Chương 18: Nhiệm vụ thứ mười

Tinh quang rạng rỡ, phía trên thảm đỏ, tất cả phóng viên đều đem camera nhắm ngay vị trí Lục Ly đứng.

Chen lấn tìm kiếm vị trí tốt nhất, quay chụp anh, chỉ vì tựa đề tin tức ngày mai, là ảnh bìa có mặt anh đẹp nhất.

Lục Ly mỉm cười, ôm Nguyễn Nhuyễn thay đổi mấy tư thế, sau đó mới ôm mèo đi vào trong lễ trao giải.

Khi anh đứng ở phía dưới trả lời câu hỏi của người chủ trì, mấy câu nói kia, âm thanh cưng chiều cùng gợi cảm đó, đều nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Internet.

Các fans xem trực tiếp đều nhiệt tình không thôi.

Fans chung quanh lại càng hơn thế, lúc Lục Ly nói ra câu kia, mọi người cùng thét chói tai.

"A a a a a ông xã của em thật là soái."

"Ông xã thật giỏi quá, em muốn trở thành mèo của anh."

"Ông xã nhìn em nhìn em được không."

"Không được, tôi muốn té xỉu ở ven đường, ông xã hôm nay trên người phát ra mị lực, tôi sắp không đỡ được rồi."

...

Tiếng fans reo hò, tất cả đều rơi vào tai Lục Ly.

Anh không tiếng động cong cong môi, hướng fans đứng bên kia của mình vẫy vẫy tay, mới cúi đầu ôm Nguyễn Nhuyễn tiến vào trong phòng.

Màn hình lớn trong phòng vẫn luôn quay tất cả cảm xúc của anh.

Lúc Lục Ly cúi đầu duỗi tay vuốt ve mèo con đặc biệt nhu tình, vừa xem không bỏ sót gì.

Nguyễn Nhuyễn thật lòng cảm thấy, chính cô cũng hâm mộ con mèo này.

Thật sự thật sự rất hâm mộ, được Lục Ly ôm đi thảm đỏ, đây bất kể là trước khi làm mèo hay sau khi làm mèo, cũng là chuyện cô chưa từng nghĩ đến.

Mọi người kích động, nội tâm của chính cô cũng kích động.

"Chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mười điểm." Tiếng của hệ thống cũng hàm chứa ý cười, so với trước kia nhiều tình cảm một chút.

Tâm tình của Nguyễn Nhuyễn rất tốt, cùng hệ thống nói chuyện vô cùng hưng phấn.

“Cảm ơn cảm ơn, xin hỏi khi nào có thể cho ta nhiệm vụ hai mươi điểm?"

Hệ thống nghẹn nghẹn, nói: "...Cô thật quá tham ."

"Không tham đa, ta muốn trở thành người muốn trở thành người muốn trở thành người." Sau khi nói xong, Nguyễn Nhuyễn thở hổn hển nói: "Chuyện quan trọng, nhất định phải nói ba lần."

Hệ thống: "... Không có không có không có."

Nguyễn Nhuyễn bị dỗi một câu cũng không nói nên lời, nhưng tâm tình lúc này rất tốt, suy nghĩ một chút, cô trực tiếp hỏi: "Đúng rồi, nhiệm vụ kế tiếp khi nào có, ta gấp không chờ nổi."

Hệ thống dưới đáy lòng yên lặng trợn mắt, đối với người tích cực yêu cầu làm nhiệm vụ như vậy, vẫn là đầu tiên thấy.

"Còn chưa có tuyên bố, chủ yếu là không nghĩ tới Lục Ly sẽ thật sự ôm cô đi thảm đỏ, tôi đánh giá nhiệm vụ này cô chắc sẽ không hoàn thành."

Nghe vậy, Nguyễn Nhuyễn giận dữ: “Không hoàn thành thì mi sẽ cho ta sao?”

