…
Thứ hai, Tả Lạc Hoàn đến lớp đúng giờ khiến giáo viên trên bục giảng có chút không thoải mái. Mặc dù người này ngồi ở hàng cuối cùng nhưng sự hiện diện của cô lại quá cao. Giáo viên Beta không dấu vết lau mồ hôi trên trán. May là sắp tới có khoá học tự chọn, cô sẽ dạy nhóm sinh viên mới.
"Mặc dù thể chất giữa Alpha và Omega khác nhau khá lớn nhưng giờ nhờ sự tiên tiến của công nghệ, mọi người đều có thể lựa chọn khóa học mà mình thích. Các Omega cũng có thể tham gia các lớp bắn súng và lớp chiến đấu. Điển hình là Hà Nhạc, thiếu tướng Quân đoàn 673 thuộc Quân đoàn 17. Một Omega điển hình, nhưng trong những ngày đi học, điểm bắn súng của cô ấy luôn đứng đầu và điểm chiến đấu của cô ấy không bao giờ rơi vào top ba. Có rất nhiều học viên cao cấp là Omega và Beta. Tôi tin rằng các em đã thấy họ trong hội trường triển lãm lịch sử của trường. Tôi sẽ không giải thích từng người một." Cô giáo Beta nghiêm nghị nói, "Còn về Alpha, các em có lợi thế về thể chất tự nhiên, đặc biệt là Alpha của Học viện quân sự số 1, các em gần như là nhóm người giỏi nhất ở liên bang trong tương lai. Tôi hy vọng các em có thể hợp tác với những người khác. Mọi người cùng bắt tay làm việc để trở thành vinh quang của liên bang. "
Nói xong, cô bắt đầu giải thích cặn kẽ cho sinh viên về tiến trình đăng ký các môn học tự chọn vào đầu tháng sau, mọi người đều chăm chú lắng nghe.
"Phiếu tuyển chọn trước sẽ được gửi bên dưới. Mọi người có thể chọn khóa học dự định trước rồi điều chỉnh theo quy trình. Đầu tháng sau là chính thức điền vào biểu mẫu." Giáo viên phát một chồng biểu mẫu xuống phía dưới.
Tả Lạc Hoàn dựa vào lưng ghế, cô lấy tờ đơn ở phía trước rồi mở bìa ra. Trước khi vào trường cô đã quyết định học khoá nào, không có lựa chọn thứ hai.
"Quý Nguyệt Chi còn chưa phân hoá, mày nghĩ anh ta sẽ chọn học lớp nào?" Khương Hồng nhìn người ở hàng ghế đầu rồi nghiêng đầu sang Tả Lạc Hoàn, nói nhỏ: "Nếu anh ta mà phân hoá thành Omega thì sẽ rất thú vị đây."
Tả Lạc Hoàn nghe vậy chợt dừng lại, chữ cuối cùng vẽ thành một đường dài, tuy rằng cô tặng khóa cổ cho Quý Nguyệt Chi, nhưng cô chưa từng nghĩ đến khả năng Quý Nguyệt Chi sẽ phân hoá thành Omega.
"Gia chủ của Quý gia là Alpha cấp S, vợ của ông là Omega cấp A. Theo di truyền học liên bang, 90% trẻ em sẽ phân hóa thành Alpha, huống hồ..." Tả Lạc Hoan ngẩng đầu nhìn Quý Nguyệt Chi ở hàng ghế đầu, "Anh ta không giống Omega."
"Có quá nhiều Omega không giống Omega." Khương Hồng lẩm bẩm.
"Nếu anh ta thực sự phân hoá thành Omega..." Tả Lạc Hoàn đột nhiên nói đùa, cô xoa xoa bút, "Vậy thì hai nhà sẽ kết thông gia, có lẽ sau này cũng không cần phải tranh giành tài nguyên của nhau, dù sao chúng ta cũng là người một nhà."
"Nghĩ mà xem." Khương Hồng bĩu môi, "Quý Nguyệt Chi đã làm xét nghiệm gen mấy lần, đều ra kết quả là Alpha. Gia tộc Tả Quý nhất định phải chiến đấu đến chết thôi."
Trong một gia đình như họ, nhất cử nhất động đều bị theo dõi, việc Quý Tích Tú đưa Quý Nguyệt Chi xét nghiệm gen nhiều lần cũng là việc không thể giấu được.
"Các em điền xong thì nộp cho thầy cô giữ trước. Sau khi tốt nghiệp nhà trường sẽ công bố bản mẫu và bản chính thức trên bục giảng" Cô cho biết đây là truyền thống của Học viện Quân sự số 1. Sau khi dấn thân vào con đường mới, hai bản này sẽ cho phép mọi người xem lại và so sánh suy nghĩ của chính mình vài năm trước.
Sau khi Khương Hồng điền xong, anh nghiêng người về phía Tả Lạc Hoàn nhìn, phần lớn các khóa học cô chọn đều là khóa thể chất chiến đấu, còn có một khóa chỉ huy.
Cũng bình thường thôi, Tả Lạc Hoàn là người thừa kế tiếp theo của Tả gia, với thực lực của cô, tương lai nhất định sẽ thống lĩnh quân đội.
"Tao chọn ngành hậu cần, tao dự định sau này sẽ đóng quân ở hậu phương quân đội." Khương Hồng đẩy tờ đơn đã điền đến trước mặt cô, "Những người có quyền thế đều ra tiền tuyến hết rồi, tao nghĩ cần phải có người ở lại hậu phương."
Tả Lạc Hoàn cười vui vẻ nói: "Ý mày là mày rất tuyệt vời à?"
"Không tốt lắm, nhưng cũng tạm ổn." Khương Hồng lấy lại tờ đơn, đóng bìa lại rồi đưa cho cô "Đương nhiên không thể so sánh với mày."
Sau khi điền xong bản mẫu, giờ học cũng sắp kết thúc. Khi tiếng chuông reo, Tả Lạc Hoàn đứng dậy đi về phía trước, cuối cùng dừng lại trước mặt Quý Nguyệt Chi.
Trong phòng học truyền đến một tiếng thở hổn hển yếu ớt, mọi người sắp rời khỏi phòng học đều chần chừ không muốn rời đi, thoạt nhìn là muốn ở lại xem kịch.
Cuối cùng hai người này có đánh nhau không?!