Chương 2: Tình địch gặp mặt

Editor: Xuân Hoa

------

Nghe được tiếng chuông tan học, Vương Văn Văn cao hứng đeo cặp sách lên, cuối cùng cũng được về nhà ăn cơm ~

“Bạn học Chu Linh Khôn, tan học rồi, hẹn ngày mai gặp lại nha!”

Vương Văn Văn trước khi đi còn không có quên tạm biệt bạn ngồi cùng bàn một cái, trải qua một ngày tiếp xúc, Vương Văn Văn phát hiện Chu Linh Khôn cũng không có đáng sợ như người khác nói, tuy rằng có chút nhiệt tình quá mức, làm cô không biết nên chống đỡ như thế nào.

“Từ từ……”

Chu Linh Khôn giữ chặt cánh tay của Vương Văn Văn, trong mắt hiện lên một tia sáng rọi, “Tôi đưa cậu về, tôi có motor.”

Hắn chính là muốn theo cô về để nhìn xem, cái tiện nam nhân kia hiện tại là bộ dáng gì, có bao nhiêu không biết xấu hổ mới có thể đến được với Vương Văn Văn của hắn.

Hắn tâm tâm niệm niệm người bị phản bội…… Cuối cùng bởi vì cái tiện nam nhân kia…… Nghĩ đến đây, Chu Linh Khôn tâm liền phát đau, mũi nhịn xuống chua xót, Chu Linh Khôn bắt lấy tay Vương Văn Văn đi phía trước, “Không được cự tuyệt, chúng ta chính là bạn tốt.”

Vương Văn Văn chớp chớp mắt, nói cái gì đều bị ngăn chặn, còn cự tuyệt cái gì a.

“Kia...... Được, đi thôi.”

Cô nhìn Chu Linh Khôn còn nắm tay cô, có chút thẹn thùng muốn tránh ra, kết quả nam sinh lại nắm tay cô càng ngày càng chặt.

“Làm gì, ngoan, đừng lộn xộn.”

Rõ ràng ngữ khí thực bình đạm, một chút cũng không hung dữ, nhưng Vương Văn Văn chính là nghe lời bất động, cô cảm thấy trên người nam sinh có loại…… Gọi là gì nhỉ?

Thượng vị giả khí thế?

Thời điểm bị hắn bế lên xe máy Vương Văn Văn còn có chút ngốc, cô không biết vì cái gì sự tình lại trở thành như vậy, cô ngồi ở trên xe máy, cùng Chu Linh Khôn khoảng cách như vậy rất gần a ~

Thực mau, Vương Văn Văn đã được Chu Linh Khôn đưa đến cửa nhà.

Nhưng là Chu Linh Khôn như cũ không có ý định đi, ngược lại tay còn nắm chặt cô.

“Đã tới nhà tớ rồi.”

Vương Văn Văn lại lần nữa nhắc nhở hắn.

“Chờ một chút.”

Cái tiện nam nhân kia chính là hàng xóm của Văn Văn, cũng không biết khi nào đối với Văn Văn có tâm tư, Chu Linh Khôn muốn nhìn xem, cái tiện nam nhân kia hiện tại là bộ dáng gì, mới có thể làm Văn Văn khăng khăng một mực chung tình đối với tên đó.

Có một nam nhân tốt như hắn yêu cô, cô lại cố tình chỉ yêu cái tiện nam nhân kia chẳng thèm để ý gì tới hắn, thật là ngốc đến làm người hận không thể……

Lúc này, một nam sinh mặc áo sơ mi trắng, khuôn mặt tuấn tú đi tới, tầm mắt hắn dừng lại ở trên người nữ sinh, thái độ lại có chút kỳ quái, đầu tiên là đôi mắt đỏ lên, cảm xúc bị kích động khiến hắn không tự chủ bước nhanh đi lên trước, thời điểm cách nữ sinh 1 mét liền dừng lại, muốn tiến lên, rồi lại không dám tiến lên.

“Văn Văn……”

Vương Văn Văn có chút kỳ quái nhìn hắn, Lâm Tố Vân nhà ở bên cạnh cô, đã làm hàng xóm mấy năm, chỉ là hắn so với cô lớn hơn hai tuổi, hiện tại đang học đại học, ngày thường chỉ có cuối tuần mới trở về, hôm nay như thế nào sẽ thấy hắn?

Hơn nữa cô cùng hắn chỉ là quan hệ hàng xóm, tuy rằng đối phương rất đẹp trai, trước kia ở trường cao trung của cô là một giáo thảo, nhưng Vương Văn Văn lại không quá thân thiết với hắn, ngày thường cùng Lâm Tố Vân gặp mặt cũng chỉ chào hỏi một cái.