Hệ thống hừ lạnh một tiếng: “Nhưng cô hoàn thành rồi nha."

Nguyễn Nhuyễn bất đắc dĩ, nếu không phải cô sống chết không chịu buông móng vuốt, quấn lấy quần áo của Lục Ly, đoán chừng cũng không có hy vọng.

"Kia cũng là kết quả chính ta nỗ lực không phải sao?"

Hệ thống: “…… Đúng vậy, ngài tiếp tục nỗ lực, cố lên.”

Nguyễn Nhuyễn: “……”

*

Hiện trường lễ trao giải, vị trí của Lục Ly ở hàng thứ nhất, bởi vì giá trị con người của Lục Ly, trong buổi lễ trao giải người chủ sự đối với những diễn viên có thực lực danh tiếng, vô cùng tôn trọng.

Lục Ly sở dĩ sẽ tới, là bởi vì anh năm ngoái có quay một bộ phim điện ảnh, mà bộ phim kia, cho tới bây giờ, độ nóng vẫn không giảm.

Đó là một bộ phim nói về chiến tranh quân đội, vai diễn của Lục Ly là một người quân nhân.

Qúa trình từ một tên côn đồ đến một người quân nhân, cuối cùng gánh vác trách nhiệm nặng nề bảo vệ quốc gia.

Lúc đó bộ phim này, từ khi phát sóng đều rất được mong đợi, đạo diễn nổi tiếng cùng mấy người diễn viên có kỹ thuật diễn cùng nhau quay, rất nhiều người xem.

Huống chi, bộ phim dài một trăm hai mươi phút, một chút cũng không nhàm chán, cũng không cảm thấy quá mức nôn nóng, cốt truyện chặt chẽ, từng chút từng chút phát triển.

Tạo hình của Lục Ly ở trong, càng làm không ít fans cảm thấy như muốn bùng nổ, tại sao đàn ông mặc quân trang lại đẹp như vậy chứ.

Quân phục màu xanh ô liu, vẫn mê người trước sau như một.

Bất luận là mặc trên người ai, tất cả mọi người đều cho là đẹp mắt, nhưng mặc ở trên người Lục Ly, luôn có một loại khí chất khác tồn tại.

Dáng người thẳng, như cây bạch dương, đứng ở nơi đó, tùy ý gió táp mưa sa, đều tuyệt không dao động.

Lục Ly theo chỉ dẫn của nhân viên công tác đi vào, tìm được vị trí của chính mình, mới vừa ngồi xuống được một hòi, Trần Bân liền khom người đi vào.

Anh ta cúi đầu nhìn mèo trên người Lục Ly, thấp giọng nói: "Đưa mèo cho tôi đi."

Lục Ly gật gật đầu, quả thật phải đưa cho Trần Bân, lúc này ôm mèo thật không thích hợp.

Dù sao ở hiện trường có không ít nghệ sĩ, nói không chừng cũng có người dị ứng với mèo, cho nên anh không do dự đưa Nguyễn Nhuyễn cho Trần Bân.

Lúc đưa qua, Nguyễn Nhuyễn hơi giãy giụa, cô không muốn rời đi Lục Ly.

Lục Ly nhìn, duỗi tay xoa xoa đầu cô, nhẹ giọng trấn an: "Ngoan, sau khi kết thúc chúng ta trở về nhà."

Nguyễn Nhuyễn không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm Lục Ly.

Lục Ly bật cười, nhéo lỗ tai mèo của cô, tiếng cười như từ trong l*иg ngực truyền ra, tê tê dại dại.

"Chỉ cần hai giờ, nghe lời, trước đi theo Trần Bân."

Nguyễn Nhuyễn "meo" một tiếng, hướng Lục Ly đưa ra móng vuốt, ấn trên lòng bàn tay anh.

