Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nam Thần Nhà Tôi

Chương 14: Khıêυ khí©h

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn thấy bộ dạng này của Phương Dịch Chung, Dương Yến trêu ghẹo, nhếch môi cười cười.

"Chồng à, không phải anh vẫn luôn muốn có con hay sao, em mang thai anh lại không vui sao?" Dương Yến đi về phía anh ta, tay giống như thân mật, chỉnh quần áo giúp anh ta, rồi lại hạ giọng nói.

"Phương Dịch Chung, vừa nãy tâm trạng tôi rất không tốt, vì vậy ở trên máy chiếu tôi có động tay động chân một chút. Nếu như anh lại nói gì đó làm tôi càng không vui, tôi không cẩn thận nhấn vào cái nút nào đó trên điện thoại, có khả năng trò chơi kí©ɧ ŧìиɧ của anh và Tần Mai Nghi sẽ xuất hiện trên màn hình máy chiếu, tất cả họ hàng thân thích đều có thể nhìn thấy…"

Dương Yến nói, còn quơ quơ chiếc điện thoại về phía Phương Dịch Chung.

Nụ cười của cô vô cùng ôn nhu: "Chồng à, đêm đó là kỷ niệm tròn một năm

của chúng ta đó, anh đã quên rồi sao?"

Trong lòng Phương Dịch Chung lại căm tức, giờ phút này cũng chỉ có thể bị Dương Yến dắt mũi.

Trong trường hợp Dương Yến thực sự có được video gì đó, hội trường nhiều người họ hàng thân thích như vậy, đến lúc đó mặt mũi của anh ta cũng không còn nữa rồi.

"Đúng, đúng, anh nhớ ra rồi." Anh ta trừng mắt với Dương Yến, thanh âm giống như rít ra từ kẽ răng: "Vợ yêu, mang thai, chuyện lớn như vậy, em giấu cũng kỹ thật!"

"Còn không phải là bởi vì em muốn cho anh một niềm vui bất ngờ hay sao." Dương Yến thẹn thùng nói. Tiếp theo, cô quay đầu hỏi mẹ chồng vẫn còn đang sững sờ: "Mẹ, mẹ thật sự muốn ôm cháu nội, mẹ vui không?"

"Vui, vui lắm." Lục Liên gật gật đầu, nụ cười trên mặt cứng ngắt.

Từ sau khi Phương Dịch Chung đưaTần Mai Nghi về nhà, Lục Liên với Tần Mai Nghi hài lòng như thế nào. Bà ta muốn khiến Phương Dịch Chung tìm cơ hội đá bỏ Dương Yến, không ngờ rằng Dương Yến trong lúc mấu chốt lại mang thai.

Có điều cũng không sao, đợi Dương Yến sinh đứa bé ra, vẫn khiến cô phải ly hôn với Phương Dịch Chung như trước!

Nghĩ như vậy, trong lòng Lục Liên thoải mái hơn, bà ta đưa mắt liếc ý ra hiệu với Tần Mai Nghi một cái, sau gật gật đầu. Rồi bà ta kéo Dương Yến ngồi xuống, cười híp mắt, ân cần hỏi han cô.

Những người họ hàng thân thích nhao nhao lấy lại tinh thần, cười chúc mừng Phương Dịch Chung sắp được làm ba, có người còn truyền lại kinh nghiệm chăm sóc con, Phương Dịch Chung nghe được những lời này, sắc mặt đen thui, vô cùng khó coi.

"Dịch Chung, xảy ra chuyện gì vậy?" Thừa dịp không có người chú ý, Tần Mai Nghi thấp giọng hỏi Phương Dịch Chung: "Anh không phải nói cơ thể cô ta có bệnh sao? Anh chạm vào cô ta rồi hay sao?"

Âm thầm còn véo anh ta một cái.

"Bảo bối em phải tin tưởng anh, anh thật sự không hề đυ.ng vào cô ta." Phương Dịch Chung thề son sắt, liếc mắt về phía Dương Yến, tức đến nỗi miệng méo mó hẳn đi: "Nhất định là của tên đàn ông nào đó bên ngoài!"

"Vậy vạch trần cô ta đi!" Tần Mai Nghi nói, trong mắt lướt qua sự đố kị.

Lúc trước cô ta điều tra về thân thế của Dương Yến, vô cùng tồi tệ. Gia đình như vậy thế nhưng lại có tiền ra nước ngoài học tập, sau đó lại được làm việc ở bộ phận phiên dịch cho Phương thị. Vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, còn không biết đã câu dẫn được bao nhiêu đàn ông rồi.

Mấy lần mở hội nghị cấp cao, Tần Mai Nghi đều nghe thấy các vị quản lý cấp cao khác khen ngợi Dương Yến, nói cái gì mà nếu cô ta không phải mới làm ở Phương thị được một thời gian ngắn, không đủ tư cách và sự từng trải, thì đã sớm để cô ta sang làm việc ở chi nhánh bên New York rồi.

Ai cũng muốn đến chi nhánh bên New York làm việc, bao gồm cả Tần Mai Nghi, mấy lần cô ta đệ đơn xin đều bị bỏ qua. Nghe thấy những vị quản lý cấp cao khác nói chuyện giúp Dương Yến, trong lòng không biết có bao nhiêu khó chịu.

Phương Dịch Chung chỉ lên máy chiếu phía trên sân khấu, thấp giọng nói: "Cô ta quay video của chúng ta, nói nếu anh dám làm điều gì đó, cô ta sẽ đem video của chúng ta phát lên cho tất cả mọi người cùng xem."

"Không thể nào!" Tần Mai Nghi cả kinh, rất nhanh liền nói: "Phòng khách sạn là em đặt, vô cùng riêng tư, bí mật, cô ta có thể quay được cái gì, nhất định là cô ta đang lừa anh."

"Nhưng thần sắc của cô ta rất ung dung, anh sợ…" Phương Dịch Chung liếc mắt nhìn sang Dương Yến, từ trước đến nay, anh ta chưa từng bắt gặp dáng vẻ ung dung ấy của Dương Yến: "Chẳng may trong tay cô ta thật sự có thì phải làm sao?"

Tần Mai Nghi nói: "Anh nhìn đi, em sẽ vạch trần cô ta!"

Cô ta thật sự chán ghét Dương Yến, gia thế không tốt, còn được gả vào gia đình tốt như vậy, nhiều người nói giúp cô như vậy. Hôm nay sẵn có cơ hội chỉnh đốn Dương Yến, cô ta đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Trong mắt Tần Mai Nghi lướt qua một tia độc ác, cười nói với Dương Yến: "Cô Dương, người khác mang thai mệt mỏi, không có tinh thần gì cả. Nhưng tôi lại thấy tinh thần cô rất tốt a~, có phải cô nhầm lẫn gì hay không, chỉ là mang thai giả mà thôi?"

Cô ta đột nhiên lên tiếng, giọng nói cũng không thấp, khiến cho tất cả mọi người trên bàn đang chúc mừng Dương Yến đều sửng sốt.
« Chương TrướcChương Tiếp »