- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Năm Ông Trùm Quỳ Xuống Trước Mặt Gọi Tôi Là Mẹ
- Chương 11
Năm Ông Trùm Quỳ Xuống Trước Mặt Gọi Tôi Là Mẹ
Chương 11
Quý Kỳ Sâm bình tĩnh cất điện thoại đi: "Trong 25 năm mẹ ngủ say, tiền lương và giá cả đã tăng cao, đã không còn giống 20 năm trước nữa."
Quý Kỳ Sâm nói ngắn gọn về giá cả hiện tại cho Cố Nguyên biết, Cố Nguyên càng nghe càng cảm thấy sửng sốt.
Cuối cùng cô cũng phải tiếp nhận sự thật đáng sợ này, vẻ mặt mờ mịt, lẩm bẩm nói: "Trách không được tài xế nói tiền xe hết 120 tệ."
Hóa ra đây là giá bình thường, bản thân mình còn trách nhầm tài xế......
Nghĩ lại số tiền 880 tệ trong tay, căn cứ theo tivi nhỏ của Quý Kỳ Sâm tìm kiếm thì với số tiền này cô có thể khách sạn được một đêm.
Nói cách khác cô đúng thật là nghèo đến mức còn mỗi hai bàn tay trắng, bước tiếp theo có thể phải ra đường ngủ.
Cô liếc nhìn con trai bên cạnh, vừa nhìn liền biết là người có tiền.
Bây giờ cũng đâu còn cách nào khác, chỉ còn cách mặt dày mà thôi.
Cố Nguyên nghĩ đến lời mình chuẩn bị nói, mặt có chút hồng hồng, tay nắm chặt góc áo, không tự nhiên bắt chuyện: "Cái kia, cái kia, con, mẹ, mẹ..."
Không sinh ra, cũng không nuôi dưỡng nhưng lại mở miệng yêu cầu phụng dưỡng, thật sự không còn mặt mũi nữa!
Cô do dự rối rắm mãi, cuối cùng cũng nghĩ ra, trước tiên cô có thể mượn tiền, mượn tiền con trai, sau này có tiền cô sẽ trả lại!
Nghĩ đến đây, cô hưng phấn, lòng tràn đầy chờ đợi mà nói: "Kỳ Sâm, con—"
Quý Kỳ Sâm nét mặt bình tĩnh nhìn thấy dáng vẻ cô đầu tiên là do dự rối rắm sau đó lại vui vẻ phấn chấn, sau đó là hai mắt tỏa sáng, hắn liền trực tiếp nói: "Mẹ cứ ở lại nhà con trước đi."
Trong lòng Cố Nguyên vô cùng vui vừng nhưng lại ngượng ngùng nói: "Như vậy có ổn không? Có phiền con quá không? Thật ra con có thể cho mẹ mượn ít tiền, chờ mẹ có tiền rồi sẽ trả lại, mẹ là sinh viên của Học viện Điện ảnh, mẹ đang nghĩ cách xin học lại, đi học lại sẽ có tiền trợ cấp, mẹ vừa học vừa làm, nhất định sẽ trả lại tiền cho con."
Quý Kỳ Sâm nhìn kế hoạch nhỏ của mẹ, lại có chút không đành lòng, không biết nên nói thế nào.
Bây giờ đã khác, sinh viên bây giờ chẳng những không có tiền trợ cấp, còn phải nộp học phí, đối với mẹ mà nói đấy là một gánh nặng lớn.
Hắn rũ mắt, nhẹ giọng nói: "Mẹ cứ ở lại chỗ con trước đi, chờ con lấy căn hộ kia về cho mẹ rồi mẹ hẵng rời đi."
Cố Nguyên nghe thấy vậy, hơi nhíu mày, có chút do dự, vẫn không nhịn được hỏi: "Vậy trong nhà con có ai khác không?"
Con trai còn có ba, nếu cô tùy tiện ở lại đó, mọi người sẽ không được tự nhiên. Mặc dù hai người cùng nhau tạo ra một đứa con, nhưng hoàn toàn là người xa lạ.
