Chương 32

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mike-kun

Giờ phút này, Tống Tử Kỳ quả thật chính là bị nước dìm xuống, không biết phải làm sao.

Trong nháy mắt, nội tâm Tống Tử Kỳ thật sự muốn hỏng mất, cậu chậm rãi vươn tay Nhĩ Khang, vẻ mặt hỏng mất lặp đi lặp lại một lần: “Tề Lượng, mày phải nghe tao giải thích, chuyện này không phải như mày tưởng tượng đâu! Thật sự không phải như mày tưởng tượng đâu, thật sự thật sự không phải như mày tưởng tượng đâuuu!”

▪︎ Tay Nhĩ KhangNam Thần! Nam Thần, Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa! - Chương 32

Mà biểu tình ban đầu của Tề Lượng từ khϊếp sợ, cho đến chậm rãi bình tĩnh, cậu yên lặng nhìn Tống Tử Kỳ, bình tĩnh nói: “Không phải như tao tưởng tượng? Tao tưởng tượng cái gì?”

Tống Tử Kỳ sợ hãi nhìn Tề Lượng một cái, suy nhược nói: “Tỷ như tao là một tên biếи ŧɦái thích mặc nữ trang, hay gì gì đó?”

Tề Lượng cười như không cười nhìn Tống Tử Kỳ một cái: “À? Vậy mày có phải không?”

Tống Tử Kỳ cuống quít lắc đầu 180 độ, biên độ lắc đầu đến mức tựa như sợ Tề Lượng không tin lời cậu nói.

Tề Lượng lại lần nữa cười như không cười nhìn cậu một cái, sau đó nhàn nhạt À một tiếng, liền không hề mở miệng nói chuyện nữa.

Tống Tử Kỳ tức khắc trợn tròn mắt, Tề Lượng đây là tin lời cậu nói? Hay là vẫn không tin đây? Thế nhưng Tống Tử Kỳ lại không dám trực tiếp hỏi Tề Lượng, chỉ có thể yên lặng nhìn Tề Lượng đi vào trong ký túc xá, bỏ đồ xuống, sau đó đặt mông ngồi.

Tống Tử Kỳ rối rắm nửa ngày, vẫn là suy nhược mà mở miệng giải thích: “Cái váy này là mua cho Tống Tuyết Oánh, cũng chính là em họ của tao…… Mấy cô bé đều thích những chiếc váy xinh đẹp váy ấy mà, ha hả, mày hiểu không……”

Tống Tử Kỳ một bên hướng Tề Lượng giải thích, một bên lại ở trong lòng yên lặng xin lổi Tống Tuyết Oánh, thật xin lỗi lại làm em nằm không cũng trúng đạn Orz……

▪︎ Chữ orz bắt nguồn từ một icon của cư dân mạng Nhật Bản, xuất phát từ hình ảnh một người cúi đầu, chống tay quỳ xuống đất. Icon này được tạo nên vào năm 2004 ở Nhật, sau đó được teen Đài Loan, teen Trung Quốc hoan hỉ cùng sử dụng, dễ diễn tả ý thường gặp: “Trời ui, tại sao lại như dzậy?!”Nam Thần! Nam Thần, Anh Làm Rớt Một Bạn Trai Kìa! - Chương 32

Tề Lượng nhìn Tống Tử Kỳ một cái, nhàn nhạt nói một câu “À”…… Cũng không biết là cậu tin, hay không tin.

Tống Tử Kỳ thấy thế, lại căng da đầu tiếp tục giải thích: “Cho nên lần trước mày thấy tao mặc nữ trang, kỳ thật cũng là vì tao đánh cược thua Tống Tuyết Doanh, cho nên em ấy bắt tao mặc váy em ấy đi một vòng. Mày biết đúng không, nam tử hán đại trượng phu, đã đánh cuộc thua thì phải chịu, nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy, không nghĩ tới vậy mà lại để người khác chụp được, ha hả.”

Tề Lượng lại nhìn Tống Tử Kỳ một cái, sau đó nhàn nhạt “À” một tiếng, cũng không biết là tin hay không đây.

Vì thế Tống Tử Kỳ không dám tiếp tục giải thích nữa, cậu biết cậu giải thích càng nhiều, liền càng biểu hiện là cậu đang chột dạ. Vì không muốn Tề Lượng nhìn ra cái gì, Tống Tử Kỳ quyết định bình tĩnh nói sang chuyện khác.

