Editor: Mike-kun
Có rảnh có rảnh rất rảnh luôn!
Chỉ cần đối phương là nam thần, thì lúc nào cậu cũng có thời gian hết!
Sau khi xem xong tin nhắn của Lương Bá Nhã, cả người Tống Tử Kỳ đều phiêu, cậu có cảm giác linh hồn của mình sắp thoát xác rồi, luôn hướng lên trên mà phiêu, phiêu lên, bay luôn trên trần nhà.
Tống Tử Kỳ vui sướиɠ run móng vuốt vội vàng gõ chữ trả lời: Lúc nào cũng rảnh hết, cậu tính khi nào tới G đại?
Rất nhanh, Lương Bá Nhã trả lời: Ngày mai bạn có rảnh không?
Tống Tử Kỳ vui sướиɠ run móng vuốt vội vàng gõ chữ: Có rảnh có rảnh, vậy ngày mai gặp nhau ở cửa chính G đại nha?
Nhận được tin nhắn đồng ý của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ vui đến mức muốn ôm di động ngao ngao lăn lộn, ngao ngao ngao ngao ngày mai cậu có thể cùng nam thần tiếp xúc gần gũi rồi! Mặt đối mặt! Cậu sắp bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến hít thở không thông rồi!
Không được! Cậu thật sự quá kích động! Phải xuống lầu chạy mười vòng để bình tĩnh một chút!
Từ từ! Không đúng!
Tống Tử Kỳ vừa kích động không bao lâu, chợt bị một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân...... Từ từ, nếu cậu làm hướng dẫn viên du lịch cho nam thần, không phải vừa mở miệng liền lòi sao? Dù sao làm hướng dẫn viên du lịch cũng không thể toàn bộ chặng đường đều không nói một lời nào đi, dọc đường mà một chữ cũng không nói vậy còn làm hướng dẫn viên du lịch làm cái khỉ gì nữa!
Tống Tử Kỳ nháy mắt bình tĩnh lại, cậu cắn ngón tay lâm vào tình trạng rối rắm sâu sắc, cậu nên làm gì bây giờ? Để cậu từ bỏ, thì cậu thật sự không cam lòng, nhưng để cậu căng da đầu đi...... Chẳng phải là giả gái lừa người sao?
Nói dối một câu thì phải dùng vô số câu nói dối khác để bổ khuyết, bây giờ Tống Tử Kỳ mới hiểu được những lời này.
Tống Tử Kỳ không muốn tiếp tục như vậy nữa, cậu không muốn lừa người, huống chi người đó còn là nam thần của cậu. Thế nhưng đã thích một người lâu như vậy, thật vất vả mới có cơ hội, để cậu từ bỏ, cậu lại không cam lòng.
Chẳng qua Tống Tử Kỳ cũng rất rõ ràng, cho dù cậu có thể lừa được nam thần lần này, cũng không thể lừa được nam thần suốt đời, sớm hay muộn cũng có ngày nam thần phát hiện ra sự thật...... Cho đến lúc đó, cứ để cậu lưu luyến một chút ôn nhu của nam thần đi.
Nội tâm Tống Tử Kỳ giãy giụa nửa ngày, thì tiểu thiên sứ cùng tiểu ác ma cũng cấu xé lẫn nhau đến nửa ngày. Cuối cùng tiểu thiên sứ vẫn bị tiểu ác ma tát một phát bay thật xa, tiểu ác ma rốt cuộc cũng hoàn toàn thắng lợi.
Quả nhiên, ngày mai vẫn nên vui vẻ đi hẹn hò cùng nam thần đi ~
Bất quá đầu tiên, cậu vẫn nên tra kế hoạch du lịch một ngày ở G đại đã. Là cư dân bản xứ của G đại, cậu vậy mà không biết G đại có 10 cảnh quan lớn? Tống Tử Kỳ bỗng nhiên có chút xấu hổ...... Không được, cậu phải nhanh lên diễn đàn G đại điều tra một chút!
Sau khi điên cuồng gặm nhấm kế hoạch, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu phiền não cái vấn đề quan trọng nhất là ngày mai nên giải quyết việc "Cậu không thể mở miệng nói chuyện" như thế nào, chẳng lẽ cậu vẫn phải tiếp tục lấy cớ là cổ họng không khỏe sao? Kể cả khi hiện tại cậu đi học ngụy thanh, thì một ngày có thể học được gì đây?
Còn có, ngày mai cậu nên mặc cái gì? Lại mặc bộ váy hoa nhỏ màu trắng sao? Nếu ngày mai còn mặc cái váy đó, có khi nam thần còn nghĩ cậu ở dơ, ngày nào cũng chỉ mặc có một bộ?
Hay là...... cậu đi mua váy mới đi?
Tống Tử Kỳ cắn cắn ngón tay, yên lặng mở ra Taobao.
▪︎ Taobao là website thương mại điện tử hàng đầu của Trung Quốc giống shopee, lazada,...
Là một tên trạch nam, bình thường Tống Tử Kỳ thích nhất là dạo Taobao, trừ dạo ở khu ẩm thực, cậu còn thích nhất chính là khu nữ trang. Dù sao ở hiện thực, cậu cũng không dám nhìn nữ trang cho đã mắt, vì thế ở trên mạng tất nhiên phải cố gắng bồi thường rồi, cho nên giỏ mua sắm của cậu có rất nhiều rất nhiều nữ trang.
