Lạc Vô Nhai và Ly Sênh cùng nhìn về phía Úc Hành, Úc Hành vội giải thích, vẻ mặt cáu kỉnh:
“Không phải ta làm, ta cũng vừa mới đến.”
Ly Sênh ngồi xổm xuống, đầu tiên là kiểm tra tình trạng của Hoài Sinh, sau đó đút một viên đan dược cho hắn, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng:
"Vết thương này tuyệt đối không phải do kiếm gây ra, nó giống như thủ pháp của yêu ma hơn.”
Nghe được những lời này, tâm tình Lạc Vô Nhai và Úc Hành cùng lúc trầm xuống.
Tiên ma thế lưỡng bất lập*.
*Thế lưỡng bất lập: không đội trời chung.
Mà tên đại ma đầu lợi hại nhất lại có thù oán với Hoa Phiên Phiên, còn là ân oán cá nhân.
Không giống như Lạc Vô Nhai chỉ muốn đổ dầu vào lửa khi Hoa Phiên Phiên gặp nạn, ma đầu Phù Du nhất định là muốn dồn nàng vào chỗ chết!
Vấn đề là, những yêu ma đó vừa âm hiểm xảo trá, vừa giỏi ngụy trang, ngay cả trong tông môn đại phái cũng thỉnh thoảng sẽ bắt được mấy tên ẩn núp, cho nên căn bản bọn họ không biết Hoa Phiên Phiên sẽ bị bắt đến nơi nào.
Nhìn khắp Lục giới, chỗ nào cũng có khả năng!
“Chúng ta chia nhau hành động!”
Ly Sênh lập tức quyết định, chỉ như vậy mới có thể nhanh chóng tìm được nàng.
Tuy rằng không ưa gì Ly Sênh, nhưng hiện tại không phải thời điểm nội chiến, Úc Hành cũng không có biện pháp nào tốt hơn, đương nhiên là tán thành phương án của hắn.
Vì thế, ba người ngay lập tức chia nhau ra, về phần Hoài Sinh đang bị thương nặng, bởi vì thời gian gấp rút, không kịp đưa hắn về tông môn, cho nên Lạc Vô Nhai tạm thời để hắn nằm trong Chuông An Hồn của mình.
Ngay tại thời điểm ba người lo lắng cho tính mạng của nàng, đến cả Lạc Vô Nhai cũng nóng lòng tìm người thì...
Hoa Phiên Phiên đúng thật là ở trong tay đại ma đầu, nhưng bầu không khí giữa nàng và đại ma đầu Phù Du - kẻ vẫn luôn muốn lấy đi tính mạng nàng - lại có chút khác biệt so với suy nghĩ của ba người bọn họ.
Phù Du bắt Hoa Phiên Phiên đi, quả thật là muốn nhân lúc nàng bị bệnh lấy mà gϊếŧ chết.
Nhưng trước đó, hắn muốn tra tấn nàng, muốn thưởng thức vẻ mặt đau khổ của nàng.
Hoa Phiên Phiên tuy rằng gặp nạn, nhưng mà nàng đã trải qua hơn ngàn năm không ngừng tu luyện, những phương pháp thông thường thật sự không thể nào tạo thành thương tổn cho nàng.
Phù Du quay về Ma Giới liền vội vàng ném nàng vào trong Hồ Thiêu Tâm, trong đó chưa đầy dung nham sôi trào, còn có nuôi một đám cá quỷ răng nhọn hoắt, bộ dáng xấu xí đáng sợ vô cùng.
Nếu là người bình thường, chỉ cần vừa ném vào trong lập tức sẽ bị đốt ra tro rồi biến thành một làn khói xanh, đối với người tu chân, tuy rằng không bị thiêu chết nhưng cũng phải chịu sức nóng đến bỏng rát, còn bị cá quỷ vây quanh gặm cắn như một đàn ong.
Cho dù không chết, cũng gần như mất đi nửa cái mạng.