“Đúng rồi,” vẻ mặt Tống Tử Kỳ phảng phất như đột nhiên nhớ tới cái gì, “Sao lâu thế không thấy mày thu âm? Trước kia không phải mày năng suất như heo mẹ sao? Sao thế? Gần đây không có tâm tình hát sao?”

Nói xong một lúc, Tống Tử Kỳ yên lặng khen mình kỹ năng nói sang chuyện khác.

Sau khi nghe Tống Tử Kỳ nói, Tề Lượng sửng sốt một chút, sau đó làm như không có việc gì từ kệ sách rút ra một quyển sách giáo khoa, một bên lật một bên nói: “Ừ, không có tâm tình………”

“Vì sao?” tức khắc Tống Tử Kỳ vẻ mặt lắm chuyện bu sang, ghé vào vai Tề Lượng hỏi cậu, “Chẳng lẽ là vì chồng mày…… À không phải nói là vì Thổ Miêu kết giao bạn gái, có người mới liền quên người cũ, không rảnh cùng chơi với mày, cho nên mày liền không có tâm tình thu âm sao?”

Tay lật sách của Tề Lượng nhất thời dừng lại, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Sao tao không biết mày từng lắm chuyện như thế?”

Tống Tử Kỳ da mặt dày cười hắc hắc: “Vậy chẳng phải hiện tại mày đã biết sao? Mau nói cho tao biết đi, mau nói cho ta biết đi nào, xem giao tình cùng chung chăn gối ba năm, mau nói cho tao biết đi?”

“Cùng chung chăn gối? Ai cùng chung chăn gối với mày?”

“Mày đó! Giường tao với giường mày kề bên nhau, gối đầu dựa gối đầu, tuy có cách một tầng màn…… Thế nhưng không cần để ý chi tiết nhỏ này! Tóm lại chúng ta thế này được gọi là cùng chung chăn gối!”

Tề Lượng: “……”

Nhưng vào lúc này, Tề Lượng bỗng nhiên buông xuống bút trong tay, ngẩng đầu lên cười như không cười nhìn Tống Tử Kỳ một cái, sau đó nói: “Nói đến cái này…… Gần đây người thoát đoàn thật sự cũng không ít nha, tao xem Weibo hôm nay của nam thần mày, hình như cũng có chút dấu hiệu thoát đoàn rồi……”

Weibo hôm nay Lương Bá Nhã đăng tuyên bố muốn thoát đoàn? Sao cậu lại không biết?! Tống Tử Kỳ sửng sốt, lúc này mới nhớ ngày hôm nay cậu còn chưa lướt Weibo, vội vàng mở ra máy tính bò lên Weibo.

Vừa mở ra Weibo, quả nhiên Tống Tử Kỳ thấy được Weibo hôm nay nam thần cậu đăng ——

Bạch Y Tống Tửu: Cảm ơn mọi người đã quan tâm, bất quá hiện tại tôi còn đang nỗ lực, có thể thành hay không còn chưa biết đâu, nếu thành công, tôi nhất định sẽ báo tin vui cho mọi người.

Cả người Tống Tử Kỳ tức khắc đều choáng váng, Lương Bá Nhã nói người đó, chẳng lẽ là đang nói cậu?

Bất quá hình như cũng không có người khác, rốt cuộc Lương Bá Nhã có biết “Tống kỳ” là fan của Bạch Y Tống Tửu hơn nữa còn chú ý Weibo Bạch Y Tống Tửu…… Hiện tại cẩn thận quay đầu ngẫm lại, vô luận là cái Weibo sáng tỏ quan hệ cùng Giang Tâm Minh Nguyệt, hay là cái manh mối thoát đoàn hư hư thực thực hôm nay, hình như đều là muốn cho một người xem.

Mà người kia, tự nhiên chính là —— “Tống kỳ”.

Giờ phút này, tâm tình của Tống Tử Kỳ vô cùng phức tạp, lần đầu tiên trong cuộc đời, cậu thế nhưng lại có chút đố kỵ một chính mình khác, một thân phận con gái khác, người có thể danh chính ngôn thuận được nam thần thích.

Giờ phút này, cậu thập phần ghen ghét “Tống kỳ”, ghen ghét em gái có được hảo cảm của nam thần, cũng giống như những người fan khác của Bạch Y Tống Tửu.

Tống Tử Kỳ yên lặng click mở khu bình luận của Bạch Y Tống Tửu, quả nhiên thấy được một đống lớn bình luận “Huhuhu thất tình rồi”.

Hồng Y Tống Tửu : Nam thần có bạn gái! Mà bạn gái không phải tui! Huhuhu QAQ!

