Chương 15

Kỷ Nguyệt Chi đang dưỡng bệnh tại nhà, mọi thứ khá tốt, khi trở về anh chỉ thấy chóng mặt, tay chân yếu ớt, không có triệu chứng gì khác. Nhưng bác sĩ ở nhà cứ 12 tiếng lại phải kiểm tra một lần, ngay cả Quý Tích Tú dạo này cũng vậy. Họ đều về nhà sớm, sợ anh có vấn đề.

Quý Nguyệt Chi dựa vào đầu giường, nhìn Quý Tích Tú: "Cha, con muốn đến trường."

"Thời kỳ phân hóa không phải là chuyện nhỏ." Quý Tích Tú hiếm khi nhíu mày nói:"Chuyện Tả Lạc Hoàn suýt chết ở bệnh viện, con là người hiểu rõ nhất."

Quý Nguyệt Chi ngước mắt nhìn bác sĩ: "Tình trạng cơ thể tôi không có vấn đề gì, chỉ là giai đoạn đầu của quá trình phân hóa thôi."

Bác sĩ cẩn thận so sánh số liệu trong vài ngày, nhìn hai cha con, gật đầu nói: "Dấu hiệu và số liệu có xu hướng tăng đều, có thể mất một thời gian để phân hoá xong, không có vấn đề gì lớn."

Quý Tích Tú nhìn con trai hồi lâu, cuối cùng cũng miễn cưỡng đồng ý: "Trước tiên để đề phòng tai nạn ngoài ý muốn, buổi tối ta sẽ phái người đến trường đón con."

Trong thời gian phân hóa đặc biệt, nhà trường sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ sinh viên.

Sau khi ra khỏi phòng, Quý Tích Tú liếc nhìn vị bác sĩ đang do dự như muốn nói gì đó:"Còn có điều gì cần chú ý không?"

Bác sĩ nhìn Quý Tích Tú, nhớ lại lời đồn về gia tộc Tả Quý đang lan truyền bên ngoài, trong lòng không khỏi thở dài, cuối cùng nói: "Xu hướng phân hóa của thiếu gia Quý có lẽ... không giống với tưởng tượng của ngài."

Sắc mặt của Quý Tích Tú rất bình tĩnh, không hỏi sang bất kỳ chiều hướng nào, chỉ hỏi: "Thân thể của nó có bị ảnh hưởng không?"

Một số câu trả lời mà bác sĩ đã nghĩ đến đều không thể nói ra được, ông sửng sốt một lúc rồi mới nói: "Cơ thể của thiếu gia Quý vẫn ổn, đang trong thời kỳ phân hóa bình thường."

Khi vừa ra khỏi nhà họ Quý, bị gió thổi bay đầu, bác sĩ mới tỉnh lại: Tại sao tộc trưởng nhà họ Quý lại không hề kinh ngạc, ông ta biết trước mọi chuyện sẽ như thế này sao?

...

Sau vài ngày nghỉ, Quý Nguyệt Chi vẫn đến lớp bình thường, nhưng miếng dán bảo vệ ở sau gáy dường như nói cho mọi người biết rằng anh đã bước vào thời kỳ phân hóa.

Những người phấn khích nhất trường là những người hâm mộ cuồng nhiệt của Câu lạc bộ hỗ trợ Kỷ Việt. Họ dường như cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng, hy vọng sẽ được nhìn thấy Tả Lạc Hoàn bị giẫm bằng một chân.

[Uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuah, cuối cùng thì trưởng ban Kỷ luật của chúng ta cũng sắp phân hoá rồi! ! ! ]

[Tôi rớt nước mắt cảm động rồi đó, sau khi phân hoá làm gì còn ai dám bắt nạt tiền bối của chúng ta! Tả Lạc Hoàn là cái chó gì? 】

[Tiền bối Quý dán miếng dán bảo vệ lên trông đẹp quá, có ai biết của hãng gì không? Tôi cũng muốn đeo miếng dán này trong giai đoạn phân hoá của tôi.]

...

Trong vòng một ngày ở học viện quân sự số 1, bầu không khí vui vẻ tràn ngập khắp nơi. Trên đường đi, Tả Lạc Hoàn bị rất nhiều người nhìn chằm chằm, bao gồm cả Alpha, Beta và Omega.

Tả Lạc Hoàn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, hôm nay Khương Hồng không đi cùng cô, không có ai buôn chuyện, cô đi vào lớp bằng cửa sau, Khương Hồng ngồi trên ghế ra hiệu cho cô đi về phía trước.

Tả Lạc Hoàn nhìn thấy bóng người ấy ngay khi vừa ngẩng đầu, ánh mắt cô rơi vào miếng dán bảo vệ sau gáy anh. Tả Lạc Hoàn vô thức nhíu mày, hoá ra anh phân hoá rồi, sau khi đảo mắt nhìn vài lần, cô thu lại ánh mắt, cúi đầu. Chỉ có một số người đang lật sách.

Hôm nay trong lớp rất ồn ào, phần lớn đều đang thấp giọng thảo luận về kỳ phân hoá của Quý Nguyệt Chi, sau khi giáo viên vào lớp, một số người dùng quang não để nhắn tin riêng.

Không biết có phải cảm nhận được sự náo loạn của đám người trong lớp hay không, Tả Lạc Hoàn cũng có chút bực bội, cô giơ tay ấn vào cổ. Đột nhiên cô ngẩng đầu lên, vừa rồi cô dường như ngửi thấy mùi pheromone của ai đó, rất mơ hồ. Khi ngẩng đầu lên, mùi pheromone đó lại biến mất, phòng học lại như ngày thường.

"Vừa rồi có người phát tán pheromone à?" Tả Lạc Hoàn hỏi Khương Hồng bên cạnh.

"Cái gì?" Khương Hồng quay đầu nhìn cô: "Alpha hay Omega?"

Là một người đã phân hóa thành Alpha hàng đầu, Tả Lạc Hoàn có thể thụ động ngửi thấy mùi pheromone của tất cả các bạn học đã phân hóa trong lớp, đôi khi họ không thể kiểm soát tốt mùi pheromone của mình, hoặc quần áo bị dính pheromone mà họ chưa kịp tẩy thì cô có thể ngửi thấy.

"Quên đi." Tả Lạc Hoàn nhớ lại mùi pheromone vừa rồi, rất xa lạ, trong lớp chỉ có một người vẫn chưa phân hoá xong.

Cô ngước mắt lên nhìn gáy của Quý Nguyệt Chi, nơi bị miếng dán bảo vệ màu trắng che kín đang ngoan ngoãn tuyên bố có thể ngăn chặn 100% pheromone thoát ra ngoài trong khoảng thời gian phân hóa.

Tả Lạc Hoàn hừ lạnh: Người này sẽ không bị lừa đi, anh mua phải hàng giả rồi.

....

Mọi người đề cử ủng hộ mình nha