Chương 22

Lão bản đúng là không phải người thường. Trần Khải nhìn bộ dáng của Hà tiểu thư, mắt mũi tinh xảo, môi không son cũng đỏ, lông mi không chốt cũng cong vυ"t. Trong giới giải trí mĩ nhân không ít, khó có được là Hà Chi Vận xinh đẹp khuynh thành, khi cô cười với hắn, ngay cả hắn cũng phải ngơ ngẩn.

Nữ nhân của lão bản cũng không tầm thường.

Giọng nói ôn nhu vũ mị, như chim hót, khi nhanh khi chậm, như là có thể khống chế được thân thể của hắn.

Lý Vưu không ngờ chính mình trầm mê nữ sắc như vậy, hận không thể chôn mãi trong cái động tiêu hồn kia.

Hà Chi Vận cứ như vậy trở thành tình nhân của hắn.

Cô biết tình cảm của hai người không tốt, nhưng thân thể lại rất phù hợp.

Cô cũng không hay đi tìm hắn, mười ngày nửa tháng mới đến một lần. Lần gần nhất cô gọi hắn, hai người đi khách sạn,hai người cũng rất út giao lưu nói chuyện, nếu có cũng là những lời khıêυ khí©h trên giường mà thôi.

Có lẽ đàn ông và phụ nữ khác biệt, cho nên tần suất này căn bản không thể thỏa mãn Lý Vưu. Mỗi lần hắn đều làm đến tận hứng, đến ngày hôm sau Hà Chi Vận ngay cả nhấc tay cũng không được.

Khi rời đi, hắn nhìn Hà Chi Vận vô lực nằm trên giường lớn, tóc đen tán loạn, hắn bỗng xúc động cởi ra tây trang dày da.

Ngay giờ phút đó Lý Vưu trong đầu nhớ đến một câu thơ của Bạch Cư Dị:

" Tóc mây hoa nhan kim bộ điêu

Phù dung trướng ấm độ đêm xuân

Đêm xuân khổ đoản ngày cao khởi

Từ đây quân vương bất tảo triều. "

Dịch nghĩa

" Mây tóc, mặt hoa, ngọc giắt đầu.

Trướng phù dung ấm trải đêm thâu.

Đêm xuân ngắn ngủi, trời lên sớm

Từ đấy vua ra chậm buổi chầu. "

Trận này chung quy là Lý Vưu thua, hắn từng thử qua với các nghệ sĩ trong công ty, khuôn mặt dáng người đều thượng đẳng. Nhưng so sánh thì Hà Chi Vận thật sự quá hoàn hảo. Nếu bản thân đã có một viên ngọc thì cần gì một cục đá.

Hắn gọi cho cô lần thứ nhất.

" Đang ở đâu ? " Giọng nam trong sáng.

Con cá đã cắn câu, Hà Chi Vận nhìn điện thoại dần an tâm: " Đang dạo phố. Anh muốn màu đen hay trắng ? "

" Cái gì ? " Lý Vưu ngốc.

" Tất nhiên là nội y~ " Giọng nói cô êm ái trả lời.

Nghe thấy tiếng thở dốc ở bên kia, Lý Vưu trong đầu hiện lên hình ảnh hai chân cô để trên vai mình, kiều khí cầu xin tha thứ: " Sâu quá...sâu, Lý... Lý Vưu...chậm chút... A ưm "

" Màu đen. " Hắn lưu loát nói.

Hà Chi Vận cũng không xem nhẹ hơi thở dồn dập ở đầu dây bên kia: " Buổi tối mặc cho anh xem . "

Cô không sợ chết trêu chọc.

Thì ra loại chuyện này làm nhiều thì sẽ nghiện.

Vậy nên, lúc đầu là mười ngày làm một lần , đến ba ngày một lần, mỗi ngày một lần. Hà Chi Vận bây giờ đã vào ở trong nhà Lý Vưu.

Lý Vưu tính tình ngạo kiều, rõ ràng rất thích nhưng thích ra vẻ ta đây không cần.

Mỗi lần làm xong , côn ŧᏂịŧ mềm nhũn vẫn để bên trong không chịu rút ra, Hà Chi Vận đẩy đẩy hắn, hắn không nghe còn vùi đầu vào ngực cô hút sữa.

" Lý Vưu ! " Hà Chi Vận kêu lớn.

" Ân. " Tóc hắn bị Hà Chi Vận vò thành tổ quạ, ánh mắt mê mang giống như trẻ con không nghe lời.

" Tôi muốn đi tắm. "

***

Edit: Tiểu tiên nữ ác ma ?.?