Hoàng Y Tống Tửu: Mặc dù khi Bạch Y nam thần đăng Weibo, tui đã mơ hồ ngửi được chút mùi vị bất thường…… Nhưng quả nhiên khi thấy nam thần chính miệng thừa nhận, tui vẫn cảm thấy tim tui tan nát a! Tim thật đau! Quỳ xin thuốc trợ tim!

Lục Y Tống Tửu: Từ từ! Làm ơn nói cho tui biết rốt cuộc chuyện là như thế nào đi? Tui chỉ mới mấy ngày không lên Weibo, mà thật giống như đã xảy ra rất nhiều chuyện rồi? Làm ơn nói cho tui biết tại sao nam thần lại thoát đàn đi, nhưng lại cự tuyệt Minh Nguyệt nữ thần là sao?

Lam Y Tống Tửu: Dù Bạch Y nam thần có kết giao bạn gái cũng không nên quên thu âm bài hát nha! Nam thần cố lên! Vĩnh viễn ủng hộ anh!

Tử Y Tống Tửu: Tuy đối với chuyện Bạch Y nam thần sắp có bạn gái thật sự không cam lòng, nhưng mà tui còn muốn nói em gái em còn do dự cái gì! Có thể được nam thần thích, khẳng định là do kiếp trước em cứu vớt thế giới đó! Nhanh lên a! Em không lên thì buông nam thần ra để chị tới!

Tống Tử Kỳ: “……”

Đúng vậy! Có thể được nam thần thích, “Tống kỳ” đời trước nhất định là do cứu vớt toàn bộ vũ trụ! Nhưng mà thế quái nào nam thần lại thích “Tống kỳ” mà không thích cậu?! Bọn họ rõ ràng là cùng một người!

Chẳng lẽ là vì đời trước cậu cứu vớt vũ trụ nhưng sau lại vì cảm thấy không thú vị nên lại tùy tiện đem vũ trụ hủy diệt…… Cho nên trời cao mới trừng phạt cậu đời này trừ phi đi thay đổi giới tính nếu không cũng không có khả năng có kết quả tốt với nam thần?!

Nghĩ đến đây, Tống Tử Kỳ yên lặng cúi đầu lại, nhìn về giữa hai chân chính mình……

…… Từ từ, cậu vừa mới suy nghĩ cái gì?!

Tống Tử Kỳ vội vàng hất hất đầu, đem cái ý tưởng kỳ quái vứt ra khỏi đầu, thôi vậy, cậu vẫn tương đối thích làm nam nhân hơn.

Xem xong tất cả bình luận ở dưới Weibo của Bạch Y Tống Tửu, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, chạy tới lướt chút Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt.

Weibo Giang Tâm Minh Nguyệt mấy ngày nay vẫn như thường, như cũ ung dung vui sướиɠ hàng ngày đăng bài, phát ra hình ảnh mỹ thực mình làm, thoạt nhìn cùng lúc trước không khác gì, phảng phất như mọi chuyện vẫn bình thường.

Tống Tử Kỳ yên lặng nghi hoặc, chẳng lẽ Giang Tâm Nguyệt không hứng thú với Lương Bá Nhã? Bất quá thoạt nhìn không giống a, rõ ràng lúc trước cậu còn phát hiện ánh mắt của Giang Tâm Nguyệt nhìn Lương Bá Nhã có chút không thích hợp…… Chẳng lẽ mắt cậu mù rồi?

Bất quá khi Tống Tử Kỳ click mở khu bình luận Weibo của Giang Tâm Minh Nguyệt, lại phát hiện không ít người ở Weibo Giang Tâm Minh Nguyệt an ủi cô ——

Giang Tâm Châu: Minh Nguyệt nữ thần không nên thương tâm QAQ, em gái ưu tú giống Minh Nguyệt nữ thần! Khẳng định có thể tìm được bạn trai tốt hơn Bạch Y nam thần nhiều!

Giang Tâm Tự: Minh Nguyệt nữ thần cố lên! Chị tốt như vậy mà Bạch Y nam thần lại chướng mắt, là do ánh mắt nam thần quá không tốt QAQ!

Giang Tâm Đảo: Thấy CP Tửu Nguyệt bị hủy, quả thật còn khó chịu hơn bản thân (??) QAQ!

……

Tống Tử Kỳ lại rối rắm, tại sao bỗng nhiên có cảm giác mình giống như tên tội ác tày trời nên mới hủy đi cái CP này…… Yên lặng xem Weibo Giang Tâm Minh Nguyệt Weibo, Tống Tử Kỳ lại nghĩ tới chạy đi xem xét Wibo của Trung Hoa Điền Viên Miêu.

