Chương 4



Các tân sinh viên cuối cùng cũng quen với môi trường học đường, các sinh viên cũ đã bắt đầu vào lớp.

Trước giờ vào lớp, thầy nhìn quanh lớp, ánh mắt rơi vào một học sinh ở phía sau. Ông nói: “Chúng tôi sẽ bắt đầu các khóa học tự chọn vào đầu tháng sau. Tôi hy vọng các sinh viên đây sẽ không nghĩ rằng sau khi làm mất hết tín chỉ trong hai học kì thì mình vẫn được tiếp tục tham gia khóa học này. Không khí này. Để tôi nói cho các cậu sự thật, ngôi trường này đã bắt đầu suy nghĩ về việc cải cách tín chỉ rồi.

“Tại sao thầy không gọi tên mày?” Khương Hồng uể oải chắp hai tay sau gáy, dựa vào tường nói với Tả Lạc Hoàn bên cạnh.

Tả Lạc Hoàn cầm bút, gõ cái này hoặc cái kia lên bàn. Cô hoàn toàn không có ý định trả lời Khương Hồng. Ánh mắt cô rơi vào người đàn ông lưng thẳng ở hàng ghế đầu, ánh mắt cô nhìn vào tấm lưng sạch sẽ và thon gọn của anh. Từ cổ đi xuống bộ đồng phục đen. Rõ ràng là đồng phục của mọi người đều giống nhau, nhưng cô luôn cảm thấy bộ đồng phục trước mặt tối hơn và đẹp hơn những bộ đồng phục khác. Phải mất một lúc cô mới nhận ra làn da sau gáy của anh quá trắng.

Ở phía dưới không có gì để nhìn nữa, tất cả đều bị chặn bởi chiếc bàn phía sau.

Tả Lạc Hoàn có chút thất vọng thu hồi mắt, nghiêng đầu hỏi: "Lễ trưởng thành của anh ta sắp tới sao?"

"Ai?" Khương Hồng trả lời trong tiềm thức. Khi để ý đến ánh mắt của Tả Lạc Hoan, anh phản ứng rất bất ngờ: "Quý Nguyệt Chi? Ngày 28 tháng này, Quý gia nhất định sẽ tổ chức đại sự, nhưng..."

Khương Hồng có chút hả hê nói: “Sắp làm lễ trưởng thành rồi mà anh ta còn chưa phân hóa thành công, Quý gia tổ chức lễ trưởng thành này hợp lý sao?”

"Anh ta có thể đá ngã Tương Thừa Bình trước khi anh ta phân hoá , Kỷ Gia Húc đã là gì?" Tả Lạc Hoàn nhìn chằm chằm vào cây bút trên đầu ngón tay, cô dùng tay còn lại rút cây bút ra rồi đặt xuống.

"Không ở trường mà biết nhiều thế" Khương Hồng lẩm bẩm.

Tương Thừa Bình là Cục trưởng Cục Đạo đức và Kỷ luật, đứng thứ ba trong Danh sách Đỏ, thứ hai trong Danh sách Alpha, và xếp sau Giang Hồng Càn một bậc. hắn không thường xuyên quản lý bộ phận kỷ luật nên trước khi Quý Nguyệt Chi tiếp quản, bộ phận kỷ luật đã trở thành một mớ hỗn độn.

"Đầu tiên đến đây đã, một số sinh viên tốt nhất nên kiềm chế." Thầy nhắc lần nữa trước khi rời đi.

Sau khi giáo viên rời đi, các sinh viên cũng lần lượt rời đi, mọi người bàn tán về các môn học tự chọn vào đầu tháng sau.

Quý Nguyệt Chi thu dọn đồ đạc, định đứng dậy rời đi thì bị người chặn đường.

Bộ quân phục màu đen được cắt may khéo léo ôm trọn thân hình của anh, từng chiếc cúc áo đều được cài gọn gàng, chỉ có đường viền cổ áo lộ ra làn da cổ, khi nhìn gần lại càng trắng trẻo và thanh tú.

"Anh đã cho tôi cái gì khi tôi đến tuổi trưởng thành?" Tả Lạc Hoàn đứng trước mặt Quý Nguyệt Chi. Sau khi nhìn anh, cô nhướng mày nói: “Nghe nói sắp tới lễ trưởng thành của anh, vậy tôi nên trả quà.”

Quý Nguyệt Chi nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng: "Tuỳ

thích." Sau đó, anh vòng qua Tả Lạc Hoàn, rời lớp.

Khương Hồng đi theo phía sau, nhìn bóng lưng anh, tặc lưỡi vài tiếng: “Hôm qua để có đủ giá trị mỗi năm của máy móc, quân đội Mùa Đông và quân đội 17 đã cướp xong quân đoàn thứ 17 và cậu có cùng suy nghĩ như vậy nhưng năm ngoái anh ta đã tặng quà gì cho cậu vậy?”

