Gặp được em là năm tháng tươi đẹp nhất của tôi, còn năm tháng tươi đẹp của em vẫn còn ở phía trước. Em là đóa hồng rực rỡ, diễm lệ không thiếu ong bướm vây quanh, còn tôi giống như mái hiên, thỉnh thoảng giúp em che mưa tránh bão. Hoa hồng cũng chẳng thể sống mãi dưới mái hiên vì đến lúc nào đó nó cũng sẽ lụi tàn, thứ nó cần là một thanh chống có thể ngày ngày kề cạnh, cùng nhau vượt phong ba bão táp của cuộc đời. Những tưởng cố gắng vùng vẫy đẩy em rời xa sẽ tốt cho em nhưng không ngờ lại mang đến cho em chỉ toàn bất hạnh, cuối cùng thì, có lẽ tôi đã hối hận rồi...