Sau đó, Tống Tử Kỳ phát hiện Weibo Trung Hoa Điền Viên Miêu không lâu trước đây còn điên cuồng tú ân ái, mỗi ngày đều đăng chuyện hằng ngày của hắn và bạn gái, một cổ luyến ái chua lét quả thật có thể xuyên thấu màn hình ập vào trước mặt, chua đến mức răng cậu cũng ê.

Bất quá mấy ngày gần đây không biết vì cái gì, Trung Hoa Điền Viên Miêu không chỉ không tú ân ái, mà ngay cả Weibo cũng ít đăng, cùng hắn lúc trước ngay cả đánh rắm cũng phải đăng Weibo ồn ào lải nhải nửa ngày, phong cách hoàn toàn không hợp, điệu thấp đến mức tựa như Weibo bị trộm tài khoản. Dưới Weibo Trung Hoa Điền Viên Miêu cũng có rất nhiều fan hỏi hắn rốt cuộc gần đây bị làm sao, hình như có không ít người hoài nghi hắn thất tình.

Tống Tử Kỳ nhớ tới một màn lúc trước cậu giao cơm hộp nhìn thấy, cũng minh bạch Trần Lãng và bạn gái nhỏ hình như có tranh cãi mâu thuẫn rồi……Chẳng qua xem ra mâu thuẫn của họ hình như cũng không phải chỉ một ngày hai ngày.

Bất quá gần đây Trần Lãng vẫn luôn đăng bài hát, cũng cùng người khác hợp xướng, nhưng lại chỉ có Tề Lượng là không hợp xướng, Đương nhiên, gần đây Tề Lượng ngay cả một bài hát cũng không đăng, ngay cả Weibo cũng không phát, xem như hoàn toàn mất tích.

Kỳ thật lúc đầu Trần Lãng còn ở trên Weibo tag Tề Lượng, muốn cùng cậu hợp xướng. Tựa như lúc trước, mỗi lần đều thân thiết gọi Tề Lượng là vợ ơi, chẳng qua Tề Lượng lại không giống như trước trả lời Trần Lãng nữa.

Lúc sau Trần Lãng còn chưa từ bỏ ý định tag thêm vài lần, nhưng mà Tề Lượng một lần cũng không có trả lời. Vì thế sau này Trần Lãng cũng hết hy vọng, không còn tag Tề Lượng tìm cậu cùng hợp xướng nữa.

Tống Tử Kỳ sờ sờ cằm, chẳng lẽ Tề Lượng đối Trần Lãng thật sự……?

Ngay khi Tống Tử Kỳ miên man suy nghĩ, thì âm thanh nhắc nhở Wechat trên di động lại bỗng nhiên vang lên.

—— là giọng nói củaLương Bá Nhã.

Tống Tử Kỳ có chút không dám click mở, nhưng mà mỗi tế bào toàn thân đều hoan hô nhảy nhót muốn nghe giọng nói này.

Đây chính là giọng nam thần a!

Thanh âm của nam thần! Thanh âm của nam thần đó!

Tống Tử Kỳ rối rắm nửa ngày, cuối cùng vẫn khuất phục, yên lặng click mở cái giọng nói kia.

“Bạn tôi tặng hai phiếu Buffet miễn phí chiêu đãi, nếu ngày mai cậu rảnh thì chúng ta cùng đi đi…… Tống Kỳ?”

Nghe thanh âm Lương Bá Nhã ôn nhu mà trầm thấp, Tống Tử Kỳ tức khắc bị mê hoặc đến cả người tê dại, da gà da vịt đều nổi ra hết.

Đặc biệt là khi Lương Bá Nhã niệm tên “Tống Kỳ”, ngữ khí càng thêm ôn nhu, thiếu chút nữa làm cả người Tống Tử Kỳ giống như kem bị ánh nắng hè chói chang làm tan chảy hết.

Tống Kỳ, Tống Kỳ…… Tống Tử Kỳ, Tống Tử Kỳ.

Loại ảo giác như được nam thần niệm tên này, khiến Tống Tử Kỳ trong nháy mắt có chút hoảng hốt.

----------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Gần đây hình như có dấu hiệu lão niên si ngốc rồi Orz

Mike-kun: tác giả hình như nghiêm túc rồi, mỗi chương đều tăng thêm nghìn chữ Orz. Tối qua lại ngủ quên, nên tối lại đăng bù hen.

-18/4/2020- Hoàn chương 32.