Editor: May
“Chỉ là thật sự, nam thần, anh nên dừng ở đây đi, anh lại chọc ra chuyện gì, công ty khẳng định sẽ đuổi tôi, coi như tôi cầu anh, cho dù anh thích K Thần, cũng đặt ở trong lòng lén thích thôi được không!”
Âm điệu của Mạc Bắc rất chậm: “Anh giống như hiểu lầm, tôi không thích anh ta.”
Uông Đông Đông ha ha hai tiếng: “Không thích? Anh cho rằng tất cả mọi người đều bị mù? Anh đã quên lúc trước anh đã làm chuyện gì sao?”
Mạc Bắc nhướng mày, không chút hoang mang: “Vậy anh ngược lại nói một chút, tôi đã làm chuyện gì?”
Thật vất vả tới một cơ hội phun tào, Uông Đông Đông đếm từ đầu tới đuôi, lẻn vào hậu trường, tác phong phóng đãng, cố cọ nhiệt độ vv.
Sau khi nói xong, Uông Đông Đông khí thế hung dữ dừng xe: “Anh còn có cái gì để nói?”
“Không có.”
Xác thật không có, Mạc Bắc nghiêng mắt, những người đó thật đúng là chém tận gϊếŧ tuyệt lợi hại.
“Cho nên nói, rụt rè một chút, đừng lại đi chọc K Thần.” Uông Đông Đông nói nhiều, xuống xe tới cao ốc rồi vẫn còn đang nói.
Trên cơ bản Mạc Bắc cũng làm rõ ràng là chuyện như thế nào, nhàn nhạt nâng mi mắt một chút: “Được.”
Uông Đông Đông không khỏi đã bị một chữ như vậy làm nghẹn rồi, vị chủ nhân này trở nên nghe lời như vậy từ khi nào? Trước kia anh nói cái gì, đối phương đều sẽ coi như không nghe được, hoàn toàn sẽ không đặt lời khuyên của anh ở trong lỗ tai.
Hôm nay, đây là có chuyện gì?
Một ngày huyền huyễn, Uông Đông Đông đã có chút đầu nặng chân nhẹ, sau khi nhìn thân ảnh thon dài kia đi vào trường học, mới ý thức được một vấn đề, vị chủ nhân này lại có thể không có tìm lấy cớ trốn học?!
Kỳ tích, đây quả thực chính là một kỳ tích!
Bản thân Mạc Bắc ngược lại cảm thấy không có gì, làm một học sinh cao trung, đương nhiên phải tới trường học báo tin trước tiên.
Chẳng qua, khi cô mặc áo khoác tây trang, cầm cặp sách xuất hiện ở cửa phòng học.
Âm thanh vốn náo nhiệt, lập tức liền dừng lại!
Tính cách của Mạc Bắc vốn là đạm mạc mỏng lạnh, đúng là mỹ thiếu niên băng sơn tiểu nữ sinh thích nhất hiện nay.
Hơn nữa cô mặc tây trang, hơi mang ra hơi thở cấm dục.
Trong chớp mắt kia, duy nhất làm người cảm giác được chính là kinh diễm!
“Đây là ai, thật soái!”
“Giáo viên mới tới sao?!”
“Có giáo viên như vậy, mẹ không bao giờ cần lo lắng điểm số của tôi nữa.”
“Chờ một chút, không phải giáo viên đi, các người xem anh ta ngồi ở vị trí kia!”
“Mạc, Mạc Nam?!”
Sao có thể?!