Cô muốn ở hiện trường xem lễ trao giải này, nếu Nguyễn Nhuyễn nhớ không lầm, Lục Ly chắc là có thể cầm phần thưởng, lúc trước, cô chưa từng tới nơi như vậy, bây giờ tới, đương nhiên hy vọng có thể nhìn thấy nam thần của mình nhận thưởng.

Trước kia, chỉ có thể nhìn ở trên máy tính, khoảng cách quá xa.

Mà hiện tại, gần gũi như thế, cô cũng không muốn bỏ qua, cô lo lắng, bỏ lỡ lúc này, sẽ không có lần tiếp theo.

Nguyễn Nhuyễn muốn quý trọng cuộc sống ở bên nhau với Lục Ly, từng giây từng phút.

Lục Ly nhìn cô chằm chằm, nhíu mày.

Anh suy nghĩ, đem mèo ở lại nơi này có bao nhiêu khả năng.

Nguyễn Nhuyễn vẫn còn đè lòng bàn tay Lục Ly, đột nhiên hệ thống lên tiếng, làm cô sợ hết hồn.

" Thuyết phục Lục Ly cho cô ở lại hiện trường buổi trao giải, năm điểm."

Cô cả kinh, đôi mắt sáng ngời nhìn về phía Lục Ly, hai giây sau, ở trong ngực Trần Bân giãy giụa, Nguyễn Nhuyễn hao hết tâm tư nhảy đến trong ngực Lục Ly, không muốn tách ra khỏi Lục Ly.

Lục Ly sủng mèo, sủng không hề có nguyên tắc.

Anh nhìn chằm chằm mèo con thật lâu sau, quay đầu dặn dò Trần Bân: "Đi hỏi chủ sự một chút, có thể mang theo mèo không?"

Trần Bân ngừng lại, muốn nói gì đó, nhưng nhìn đôi mắt ủy khuất của Nguyễn Nhuyễn, Trần Bân cũng mềm lòng.

Anh ta cảm thấy mình bị lây bệnh, khi nào, chính mình cũng sẽ mềm lòng với mèo.

Nhất định là bởi vì Lục Ly, Trần Bân an ủi chính mình như vậy.

Anh ta đồng ý vấn đề của Lục Ly: "Tôi lập tức đi hỏi."

Lục Ly ừ một tiếng, quay đầu nhìn hai bên, cũng may, đều là người quen, đối với việc mình mang mèo con tới đây, chắc sẽ không sao.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve đầu Nguyễn Nhuyễn, cười nhẹ, hạ thấp giọng nói trong lỗ tai cô: "Làm sao hôm nay lại dính người như vậy?"

Nguyễn Nhuyễn cảm thấy, mình sớm muộn cũng có một ngày sẽ bởi vì giọng của Lục Ly mà mang thai.

Giọng nói này, người làm việc bên cạnh anh, rốt cuộc làm sao chịu đựng.

Cô mấy ngày nay, cảm thấy có chút không chịu nổi, Lục Ly thật sự quá hấp dẫn.

Nguyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, vừa nghĩ vừa chui vào trong l*иg ngực Lục Ly, vô cùng nhuần nhuyễn biểu hiện chính mình " dính người ".

"Tôi cảm thấy cô được một tấc lại muốn tiến thêm một thước." Hệ thống nhắc nhở cô.

"Nơi nào được một tấc lại muốn tiến thêm một thước chứ?" Nguyễn Nhuyễn lúc này đang chui ở trong ngực Lục Ly, cảm thụ vuốt ve của anh, thật sự rất thoải mái, thoải mái đến Nguyễn Nhuyễn cũng có chút buồn ngủ.

Hệ thống a một tiếng, cười nói: "Cô nói đi, trong lòng biết rõ ràng."

Nguyễn Nhuyễn nghẹn nghẹn, phản bác nó: "Không không, ta không biết, ta vốn dĩ được một tấc lại tiến thêm một thước, không phải bởi vì nhiệm vụ mi cho sao?"

