Chương 58

Khi Tô Bảo nghe Tân Sơn nói đại tẩu quay trở về liền chạy nhanh đến phòng dưỡng thương bỏ mặt thanh viên trong đội chiến đấu qua một bên mà đi đến chỗ của đại tẩu. Khi bước vào phòng thì đập vào mắt Tô Bảo là thân ảnh nhỏ nhắn năm trên chiếc giường đang nhắm nghiền con mắt lại cơ thể được băng bó cẩn thận, Tô Bảo đi đến cạnh giường nhìn cậu hóc mắt đỏ lên nước mắt tràn ra nức nở nói:" Đ...đại..tẩu... c... cuối cùng... ngài cũng... về...." giọng nói tràn đầy vui mừng không kiềm được mà nức nở.

Cuối cùng đại tẩu cũng quay về, nhìn vết băng bó trên người đại tẩu Tô Bảo lạnh người, trên người đại tẩu không được có bất cứ vết thương nào cả kể cả con người hay những thứ khác dám làm đại tẩu bị thương chỉ có chết. Trong đôi mắt của Tô Bảo hiện lên một tia sát khí, không biết có phải Nguyệt Tử cậu quá quan trọng với Tô Bảo này hay không. Nhưng khi ở với cậu Tô Bảo không thể để cậu bị thương dù chỉ một chút suất phát từ tận đáy lòng.

Tô Bảo nắm lấy tay cậu cười nói:" Mừng ngài trở về đại tẩu" ngoài cửa Tân Sơn và hai người kia đã tới nhìn thấy cảnh này họ chỉ biết đứng bên ngoài không vào trong. Năm năm trước Tô Bảo khi biết Nguyệt Tử biến mất thì đã tức điên một trận khi đó họ cố ngăn lại nhưng lại không được, họ biết Tô Bảo một khi đã như vậy thì có trời cũng không ngăn được cái tính ngang ngược đó của cậu ta trừ khi Nguyệt Tử trở về.

Tô Bảo ra khỏi phòng nhìn thấu ba người miệng nở nụ cười:" Tới rồi à!!" Ba người nhìn thấy cậu cười có chút vui mừng. Triệu Tính nhìn bên trong:" Ra ngoài nói chuyện để cho đại tẩu nghĩ ngơi" ba người còn lại gật đầu đồng ý.

Ở phòng của các anh.

Bảo Kim đang ngủ trên giường, Ân Ngọc ngồi bên cạnh khó lắm mới dỗ được thành bé ngủ. Trong phòng chỉ có Dương Lâm ba người không có ai khác, Dương Lâm nhìn Ân Ngọc đang nhìn Bảo Kim bằng ánh mắt triều mến nói:" Nguyệt Tử em ấy ở phòng dưỡng thương cô đi thăm em ấy đi" Ân Ngọc nghe thấy liền khựng lại đưa mắt không thể tin được nhìn Dương Lâm nhưng nhanh chóng đã phục hồi. Đưa tay che đi mắt nói:" Dương thiếu anh chong chừng Bảo Kim tôi đi thăm cậu ấy" cô đi ra ngồi không kiềm được nước mắt mà khóc. Cô đến phòng dưỡng thương mà thân ảnh đó là khuôn. mặt đó không thể nhầm lẫn được, cô đến bên giường ánh mắt luôn nhìn vào cậu. Cô đưa tay chạm nhẹ vào bông băng vết cậu đã chịu bao nhiêu đau đớn để đến được đây có chứ.

Cô không thể nghĩ đến cậu đã làm gì trong suốt năm năm qua với cơ thể yếu ớt nhỏ bé này, đứa mắt nhìn chân cậu có lẽ nó đã phục hồi nhưng cô rất lo lắng cho cậu. Dù có làm gì đi nữa cậu vẫn luôn là người chịu những tổn thương nhưng bây giờ thì không đâu, bọn tôi sẽ không để cậu tổn thương một lần nào nữa không một lần nào nữa.

Cô ở với cậu một lúc cũng rơi đi cậu cần thời gian nghỉ ngơi không nên làm phiền.

Chỗ của Chí Hạo và Nghi Tĩnh, Tư Lý đang ở chỗ mà con rắn đã làm cậu bị thương ba người phải lấy mạng của nó bằng không không thể trôi được cơn tức này.

Con trăn suất hiện trước mắt ba người nó há to miệng đớp lấy con mồi trước mắt, Chí Hạo cho con trăn một nhát đao gió vào mắt nó. Nó kêu ầm lên một cách đau đớn, nó vẫy đuôi về phía Chí Hạo nhanh chóng y né đi. Nghi Tĩnh phóng lửa vào con rắn đang tấn công Chí Hạo, Tư Lý rút kiếm chuyền một lượng hắc ám vào thanh kiếm chém nó đã từng khúc.