Bất quá tất nhiên, Tống Tử Kỳ chỉ có tà tâm chứ không có tặc đảm, tuy trong giỏ mua sắm đều là nữ trang, nhưng ngay cả một cái cũng không dám mua về. Chỉ là mỗi khi tâm tình cậu không tốt, sẽ mở Taobao ra, nhìn những bộ nữ trang xinh xinh đẹp đẹp, chữa lành tâm tình của mình một chút.
Tống Tử Kỳ do dự đến nửa ngày, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, cắn răng chọn vài món cậu thích nhất trong giỏ mua sắm.
Ừ, không sai, cậu là vì nam thần mới mua những bộ nữ trang này! Chứ không phải vì thích đâu!
Tống Tử Kỳ vui vẻ đặt đơn, nhưng ngay khi cậu nhìn thấy số tiền mình phải trả, tức khắc lại bị dội một chậu nước lạnh từ đầu xuống chân, ĐM, quên mất là gần đây mình rất nghèo QAQ!
Lại phải trải qua một những ngày thắt lưng buộc bụng cháo cải thanh đạm......
Không được! Bắt đầu từ ngày mai, cậu phải tìm việc làm thêm mới được!
Không đúng! Ngày mai phải cùng nam thần hẹn hò...... Như vậy sau ngày mai, cậu liền tìm việc làm!
Hạ quyết định, Tống Tử Kỳ lại bắt đầu vui sướиɠ YY ngày mai cùng nam thần hẹn hò.
Tuy cậu đã đi dạo rất nhiều lần ở G đại, theo lý mà nói dù có đi đâu cũng sẽ không có cảm giác mới mẻ, nhưng cứ tưởng tượng đến cảnh có thể cùng nam thần đi dạo ở G đại, trái tim nhỏ lại nhịn không được đập bùm bùm, tràn ngập chờ mong đối với ngày mai.
Ngày mai ~ ngày mai ~ mau đến đi ~o(≧v≦)o~~
Đối với Tống Tử Kỳ mà nói tối hôm đó tựa như mười năm dài dằng dặc, lăn qua lộn lại ngủ không được, đầy đầu đều là tâm tình thiếu nữ YY về ngày mai.
Vì thế tối hôm đó, Tống Tử Kỳ liền làm một giấc mộng tràn đầy hơi thở mùa xuân.
Tục xưng, mộng xuân.
Sáng hôm sau lúc bò dậy, Tống Tử Kỳ nằm ở trên giường, cả người đều không ổn.
Hôm qua, cậu vậy mà mơ...... một giấc mơ như vậy.
Tuy trong mộng nhìn thấy nam thần thì rất vui, nhưng hôm qua mơ như vậy cũng rất xấu hổ đi! Cậu cùng nam thần lăn qua lăn lại đánh nhau với yêu tinh còn chưa tính, thẹn nhất chính là, tại sao ở trong mộng cậu và nam thần đều mặc váy!
Váy còn chưa tính, tại sao còn là mấy cái hôm qua cậu vừa coi trên Taobao! Thật sự là nghĩ quá xa, quá không có tiết tháo đi?!
Ngay lập tức cả người Tống Tử Kỳ đều không ổn.
Cậu mơ thấy chính mình mặc váy còn chưa tính, dù sao chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng vấn đề là tại sao cậu lại mơ thấy nam thần mặc nữ trang? Chẳng lẽ trong tiềm thức cậu rất hy vọng nhìn thấy nam thần mặc nữ trang?
Chẳng qua, một khi tiếp nhận cái giả thiết này, hình như còn có chút cảm giác?
Tống Tử Kỳ yên lặng YY một chút vẻ mặt cao lãnh cấm dục của Lương Bá Nhã khi mặc bộ váy...... Tức khắc xoang mũi có chút nóng, mặt cũng vừa nóng lại vừa hồng. Vì vậy liền yên lặng vươn tay, bưng kín khuôn mặt nóng bỏng.
Tống Tử Kỳ rời giường trước cuộc hen một giờ, ngựa quen đường cũ đi đến WC, bắt đầu trang điểm thay quần áo.
Ngay khi cậu từ trong WC đi ra, thì đã thành một em gái đáng yêu thanh thuần.
So với lúc trước ngượng ngùng cùng bất an, thì hiện tại Tống Tử Kỳ đã bình tĩnh thong dong hơn rất nhiều.
Cho dù trên đường có bị mấy thanh niên dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm, thì cũng không giống như trước ngượng ngùng cùng bất an, mà đã có thể thản nhiên hào phóng mỉm cười.
Tống Tử Kỳ vốn cho là cậu sẽ đến sớm vài phút, nhưng lại không nghĩ tới khi cậu vừa đến cổng, đã thấy Lương Bá Nhã chờ đợi từ lâu.
Lương Bá Nhã đứng thẳng, thân ảnh hắn trong nắng mai có vẻ đặc biệt thon dài, tựa như thân trúc trong u cốc không nhiễm chút khí phàm trần.
-12/4/2020- Hoàn chương 28.