"Không biết." Tả Lạc Hoan thọc tay vào túi, sờ hộp thuốc lá, trầm tư nói: “Tao chưa bao giờ thấy quà lễ trưởng thành.”



Tân sinh viên của Học viện Quân sự số 1 đều rất mong chờ cuộc chiến trong lời đồn, mọi người đều muốn xem thực lực của Tả Lạc Hoàn, nhưng đã hai tuần kể từ ngày khai giảng, trong hội trường khiêu chiến vẫn không có động tĩnh gì.

"Nghe nói Tả La Hoàn bị lão sư cảnh cáo, cho nên sau khi tích lũy đủ tín chỉ, cô cũng không có ý định trốn học."

"Thật sao? Cô ấy sẽ không dễ dàng nghe lời giáo viên như vậy chứ?"

"Tả Lạc Hoàn học kỳ này còn chưa tới hội trường khiêu chiến."

Phòng thử thách rất đông người và có rất nhiều chủ đề thảo luận khác nhau. Mười lần chín lần đều là nói về Tả Lạc Hoàn, nhưng rất nhanh những thanh âm này dần dần biến mất, ánh mắt mọi người đều hướng về phía cửa: ... Tả Lạc Hoàn đang ở đây.

Chỉ có một khoảnh khắc im lặng. Sau khi Tả Lạc Hoàn bước vào, toàn bộ hội trường khiêu chiến bắt đầu sôi sục, mọi người đều cho rằng cô đến đây để làm lại lịch sử.

"Đấu với tôi!" Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Yến Nhan đã dẫn đầu đứng trước mặt Tả Lạc Hoàn, trong mắt anh hiện lên sự phấn khích mãnh liệt. Những ngày này, anh đã ghi được 5 điểm đến hiện tại anh có đủ 100%, độ tin tưởng bản thân cực kỳ cao.

"Ngươi?" Tả Lạc Hoàn nhìn thoáng qua chân trái và tay phải của anh ta, đột nhiên cười nói: "Không xứng."

"Có xứng hay không, đánh mới biết!" Yến Nhan ném điểm của mình vào bể thách thức rồi lao thẳng tới.

Trước khi nụ cười trên môi Tả Lạc Hoàn tắt, cô lùi lại một bước, né đòn tấn công của Yến Nhan, cô không cử động một tay.

Thấy cô lùi bước, sự tự tin của Yến Nhan tăng lên rất nhiều, và Tả Lạc Hoàn cũng vậy...

Mắt anh lóe lên nhưng quai hàm đau đến mức suýt cắn vào lưỡi. Đầu gối của Tả Lạc Hoàn nhấc lên và đập vào cằm anh.

"Cô!" Sống lưng của Yến Nhan đột nhiên trở nên lạnh lẽo, bản năng Alpha nhắc nhở anh về mối nguy hiểm. Nhưng trước khi anh kịp rút lui,Tả Lạc Hoàn đã đẩy về phía trước và đá vào chân phải của anh.

Yến Nhan tức giận, nghiến răng chống đỡ bằng chân còn lại, dùng hai tay tóm lấy Tả Lạc Hoàn, nhắm làm cô ngã, nhưng trước khi kịp làm gì, anh đột nhiên nghe thấy tiếng cười lạnh: "Anh không đủ tư cách."

Sau đó tay trái anh bị giẫm nát.

Tả Lạc Hoàn liếc nhìn mọi người: “Tôi tới tìm người, đừng quấy rầy” Sau đó, cô đi về phía tầng hai.

Yến Nhan nằm trên mặt đất, anh dùng tay đập xuống đất. Tả Lạc Hoàn từ đầu đến cuối đều không hề di chuyển, cô chỉ dùng một chân đã có thể đánh bại anh.

"Cậu cũng là người đầu tiên." Đinh Vô Minh đi tới đỡ Yến Nhan, "Bị Quý Nguyệt Chi ngắt chân trái và tay phải, Tả Lạc Hoan chặt đứt chân phải và tay trái."

Yến Nhan: "..."

"Đúng rồi, cậu không đồng ý khiêu chiến, Tả Lạc Hoàn cũng không có lấy được tín dụng của cậu." Đinh Vô Minh vỗ vỗ vai Yến Nhan, "Theo quy định của Thử thách Sảnh, toàn bộ tín dụng cậu từng có được ở đây đều bị xoá sạch."

Yến Nhan: "..."

"Yến Nhan à, tốt nhất cậu nên hiểu nội quy của trường trước khi hành động."

...

Ủng hộ truyện thì đề cử truyện cho mình nha