Chương 34:

“Ý ngươi nói là, người và yêu thú trong Vô Vọng Hải đã bị nhốt ở đây ba trăm năm và không thể ra ngoài?”

Tiêu Dao Du nhìn Kỳ Niệm Nhất, trong ánh mắt nàng ta cất giấu nỗi buồn: “Đúng vậy, bí cảnh này đã phong tỏa Nhân tộc và yêu tu và họ cũng đã đánh nhau suốt ba trăm năm.”

Hai tộc thực lực ngang nhau, nếu không sẽ không có chuyện ba trăm năm trước rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương rồi hòa đàm.

Có thể tưởng tượng nhân loại trong Vô Vọng Hải đã vượt qua ba trăm năm kia như thế nào.

Kỳ Niệm Nhất im lặng một lúc rồi hỏi lại: “Lần đến Vô Vọng Hải này kéo dài ba mươi ngày, vô luận sẽ xảy ra chuyện gì thì cũng phải đợi đến ba mươi ngày sau chúng ta mới có thể ra ngoài, là thật sao?”

Tiêu Dao Du thở dài: “Hoàn toàn chính xác, đó là lý do tại sao ta nói điều quan trọng nhất trong chuyến đi này là bảo mệnh.”

Kỳ Niệm Nhất cụp mắt xuống suy nghĩ một lúc rồi trầm giọng nói:

“Nếu chúng ta giúp Nhân tộc ở đây thắng cuộc chiến này thì sao?”

“Ngươi muốn thắng như thế nào?!” Tiêu Dao Du nhìn nàng với vẻ mặt liệu ngươi có phải là gián điệp của Yêu tộc hay không.

“Nguyên Anh cảnh ở Vô Vọng Hải có năm yêu tu, hai người ở Nguyên Anh sơ kỳ, hai người trung kỳ, mạnh nhất là một người Nguyên Anh hậu kỳ. Nhóm chúng ta là một đám Trúc Cơ cảnh, cho dù cộng thêm nhân tu ở ba tòa thành thì cũng chỉ có một Nguyên Anh cảnh, đánh như thế nào, lấy cái gì mà đánh?”

“Tất cả yêu tu ở đây đều bị áp chế xuống một tiểu cảnh giới, tính như vậy thì có hai người là Kim Đan hậu kỳ, hai người là Nguyên Anh sơ kỳ, một người là Nguyên Anh trung kỳ.” Kỳ Niệm Nhất tính xong, nói bằng vẻ mặt nghiêm túc, “Có thể đánh.”

Tiêu Dao Du cảm thấy mình sắp sụp đổ một lần nữa: “...Sao ngươi có được kết luận này?”

“Những người ở đây, bao gồm ngươi, ta và nhóm người Tiên Minh kia đều đã đến ngưỡng cửa đột phá, nếu hấp thu thêm mấy viên yêu đan thì qua mấy ngày nữa là có thể phá cảnh.”

Ngay khi Kỳ Niệm Nhất vừa phân tích xong, nàng nghe thấy ai đó cười nói: “Mau lại đây nghe chuyện hoang đường mà hai người này nói, các nàng ta vậy mà lại ảo tưởng muốn đánh bại năm tên yêu tu Nguyên Anh trong cuộc chiến này nhân yêu này.”

Vẻ mặt Kỳ Niệm Nhất lạnh lùng, nàng quay đầu nhìn về phía tên nam tu kia, trong tay đối phương đang cầm một linh khí hình con ốc xà cừ, hiển nhiên là vừa rồi tên này sử dụng cái này để nghe lén cuộc trò chuyện giữa nàng và Tiêu Dao Du.

“Cửu Chuyển Âm Khuyết dạy ngươi công pháp tu luyện âm thanh, là để ngươi nghe lén người khác nói chuyện sao?” Kỳ Niệm Nhất lạnh lùng nói.

[Đệ tử Cửu Chuyển Âm Khuyết – Tiết Yển – Trúc Cơ (hậu kỳ)]

Tiết Yển biểu cảm khó coi trong giây lát.

Khi ở trên thuyền, hắn ta đã phát hiện ra nữ tu ăn mặc như ăn mày này có vẻ biết nhiều tin tức, có lẽ người này đã sẵn sàng bỏ ra linh thạch để mua tin từ nữ tu, cho nên hắn đoán nữ tu này có chút phương pháp, liền định nghe lén, xem có thể tra ra được chút quan hệ nào với linh binh hay không.

Không ngờ lại được nghe một bí mật kinh hoàng như vậy.

Tiết Yển lập tức kinh hô để lôi kéo sự chú ý mọi người, mọi người sau khi nghe xong, đều cười lạnh một tiếng: “Ta nói, các ngươi cũng quá coi trọng lần khảo hạch này rồi, ba trăm năm qua chưa có người làm có thể làm thay đổi phong ấn của Vô Vọng Hải, chúng ta chỉ ở đây ba mươi ngày có thể làm được cái gì? Hơn nữa…”

“Ngươi có biết chúng ta đang đối mặt với thế lực yêu tu đáng sợ như thế nào không?”

“Đúng vậy, ta cảm thấy đạo hữu tuổi còn trẻ đã có tu vi Trúc Cơ cũng không dễ dàng, đừng có suy nghĩa kỳ lạ nữa.” Kỷ Chi Nhu, sư tỷ của Tiết Yển cũng hùa theo nói.