Hệ thống: "..." Suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể bực bội nói: "Vậy cô thật tốt cảm ơn trợ công này của tôi đi."

Nguyễn Nhuyễn mặt lạnh: "Ồ, cảm ơn mi trợ giúp."

Hệ thống cùng cô trò chuyện một hồi, cho đến khi Trần Bân trở về.

Trần Bân gật đầu với Lục Ly, thấp giọng nói: "Chủ sự bên kia tỏ vẻ không quan hệ."

Rốt cuộc, Lục Ly bất kể làm gì, độ hot cực cao, anh hôm nay lần đầu tiên mang mèo xuất hiện trước mặt mọi người, đề tài này, đã xông thẳng lên vị trí thứ nhất của hot search.

Đối với lễ trao giải Kim Ngưu, có trợ giúp cực lớn.

Có nghĩa là, fans xem truyền hình, sẽ nhiều hơn.

Cho lễ trao giải Kim Ngưu, cũng trực tiếp tạo độ nóng, gia tăng thêm đề tài thảo luận cho giải thưởng Kim Ngưu, đối với chủ sự mà nói, thậm chí ước gì Lục Ly lại có hành động mới càng tốt.

Như vậy, có thể so với tuyên truyền của phía chính phủ, còn có thể tuyên truyền bằng sức người.

Ôm mèo ngồi ở hiện trường, cứ như vậy định xuống dưới, những nghệ sĩ khác vẫn còn lục tục vào sân, Lục Ly vẫn luôn cúi đầu trêu mèo, không quá chú ý tới những chuyện khác.

*

Thời gian trôi đi, không bao lâu sau, tất cả khách quý đều đến đông đủ.

Người ngồi bên trái Lục Ly chính là Dương Thành Nam lần trước cùng nhau quay gameshow, không bị dị ứng với mèo, bản thân cũng nuôi chó, bên kia Lục Ly là nữ diễn viên từng hợp tác với Lục Ly, cũng là vai chính cùng quay trong bộ phim Cảnh Phỉ Phiến, Từ Mẫn.

Lo lắng duy nhất của Lục Ly chính là Từ Mẫn bị dị ứng với mèo.

Nếu như nói dị ứng, anh khẳng định không thể ôm mèo ngồi ở đây, Lục Ly coi như cưng chiều mèo như thế nào đi nữa, cũng sẽ không làm chuyện như vậy.

Nào ngờ, lo lắng của Lục Ly với Từ Mẫn vừa xuất hiện tại tiêu tán đi.

Từ Mẫn mi mắt cong cong nhìn mèo trong tay Lục Ly, kinh hỉ nói: "Đây có phải là con mèo cưng của anh không? "

Cô trước khi tới thấy được tin tức trên Weibo, lúc đang xem phát sóng trực tiếp, quả thật khϊếp sợ không thôi.

Lục Ly mỉm cười gật gật đầu: “Đã lâu không gặp."

Từ Mẫn gật gật đầu: “Đúng vậy.” Cô nhìn chằm chằm mèo trong tay Lục Ly: "Có thể cho tôi ôm mèo không?"

Nghe vậy, Lục Ly sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía cô: "Cô thích mèo?"

Từ Mẫn không chút suy nghĩ gật đầu đáp lời: “Thích, tôi cũng nuôi mấy con mèo, anh không biết?"

Cô nhớ không lầm, lúc quay phim, chính mình đã từng nói qua với Lục Ly, ở phim trường cũng nhắc tới mèo của mình nhiều lần không phải sao?

Lục Ly hơi giật mình, xin lỗi cười: “Xin lỗi, không quá chú ý.”

Từ Mẫn bật cười, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, biết tính của Lục Ly, cũng không so đo nhiều.

“Không có việc gì, không nhớ rõ rất bình thường.” Cô nhìn chằm chằm Nguyễn Nhuyễn, cảm thấy lòng bàn tay của mình hơi ngứa, lông mèo trên người Nguyễn Nhuyễn, rất trắng, nhìn qua vô cùng hấp dẫn người, chỉ cần là người thích động vật, thích mèo, đều sẽ nhịn không được muốn ôm nó một cái.

