Chương 35

“Hiệu trưởng.”

Tần Diễm cư xử đúng mực gõ cửa.

“Tiểu Tần tới rồi à, vào đi.”

Hiệu trưởng thấy là Tần Diễm thì lập tức tiếp đón anh ngồi xuống.

“Tiểu Tần à, cậu tới trường chúng ta cũng bốn năm rồi.”

“Đúng vậy.”

“Các lãnh đạo đều phải công nhận năng lực làm việc xuất sắc của cậu, chúng ta cũng nhiều lần nói với các thầy cô giáo mới nên học tập cậu, trong lớp các giáo viên mới, năng lực và tinh thần chuyên nghiệp của cậu đều đáng giá được mọi người lấy làm chuẩn.”

Đầu tiên hiệu trưởng nói một loạt lời khen ngợi.

“Buổi sáng cô giáo Lữ đã phản ánh một việc gây ồn ào giữa các học sinh trong trường, hơn nữa đối với hành vi của cậu… Tôi cũng đồng ý với ý kiến của cô giáo Lữ, hy vọng cậu có thể bình tĩnh mà suy xét rõ ràng, đừng làm ảnh hưởng đến tiền đồ của bản thân.”

Hiệu trưởng bắt đầu gợi ý từng bước.

“Hiệu trưởng, thái độ của cháu cũng rất rõ ràng, nếu vì chuyện xấu này mà nhà trường muốn xử phạt, cá nhân cháu xin hoàn toàn chịu trách nhiệm.”

Vẻ mặt Tần Diễm vẫn thản nhiên như cũ.

“Ngoại trừ những lời đồn không có thật trên mạng thì việc giữa cháu và Lục Hào có nguyên nhân do cháu.”

Tần Diễm không hề có ý định muốn thỏa hiệp, vẫn mỉm cười khiêm tốn ôn hòa.

Hiệu trưởng không ngờ Tần Diễm sẽ bướng bỉnh như vậy, ông cũng rất coi trọng thầy giáo trẻ tuổi như Tần Diễm, năng lực công tác tốt, bằng cấp cao, mỗi năm trình độ dạy học đều có thể nhận bằng khen ưu tú. Nhưng duy nhất loại chuyện này lại là cấm kỵ của ngành giáo dục. Không những có quan hệ mập mờ với học sinh mà bây giờ toàn trường đều đã biết. May là còn chưa có chứng cứ xác thực, thế mà hiện tại Tần Diễm chỉ thản nhiên thừa nhận.

“Haiii, Tiểu Tần à, gần đây trong trường học đồn đại việc này cực kỳ ồn ào huyên náo, Lục Hào cũng là người bị hại, nhưng hai người các cháu có quan hệ này thì thật sự là…. thật sự là….”

Hiệu trưởng suy nghĩ một lúc lâu mà không nghĩ ra từ gì để hình dung được, cũng không thể gọn gàng dứt khoát nói bọn họ là mối quan hệ thầy trò lσạи ɭυâи.

“Thầy định xử lý chuyện này như thế nào ạ?”

Tần Diễm hỏi.

“Tôi vừa họp bàn với ban lãnh đạo trường, trước mắt sẽ liên hệ với ban quản lý trang web để tạm thời khóa diễn đàn.”

Hiệu trưởng nói.

Đây chỉ là biện pháp tạm thời kìm hãm không cho tình thế phát triển theo hướng tồi tệ hơn, học sinh lớp 12 lập tức sẽ phải thi tốt nghiệp thi đại học, bọn họ phải nhanh chóng nghĩ cách ổn định cảm xúc của toàn trường. Vấn đề chủ yếu bây giờ là chuyện này lại liên lụy đến giáo viên đang dạy các học sinh lớp 12, khiến ban lãnh đạo không tìm được biện pháp nào tốt trong khoảng thời gian ngắn.

“Thật ra cách tốt nhất là cháu nên tạm thời thôi việc.”

Tần Diễm nhàn nhạt nói.

