Lương Thi Nhĩ và Quý Bạc Thần quen biết ở đại học, sau quá trình theo đuổi nồng nhiệt, hai người bắt đầu khoảng thời gian yêu đương mặn nồng thắm thiết. Sau khi tốt nghiệp, đính hôn, kết hôn… họ trở thành cặp đôi mẫu mực trong mắt tất cả bạn bè.
Lương Thi Nhĩ cũng cảm thấy như vậy, cho đến năm hai mươi tám tuổi, cô phát hiện bên cạnh Quý Bạc Thần có dấu vết của một người khác. Người kia trẻ tuổi, đáng yêu, giống như đóa hoa trắng nhỏ thanh thuần. Sau khi đặt thỏa thuận ly hôn ở văn phòng Quý Bạc Thần, Lương Thi Nhĩ đi tham gia buổi concert. Khung cảnh đang ấm áp vui vẻ thì cô nhận được điện thoại của Quý Bạc Thần, anh ta gần như suy sụp phát điên khi nhìn thấy tờ đơn ly hôn kia. Cô lắng nghe vài câu, hờ hững cúp máy. —— Quý Bạc Thần cảm thấy tất cả sai lầm đều có thể sửa chữa, Lương Thi Nhĩ chắc chắn cũng sẽ trở lại bên cạnh anh ta. Nhưng vào tháng thứ ba sau khi ly hôn, biết được cô có niềm vui mới.
Thế là trong buổi tối hôm đó, anh ta điên cuồng gọi điện thoại cho cô.
Khoảnh khắc nhận máy, anh ta nghe thấy bên kia đầu dây vang lên một giọng nam bình tĩnh: “Sếp Quý, cám ơn anh đã cho tôi cơ hội theo đuổi Thi Nhĩ, tôi nhất định sẽ quý trọng.” —— Ly hôn không có gì xấu. Có tiền, có nhan sắc, có tự do.