"Có thể cho tôi ôm một cái không? Rất thích mèo của anh."

Lục Ly cúi đầu nhìn Nguyễn Nhuyễn chui trong ngực mình, suy nghĩ chốc lát, cúi đầu hỏi: "Mày muốn cho cô ấy ôm một cái không?"

Nguyễn Nhuyễn thò đầu ra, ngẩng lên nhìn Từ Mẫn.

Nhìn đến đáy mắt thật lòng thích của Từ Mẫn, Nguyễn Nhuyễn vươn móng vuốt tới Từ Mẫn, thật ra thì ôm một cái, cũng không phải không được.

Từ Mẫn kinh ngạc nhìn Nguyễn Nhuyễn, nói: "Mèo của anh có thể nghe hiểu tiếng người?"

Nói như vậy, động vật quả thật có thể nghe hiểu người nói chuyện, đặc biệt là chủ nhân của mình, nhưng đó là thành lập ở một ít thói quen thông thường, ví dụ như ăn cơm ngủ đi WC vân vân mây mây, mà Lục Ly, thuận miệng hỏi một câu, cô không nghĩ tới, con mèo này lại có linh tính như vậy, có thể nghe hiểu, còn vươn móng vuốt của chính mình.

Ý bảo có thể cho ôm một cái.

Từ Mẫn run rẩy vươn tay ôm Nguyễn Nhuyễn lên người, nhịn không được cảm khái: "Mèo của anh thật sự rất đáng yêu, mua ở nơi nào vậy?"

Nghe vậy, Lục Ly hơi giật mình, nhìn Nguyễn Nhuyễn cười cười nói: “Không phải mua.”

“A?” Từ Mẫn vô cùng kinh ngạc, nói: "Thì ra là bạn tặng."

Lục Ly nghe, không phủ nhận cũng không thừa nhận.

Anh nghĩ, chắc là vận mệnh chú định duyên phận.

Không bao lâu, Nguyễn Nhuyễn liền bò tới Lục Ly.

Lục Ly ôm cô ôm đặt ở đầu gối, chuyên chú xem lễ trao giải bắt đầu.

Hai năm sẽ có một lễ trao giải Kim Ngưu, đều vô cùng long trọng.

Nghệ sĩ tham dự nhiều không đếm xuể, rất nhiều gương mặt quen thuộc, hôm nay đều có thể thấy.

Đã lâu không gặp mặt mọi người đều tranh nhau nói chuyện, trên mặt mỗi người đều mang theo ý cười.

Fans ở hai bên nhìn.

Lễ trao giải mở màn, mỗi một năm đều rất xuất sắc, ca hát biểu diễn, đều là mời ca sĩ nổi danh tới biểu diễn.

Lục Ly nhìn khắp nơi, ngẫu nhiên cúi đầu trêu đùa mèo con trong tay.

Khóe môi trước sau hàm chứa ý cười.

Thời gian trôi nhanh, không lâu sau, liền tới giải thưởng nam nữ chính xuất sắc nhất.

Những vai nam chính xuất sắc nhất đi vào, năm nay có bốn người, người chủ trì nói đến mỗi người, fans phía dưới liền nhiệt tình thét lên.

Lực chú ý của Lục Ly cũng hướng tới màn hình chính, đây là vấn đề tôn trọng, tuy rằng giải thưởng này, đối với Lục Ly nhận giải thưởng đến mỏi cả tay mà nói, cũng không quan trọng, nhưng cũng chính là chứng thực cho quá trình nỗ lực của chính mình.

Còn Nguyễn Nhuyễn, cũng giống như Lục Ly, biểu tình chuyên chú nhìn màn hình lớn, vừa thấy ảnh chụp Lục Ly, hai mắt Nguyễn Nhuyễn liền sáng lên.

