Chương 17

Lý Vưu ổn định tâm thần: " Cô tìm tôi có việc gì ? "

" Tất nhiên là có chuyện. " Hà Chi Vận kéo dây lưng xuống, nhẹ nhàng kéo khóa áo, áo gió màu nâu nhạt bị mở ra.

Tròng mắt hắn khẽ nhếch, bình tĩnh dựa lưng lên ghế.

" Sao vậy ? Thất vọng hả ? " Khóe miệng cô mỉm cười mang theo trêu chọc. Trong khoảnh khắc đó hắn còn nghĩ rằng bên trong cô trần như nhộng chứ.

" Nếu không có việc gì thì mời ra khỏi phòng làm việc của tôi, tôi còn nhiều việc phải xử lý . " Bị người khác trêu đùa, Lý Vưu cũng bất chấp phong độ.

Hắn trở mặt một cái không nhận người, Hà Chi Vận cũng không tức giận: " Anh không phải muốn uống cà phê hả ? " Ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, thân mình nghiêng về phía trước, xuyên qua áo sơ mi hắn vẫn nhìn thấy được một mảnh da thịt trắng nõn.

" Tôi không có cà phê nhưng có sữa a ! " Trong mắt cô hiện lên một mạt giảo hoạt.

Không để hắn có cơ hội từ chối, cởi cúc áo ra, hai cái tiểu bạch thỏ trắng nõn nhảy ra.

Không biết là ai chủ động trước, hai tay Hà Chi Vận chống trên mặt bàn, hai luồng trắng nõn bị Lý vưu để trong lòng bàn tay hút sữa đến cô rêи ɾỉ liên tục.

Váy đen bị cởi đến bắp đùi, hai chân kẹp chặt eo hắn, dây nịt lạnh lẽo dán lên hoa huyệt còn đang chảy nước.

" Sao cô lại dâʍ đãиɠ như vậy ? " Hắn há mồm nuốt vào sữa tươi đang tràn ra, đầu lưỡi quét quanh đầṳ ѵú mẫn cảm: " Đến nội y cũng không mặc mà đã ra khỏi cửa ? "

Giọng nói của hắn vì nuốt sữa mà nghe mơ mơ hồ hồ nhưng Hà Chi Vận vẫn nghe rõ ràng. Ngón tay ôm lấy đầu hắn, đè nặng đầu hắn dán chặt với ngực của mình.

" Không phải anh rất thích như vậy hả ? " Cô phản bác lại : " Vậy nên tiểu huyệt mới luôn ướt đẫm. "

" Thật dâʍ đãиɠ. " Hắn hung hăng nắm chặt eo nhỏ. Hà Chi Vận không đề phòng, ngón tay trong tiểu huyệt bị hàm chứa chặt chẽ.

" Chặt quá, thả lỏng chút. " Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sau chuyện lần trước hắn vẫn luôn nhớ tới tiểu huyệt dâʍ đãиɠ này.

Trách không được cô luôn tin tưởng mình có thể bán với một cái giá thật cao.

" Ưʍ...a...ưʍ..." Thân thể này rất mẫn cảm, Hà chi Vận thân kinh bách chiến, giờ mọi chuyện như tên đã lên dây, cô hận không thể hóa thành một vũng nước dưới thân hắn.

Cô hít sâu, thả lỏng chính mình, đến ngón tay đều vào không được nếu muốn đi vào thì côn ŧᏂịŧ của hắn không bị cô cắn đứt mới lạ.

" Chặt như vậy, cô từng đi thu bé tiểu huyệt hả ? " Hắn ở trong giới giải trí nhiều năm, thủ đoạn nào hắn chưa gặp qua ?

Hà Chi Vận trào phúng, mị nhãn như tơ: " Anh cảm thấy tôi cần làm vậy không ? "

Lý Vưu thấy cô đắc ý, ngón tay ra vào nhanh hơn, thưởng thức viên đậu đỏ kia. Quả nhiên cô không còn tinh thần đấu võ mồm với hắn.

Chỉ có thể dựa đầu lên vai hắn thở dốc.

" Ưʍ...chậm ...a...chậm...lại..." Nữ nhân cầu xin.

Thủ pháp của Lý Vưu cũng không phải rất tuyệt nhưng lòng bàn tay lại có rất nhiều vết chai, làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ cô chảy không ngừng.

Tay nhỏ không phục đánh lén đại côn ŧᏂịŧ, cầm lấy nó nhéo thật mạnh.

Lý Vưu bị nhéo đau, côn ŧᏂịŧ lớn vốn đã cứng như sắt giờ lại trướng lên một vòng.

" Tiểu tao hóa... " Tay hắn hung hăng tát một tát lên mông vểnh, để lại vệt đỏ thật rõ ràng.

" Ưʍ... " Hà Chi Vận bị đau kêu lên một tiếng. Mị huyệt co rút gắt gao: " Có bản lĩnh đánh mông tôi vậy anh có dám làm tôi đi ? "

***

Edit: Tiểu tiên nữ ác ma +.o