“Biện pháp tốt nhất là em học sinh Lục Hào nên tạm thời nghỉ học.”

Hiệu trưởng nhìn anh, hiểu rõ ý nghĩ của anh nhưng vẫn cố tình nói lại.

“Hiện giờ cháu đang dạy học sinh lớp 12, cháu đang dạy sáu lớp, nếu cháu tạm thời thôi việc, thành tích của các bạn học nhất định sẽ bị ảnh hưởng nặng.”

Khóe miệng Tần Diễm gợi lên một độ cong, nhìn không ra là cười lạnh hay là có ý gì khác.

“Hiệu trưởng, nếu cuối cùng trường học lựa chọn cách này thì cháu sẽ nộp xin từ chức trước đó.” Tần Diễm dừng một chút: “Hơn nữa sau khi Lục Hào tốt nghiệp, cháu cũng sẽ từ chức.”

“Cháu, cháu!”

Hiệu trưởng chưa thể tiếp thu ngay lập tức được, ông không ngờ đột nhiên phải nghe một tin tức lớn như vậy.

“Cháu làm việc ở trường học bốn năm, cũng từng đoạt được không ít vinh dự về cho trường.” Tần Diễm mỉm cười nhìn về phía hiệu trưởng, tiếp tục nói: “Lúc trước lựa chọn nghề này là quyết định riêng của cháu, hiện tại từ bỏ, cũng là quyết định của chính bản thân cháu.”

Tần Diễm bình thản nói khiến người khác không nhìn ra ý nghĩ thật sự của anh.

“Tiểu Tần, ý nghĩ này của cháu là không được rồi! Đừng vì một đoạn tình cảm không có kết quả mà đánh mất tiền đồ rộng mở của bản thân!”

Hiệu trưởng lên giọng cao hai phần, giờ phút này ông cảm thấy thật may mắn là trái tim mình đủ khỏe mạnh.

“Ha hả….”

Tần Diễm cười cười.

“Có kết quả hay không, cháu tin tưởng mình có thể quyết định.”

Hiệu trưởng vẫn chưa từ bỏ ý định mà khuyên bảo thêm nửa tiếng, ông nói đến mức miệng khô lưỡi đắng mà Tần Diễm cũng chỉ tùy ý ứng phó ừ ừ à à. Cuối cùng hiệu trưởng cũng tuyệt vọng rồi, không thể tiếp tục nên bảo Tần Diễm đi về trước.

Lục Hào bị gọi tới phòng hiệu trưởng, lúc đầu cô còn thấy kỳ quái, nhưng khi hiệu trưởng nói đến việc xảy ra gần đây thì cô liền hiểu rõ.

“Ý của thầy là em nên chủ động nộp đơn xin thôi học à?”

Lục Hào hỏi.

“Em học sinh Lục Hào à, thầy cũng không ý này, như vừa rồi thầy đã nói, thầy giáo Tần chuẩn bị từ chức vì em, chuyện này liên quan đến tiền đồ trong sự nghiệp của thầy ấy và thành tích học tập của khối học sinh năm cuối của trường chúng ta, thầy chỉ hy vọng em có thể suy xét cẩn thận một chút.”

Hiệu trưởng cười gượng, ông cũng không muốn trêu chọc tới những học sinh nhập học do tài trợ như thế này, dù sao phụ huynh đều đã đầu tư một số tiền lớn. Nhưng bây giờ lại có một thầy giáo nòng cốt cứng đầu không tỉnh táo, ông không thể không nói chuyện tử tế với Lục Hào.

“Em hiểu rồi.”

Lục Hào tươi cười bất đắc dĩ, nhìn hiệu trưởng rồi nghiêm túc nói.

“Thầy yên tâm đi, không có gì nữa thì em xin phép đi trước.”

Lục Hào gật đầu với thầy hiệu trưởng rồi ra ngoài.

“Này…”

Trong lòng thầy hiệu trưởng cũng đang dậy sóng, Tần Diễm quá bướng bỉnh, đành phải xem đứa nhỏ này nghĩ như thế nào.