Lúc camera quay đến bọn họ, vừa lúc có thể nhìn đến một người một mèo cùng một tư thế, nhìn chằm chằm màn hình.

Đặc biệt chuyên chú, chuyên chú cũng có thể làm cho người khác, cũng chú ý đến phía trên.

*

Tất cả mọi người đều nín thở mà đợi, muốn biết giải nam chính xuất sắc nhất năm nay là ai.

Fans của bốn vị diễn viên kia, lại càng kích động không thôi, muốn vì thần tượng của mình mà bạo đèn, muốn vì thần tượng của chính mình mà đánh call**.

**hỗ trợ các hoạt động trên sân khấu của ca sĩ hoặc thần tượng, bao gồm giơ đèn, vỗ tay, vẫy cánh tay, hô khẩu hiệu nhịp nhàng, v.v ...

Lực chú ý của mọi người đều dời từ màn hình lớn lên người trao giải.

Khách quý trao giải là hai tiền bối đức cao vọng trọng, lúc trước, kỹ thuật diễn xuất rất tốt, cũng từng quay nhiều bộ phim, có nhiều fans, nhưng cũng không khoa trương.

Nữ khách quý cầm bản thảo, mỉm cười tuyên bố giải nữ chính xuất sắc nhất rơi vào người nào.

Vừa tuyên bố, tất cả mọi người đều kịch liệt vỗ tay, hưng phấn không thôi.

Còn nam khách quý, nhìn chung quanh một vòng đám người Lục Ly, mới cầm bản thảo tuyên bố.

"Người đoạt giải năm chính xuất sắc nhất lần thứ 23 của lễ trao giải Kim Ngưu là... Lục Ly, chúc mừng Lục Ly."

Fans ở hiện trường, cơ hồ đều muốn điên rồi.

Reo hò Lục Ly.

"A a a a, là Lục Ly đấy, ông xã chúng ta quá tuyệt vời."

“Lục Ly quá lợi hại.”

"Nhất định phải cho Lục Ly đánh đường dây điện thoại quốc tế, má ới, đẹp trai làm tôi muốn bay lên."

"Thật là yêu nghiệt mê người, thật sự."

...

Tất cả mọi người đều ở phía sau vỗ tay.

Lục Ly hướng hai bên fans khom người, mới đem Nguyễn Nhuyễn đưa cho Dương Thành Nam bên cạnh, đi lên sân khấu, người vừa mới được tuyên bố nữ chính xuất sắc nhất còn đứng ở bên kia, làn váy hơi xòe, Lục Ly dừng một chút, vẫn là đưa tay về phía vị diễn viên.

Toàn trường thét chói tai càng lợi hại.

Người nọ hướng Lục Ly cười một tiếng: "Cảm ơn."

"Không cần khách khí." Lục Ly ý bảo cô ấy cùng mình song song đi tới, ít nhất sẽ không té ngã.

Hai người vai sóng vai đi lên phía trên lễ trao giải, hai cái micro đặt trước mặt.

Nguyễn Nhuyễn nhìn, đột nhiên cảm thấy hốc mắt nóng lên.

Hai người phía trên, mới thật sự là Kim Đồng Ngọc Nữ.

Từ Mẫn cùng Dương Thành Nam nói chuyện.

"Lục Ly cùng người nọ thật xứng đôi."

Dương Thành Nam cười cười, “Diễn viên không phải đều như vậy sao, Lục Ly đoán chừng cũng thấy cô ấy đi lại khó khăn."

Từ Mẫn nhướng mày, “Thật là như vậy, phải biết rằng, hai người này lúc trước còn có tai tiếng truyền ra."

Nghe vậy, Dương Thành Nam cong cong môi, gật đầu nói: “ Cảm thấy hứng thú sao?"