Kết thúc một cách nhanh lẹ, các anh đưa mắt nhìn con rắn dưới đất một viên thạch đá được nhìn thấy bởi trong đầu con rắn, Nghi Tĩnh nhặt lấy bỏ vào túi trở về căn cứ.

Ở căn cứ

Ái Lan nghe những thành viên trong tổ chiến đấu đồn chủ nhân thật sự của căn cứ cuối cùng cũng đã trở về. Cô có chút khó hiểu nhưng khi nhìn thấy Ân Ngọc từ trong phòng dưỡng thương trở ra khóe mắt còn đỏ cô tò mò vào bên trong, khi nhìn thấy người bên trong thì coi kinh ngạc đây không phải anh dâu sau? Anh ấy còn sống thật tốt. Cô lại đi nước mắt nở nụ cười trên môi, cô ở bên cậu một lúc cũng rời đi.

Cô đi tìm anh họ mình giải thích có chuyện gì đã xảy ra với anh dâu, đến nơi mà Dương Thần đang ở nhưng không hề thấy anh ở đâu. Cô lại đi đến chỗ những người cư trú có lẽ anh sẽ ở đây vì có một người mà anh ấy quen biết ở đây.

Anh Dương Thần đang tìm kiếm Linh Ly cô gái đã cho anh thông tin để tìm kiếm cậu, Linh Ly đang đi vòng quanh thì thấy Dương Thần có chút ngạc nhiên vì sao anh lại đến đây.

Dương Thần nhìn thấy Linh Ly thì nói:" Tôi có chuyện tốt nói với cô" Linh Ly chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì anh nói thêm một câu:" Bọn tôi tìm được em ấy rồi" Nhanh chống cô hiểu ra đi theo sau anh về khu dưỡng thương, ở khu dưỡng thương sẽ chia thành nhiều nơi. Có nói sẽ nhiều người có nơi sẽ không ai đến, các anh đã để cậu ở nơi không ai đến. Vì sau mà Ái Lan đến nơi mà ít người đến à? Vì đây là nơi cô thường xuyên qua lại, cô không thích nói nhiều người bệnh nên cô đã đến đây và bắt gặp Ân Ngọc.

Linh Lý đến phòng dưỡng thương theo sau Dương Thần thì gặp được Ái Lan đang tìm anh, Ái Lan khi thấy anh đã chặn đường anh:" Anh họ, anh nói rõ chuyện gì đã xảy ra với anh Nguyệt Tử cho em nghe đi" Dương Thần nhìn đứa em họ của mình có chút đau đầu, lướt qua cô nói:" Lát nữa anh sẽ nói sau, bây giờ anh có việc cần làm" sau đó anh đi vào phòng dưỡng thương cũng Linh Ly.

Linh Ly vào phòng nhìn thấy cậu vui mừng buồn bã đều có, cô tiến đến chạm tay vào trán đối phương. Cô xâm nhập vào tâm trí cậu, xâm nhập thành công. Cô nhìn xung quanh không có ai chỉ là một mảng tối đen, cô đi xung quanh không biết bao lâu có một ánh sáng tím trước mắt cô và một bóng người.

Người kia nhìn cô mỉm cười. Sau đó cô thoát khỏi trạng thái xâm nhập nhưng người kia khi đẩy cô ra đã nói một câu.

Cô nghĩ ngợi với câu nói của người kia, cuối cùng cô nhìn Dương Thần nói:" Nói với những người còn lại tôi có một chuyện muốn nói với các anh ngây bây giờ" Dương Thần nhìn cô sau đó rời đi.

30 phút sau.

Các anh đã có mặt đầy đủ, Dương Thần lên tiếng:" Cô nói được rồi Linh Ly" Linh Ly nghiêm túc nhìn các anh.

" Tôi không biết đây có phải là nguy hiểm hay không nhưng tốt nhất nên đề phòng nó" Cô dừng lại:" Tôi đã xâm nhập vào tâm trí của Nguyệt Tử, xung quanh cậu ấy chỉ là một màu đen tối không có ánh sáng nào cả. Trong đó có một bóng tím cái bóng đó như Nguyệt Tử vậy khi hắn ta đẩy tôi ra đã nói một câu"

" Chăm sóc tốt cho thân thể "ta" nhé " giọng nói như một con ác ma đang cảnh cáo cũng như mời gọi vậy.