Quý Kỳ Sâm nhìn ra được sự băn khoăn của Cố Nguyên: "Nơi này chỉ có một mình con ở, thỉnh thoảng ba cũng sẽ tới nhưng rất ít."
Cố Nguyên: "Vậy được rồi...... Tạm thời mẹ sẽ ở cùng con, chờ tới khi lấy lại được căn hộ, mẹ sẽ rời đi."
Nói xong lời này, cô nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Thật may cô không cần phải lưu lạc ngủ ngoài đường, có con trai thật tốt.
Xe Rolls-Royce dừng trước cổng một biệt thự, tuy là Cố Nguyên đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng sau khi nhìn thấy căn biệt thự xa hoa này vẫn bị khϊếp sợ, cô hít sâu một hơi gian nan nói: "Kỳ Sâm, con rất có tiền đúng không?"
Quý Kỳ Sâm: "Cũng bình thường."
Cố Nguyên: "Con hình như đã làm chủ công ty?"
Quý Kỳ Sâm: "Đúng vậy."
Cố Nguyên: "Công ty tên là gì?"
Quý Kỳ Sâm: "AK."
Cố Nguyên nghe xong, kinh ngạc tới mức hai mắt trợn tròn: "Chi nhánh AK sao?"
Quý Kỳ Sâm liếc nhìn Cố Nguyên: "Là tổng bộ AK."
Cố Nguyên đột nhiên nhớ tới Qúy Kỳ Sâm lúc giới thiệu có nói mình kế thừa sự nghiệp của ba? Sự nghiệp của ba? AK? Họ Quý?
Cố Nguyên sắc mặt không được tự nhiên nhìn Quý Kỳ Sâm, trái tim nhỏ bé run rẩy, giọng nói cũng có chút kích động: "Con, ba con tên là gì?"
Họ Quý, AK, này này này......
Quý Kỳ Sâm: "Ba con tên là Quý Chấn Thiên."
Loảng xoảng một tiếng, dưới chân Cố Nguyên lảo đảo, đứng không vững liền vấp ngã.
Quý Kỳ Sâm nhanh tay nhanh mắt, nhanh nhẹn đỡ lấy tay cô, giúp cô tránh được tình huống suýt chút nữa cắm mặt xuống đất.
Cố Nguyên hốt hoảng cố gắng lấy lại bình tĩnh, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "AK, Quý Chấn Thiên......"
AK, là Quý Chấn Thiên!!!
Năm đó cô cũng biết Quý Chấn Thiên, người đấy là một truyền kỳ trong thương trường, tự mình thành lập ra tập đoàn AK, tạo ra một giai thoại trong giới kinh doanh, được truyền thông khắp nơi rầm rộ đưa tin, có không ít doanh nhân xem Quý Chấn Thiên như một tượng đài.
Mấu chốt chính là ngoại hình Quý Chấn Thiên xuất chúng anh tuấn bất phàm, còn trẻ tuổi! Chỉ mới hơn hai mươi tuổi!
Tuy rằng Cố Nguyên đã có bạn trai, nhưng nhìn thấy dáng vẻ bất phàm của Quý Chấn Thiên trên báo chí, cũng giống như các bạn trong ký túc xá điên cuồng hôn lên báo, đọc về lịch sử hắn tự mình gây dựng sự nghiệp, vô cùng sùng bái vị doanh nhân trẻ tuổi này.
Hiện tại cô lại biết được một sự thật, người con trai năm nay 23 tuổi của cô lại là con của Quý Chấn Thiên.
Trong lòng Cố Nguyên có chút run rẩy: "Mình đây là dẫm phải…"
Còn đang đứng trước mặt con trai, cô không thể không biết xấu hổ nói ra được.
Đây là dẫm phải vận cứt chó gì thế này!!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Năm Ông Trùm Quỳ Xuống Trước Mặt Gọi Tôi Là Mẹ
- Chương 11