“Không.” Từ Mẫn trầm ngâm một lát nói: “Chủ yếu anh cũng biết, tôi cùng Lục Ly là bạn học cùng lớp, tôi đã kết hôn cũng ly hôn, mà Lục Ly... vẫn luôn chưa từng có bạn gái, có chút tò mò thôi."

Đây là đương nhiên, tuổi bây giờ của Lục Ly, coi như có bạn gái, fans cũng không nói gì nhiều.

Dù sao, cũng tới tuổi nên nói chuyện yêu đương rồi.

Dương Thành Nam bật cười, “Tôi cũng khá tò mò bạn gái của Lục Ly sẽ có bộ dáng gì."

Nguyễn Nhuyễn ở một bên yên lặng nghe, cúi đầu nhìn thân mình, thở dài.

Cô cũng muốn biết, Lục Ly sẽ tìm dạng bạn gái nào.

Vấn đề này, là tò mò của tất cả mọi người.

Trên đài, trao giải qua đi, người nhận giải theo như lệ thường, cần nói những lời cảm ơn.

Sau khi nói xong, người chủ trì lại gọi Lục Ly: "Lục Ly khoan đã đi xuống, chúng tôi còn có vấn đề mà mọi người tò mò muốn hỏi."

Nghe vậy, Lục Ly mím môi cười: "Được."

Hai người đều thoải mái đáp lời, mắt người chủ trì sáng lên, nhìn về phía hai người hỏi: "Mọi người đều tò mò, Lục Ly hôm nay ôm mèo tới, mọi người có thấy lục ly rất cưng chiều không?"

“Thấy được.” Phía dưới fans nhiệt tình trả lời.

Lục Ly không tiếng động cong cong môi, nhìn về phía mèo con đang ngồi ở hàng thứ nhất, trong ánh mắt tràn đầy sủng nịch.

Người chủ trì cười gật đầu: “Tốt, tôi đã biết, chúng tôi trước mắt tạm thời không hỏi về vấn đề cưng chiều này, chúng ta trò chuyện một chút về cuộc sống cá nhân có được hay không?"

"Được."

Người chủ trì cười, nói với Lục Ly: "Lúc trước, chúng tôi nhận được vô số tâm nguyện của fans, đại khái chính là mọi người muốn biết, Lục Ly anh sẽ tìm bạn gái như thế nào, mọi người cũng muốn biết, anh hiện ở đây rất cưng chiều fans, về sau có cưng chiều bạn gái như vậy không?"

Nghe vậy, Lục Ly hơi giật mình.

Vấn đề này, có hơi xảo quyệt, nhưng xác thật là tất cả fans cùng rất nhiều nghệ sĩ nữ muốn biết đáp án.

Anh nhoẻn miệng cười, duỗi tay nắm micro trước mắt, nhìn các nghệ sĩ phía dưới đài, nhje giọng hỏi: "Mọi người muốn biết?"

"Muốn." Mọi người đồng thanh trả lời, thanh âm vang dội, chứng minh ý nghĩ sâu trong nội tâm các cô.

Lục Ly cong cong môi, suy nghĩ một lát , thấp giọng nói: "Kỳ thật, tôi đối với việc lựa chọn bạn gái không có yêu cầu, chỉ cần tôi thích liền tốt, thích, vậy tôi liền nguyện ý cưng chiều cô ấy."

Người chủ trì bật cười, tiếp tục nói: “Giống như mèo của anh sao? Lúc trước cũng chưa nghe qua anh có nuôi mèo."

Lục Ly cười, trong ánh mắt tràn đầy tia sáng, nhìn Nguyễn Nhuyễn ngồi phía dưới, nhẹ giọng trả lời: “Đúng vậy, giống như mèo của tôi vậy."

Giọng của anh trầm thấp nhu hòa, truyền vào tai người, tê dại, nhìn mèo con của anh, tiếp tục nói: "Bởi vì tôi thích mèo, cho nên nguyện ý vô điều kiện cưng chiều nó."