màu môi liền càng thêm sinh động, huống chi hình dáng môi no đủ, nhẹ nhàng tô lên một chút son, liền có một loại cảm giác muốn nhấm nháp. Hơn nữa ở Phó gia sinh hoạt lâu rồi, ẩm thực hay sinh hoạt đều đầy đủ theo quy luật rất nhiều, tuổi lại trẻ, dưỡng một chút nét mặt lại càng toả sáng.

Thiết lập của Thiều Hoa thượng tiên tương đối cố định, cho nên trang phục chỉ có bạch y.

Tạo hình đơn giản nhưng có tiên khí là được.

Hạ Phương trước khi tới đã làm đủ chuẩn bị cho Dung Hiểu, nhưng lúc này mới phát hiện, tư liệu cho cô thông tin thật sự quá ít, khi Dung Hiểu hóa trang xong, cả người đều trở nên khác lạ.

Bởi vì thiết lập nhân vật, trang phục đẹp,cũng thêm một ít hơi hướng lãnh cảm.

Ngoại hình của Dung Hiểu cho người ta cảm giác muốn yêu thương, không cần cười mà chỉ đứng ở nơi đó, chính là một vị mỹ nhân.

Hơn nữa nàng phát hiện, Dung Hiểu không chỉ có bản thân lớn lên đẹp mà còn rất hợp với những kiểu quần áo khó mặc,cũng biết biến chúng thành những bộ đồ thời trang, giống như muốn hóa trang thành ai thì sẽ trở thành người đó.

Loại người này thật là trời sinh thích hợp làm diễn viên kiếm chén cơm.

Hạ Phương trong lòng nhịn không được cảm khái, khó trách làm người đại diện kim bài Nhan Thanh coi trọng.

"A a,cho chị chụp một kiểu ." Trương Đồng nhìn Dung Hiểu chỉ là đứng ở đó mà đã giống như mỹ nhân từ bức họa đi ra, lại không kiềm chế được kích động ở trong lòng, móc di động ra, chụp cho Dung Hiểu vài kiểu , "Từ từ chị sẽ gửi cho em nha!"

"Cảm ơn chị Đồng,em xin phép đi trước."

Hạ Phương đi ở bên cạnh cậu nói: "Một chút nữa tôi đi mua đồ uống."

"Vâng." Dung Hiểu biết dụng ý của cô, rốt cuộc hôm nay cậu cũng mới vào tổ, theo lý nên cùng thành viên của đoàn phim tạo quan hệ tốt, hiển nhiên Nhan Thanh giúp hắn tìm trợ lý sẽ thực hiện tốt phương diện này.

Nhan Thanh thấy bọn họ lại đây, cười nói: "Quách đạo, Hiểu Hiểu của chúng ta liền tạm thời giao cho mọi người."

Quách Đức Long trên dưới nhìn Dung Hiểu đã hóa trang xong, gật gật đầu: "Một lát đem phần hôm qua thử ống kính quay lại."

"Tôi đi trước xem kịch bản."

"Đi thôi."

Dung Hiểu đi rồi, Nhan Thanh cũng không ở lại lâu, cô không phải chỉ mang mỗi Dung Hiểu, còn có những nghệ sĩ khác cần phải sắp xếp, dặn dò tốt Hạ Phương, quay đầu rời đi.

Bên này Hứa Nghị mới từ xe bảo mẫu xuống, liền nghe người đại diện Lang Khê nói: "Hôm nay đoàn phim có người mới tới, nghe nói là Nhan Thanh là người đại diện, mặc kệ kỹ thuật diễn của cậu thế nào,cậu cũng không được trưng cái mặt nhăn ra, biết không?"

Hứa Nghị năm nay mới vừa hai mươi tuổi đầu, trước đó không lâu mới bằng vào một bộ điện ảnh thu hoạch được giải nam chính xuất sắc nhất, xem như là ảnh đế mới.

Cũng bởi vì hắn tuổi tác còn trẻ mà có thu hoạch như vậy nên vinh dự cùng giá trị con người cơ hồ tăng lên không ngừng.

Có thể nói chỉ cần chính hắn không tìm đường chết, hoàn toàn là tiền đồ vô lượng.

"Đã biết." Ngày hôm qua ngủ đến chiều, Hứa Nghị giọng nói có điểm ách(kkjjhh: tui hiểu mà ko bt giải thích thế nào), bộ dáng cũng có chút đồi(?), mở miệng là lộ ra sự khó chịu.

Lang Khê biết hắn không nghỉ ngơi tốt, tâm tình cũng sẽ không tốt theo, đưa cho hắn một khối chocolate, hy vọng đồ ngọt có thể trấn an tâm tình nôn nóng của hắn, miễn cho một hồi hắn gây chuyện. Trong lòng lại tính toán lát nữa cùng Quách Đức Long thương lượng, đem buổi sáng hôm nay giảm suất diễn của hắn, cho hắn nghỉ ngơi nhiều hơn.

Kết quả nhìn bọn họ tiến đến, Quách Đức Long trực tiếp hô: "Hứa Nghị mau đi chuẩn bị, một chút nữa cậu cùng Dung Hiểu quay cảnh đầu."

Dung Hiểu?

Hứa Nghị đáp lại, không nhớ người này là ai, theo bản năng nhìn về phía Lang Khê.

Lang Khê trong lòng run rẩy một chút: " Tôi vừa nói Dung Hiểu là cái người mới đó, người đại diện của cậu ta là Nhan Thanh ."

"Song nhi kia á?" Hứa Nghị giọng nói lộ ra một cỗ khinh thường, thiếu chút trực tiếp trợn tròn mắt trắng.

Lang Khê tát một cái vào phía sau lưng hắn: "Thu nhanh cái ngữ khí của cậu, tuy rằng là song nhi, lại mới xuất đạo, nhưng ngày hôm qua tôi đã xem video thử vai, không uổng có cái mặt bình hoa, hơn nữa Nhan Thanh là người nào, Quách Đức Long là người nào, thật có thể tuyển loại người cái gì cũng không biết sao, cậu yên tâm, hẳn là sẽ không quá kém."

"Lời nói đều là anh nói, tôi còn nói cái gì." Hứa Nghị lột chocolate nhét vào trong miệng, quay đầu đi vào phòng hóa trang.

Lang Khê bị những lời này của hắn làm cho suýt dỗi, căm giận mắng câu tiểu tể tử.

Tác giả có lời muốn nói: Mới vừa sửa lại chương 15 danh xưng hai người : Tân tấn ảnh đế: Hứa Nghị, đương hồng tiểu hoa: Bạch San, không cần quay đầu lại lại xem.

Hứa Nghị, ân, tương đối có ý tứ một người.

Cầu cái cất chứa ~~~

-----------------------------------------------------------

Đôi lời của tui: Hế nhô mọi người. Đợt này tui nghỉ dịch ở nhà nên tranh thủ một chút thời gian ngoi lên làm chương đây. Có ai hóng ko nà, lm xong là tui up luôn á. Chương này tui làm vội nên chắc là vẫn có sạn ó. Châm chước bỏ qua nhe❤. Love you all (〃゚3゚〃)❤