Hắn vì cái gì phải dùng cái loại ánh mắt này nhìn cô, trong mắt tràn đầy sự áy náy xin lỗi…… Còn mang theo một chút tình yêu trong đó, thật là kỳ quái.

Vương Văn Văn đối với ánh mắt như vậy trong lòng cảm thấy không thoải mái, có chút miễn cưỡng cười cười.

“Lâm ca, sao hôm nay lại về nhà rồi?”

Không đợi Lâm Tố Vân mở miệng nói chuyện, Chu Linh Khôn liền trực tiếp đánh gãy Vương Văn Văn cùng Lâm Tố Vân đối diện, động tác mang theo du͙© vọиɠ chiếm hữu, đem miệng tiến đến bên tai Vương Văn Văn hỏi: “Văn Văn, đây là ai?”

“Đây là anh trai hàng xóm của tôi, tên là Lâm Tố Vân, trước kia cũng học ở trường cao trung, là học trưởng của chúng ta.”

Chu Linh Khôn thấy Vương Văn Văn hiện tại đối với Lâm Tố Vân cũng không có cái cảm giác đặc biệt gì, trong mắt tức khắc hiện lên một tia vui mừng, ngay sau đó liền có chút kiêu căng ngạo mạn nhìn Lâm Tố Vân, ngữ khí mang theo khinh miệt.

“Thì ra là hàng xóm, xin chào, tôi là bạn ngồi cùng bàn của Văn Văn, anh đứng ở chỗ này làm gì, Văn Văn, tôi cảm thấy ánh mắt của anh ta có điểm kỳ quái, cậu tốt nhất cách xa anh ta một chút.”

Chu Linh Khôn tuy rằng cảm giác ánh mắt Lâm Tố Vân có chút kỳ quái, nhưng cũng chỉ cho rằng Lâm Tố Vân hiện tại cũng đã thích Vương Văn Văn, cũng không có những suy nghĩ khác.

Phi, trâu già gặm cỏ non!

Chu Linh Khôn……

Lâm Tố Vân trong lòng lửa giận bay lên, đời trước Chu Linh Khôn thích Văn Văn luôn dây dưa bên cạnh cô, như thế nào đuổi đều không đi, hắn đã từng bởi vì Chu Linh Khôn mà không biết đã tức giận với Văn Văn bao nhiêu lần.



“Văn Văn, cô cùng Chu Linh Khôn rốt cuộc là cái quan hệ gì!”



Em đã nói em cùng với cậu ta chỉ là bạn bè, anh có gặp qua tụi em làm ra cái hành động gì khác với bạn bè chưa?! Nhưng thật ra có vấn đề nhất chính là học muội của anh đó, xảy ra chuyện gì cũng gọi anh, trong nhà cúp điện gọi anh, cùng bạn trai cãi nhau cũng gọi cho anh, Lâm Tố Vân, anh rốt cuộc là chồng của ai?!"

……

Từ trong hồi ức rời khỏi, Lâm Tố Vân siết chặt nắm tay, hắn biết chính mình thực có lỗi với Văn Văn, hiện tại hắn có cơ hội được sống lại một lần nữa, hắn nhất định sẽ không như vậy, sẽ không phản bội hôn nhân của hắn và Văn Văn nữa, hắn sẽ đối với cô thật tốt, không hề làm cô thương tâm.

Vương Văn Văn nhấp nhấp môi, tuy rằng biết Chu Linh Khôn nói như vậy có chút không lễ phép, nhưng cô xác thật không thích ánh mắt đó của Lâm Tố Vân, không biết vì cái gì…… Trước kia không có loại cảm giác này, hiện tại, vì cái gì sẽ có chút phản cảm?

Là do ánh mắt của Lâm Tố Vân không đúng sao?

“Lâm ca, bạn ngồi cùng bàn của em tính cách có chút thẳng thắng, cậu ấy không phải cố ý nói như vậy, anh đừng nóng giận.”

Vương Văn Văn thấy Lâm Tố Vân biểu tình không đúng, còn tưởng rằng hắn nổi giận, vội vàng vì Chu Linh Khôn xin lỗi.

“Không có việc gì, cậu ta là bạn cùng bàn của em?”

Chính là bạn cùng bàn hiện tại của Văn Văn không phải nữ sinh gì đó tên Tô Tiểu Mạt sao?

Chu Linh Khôn ánh mắt khıêυ khí©h nhìn Lâm Tố Vân, làm Lâm Tố Vân trong lòng sinh ra cảm giác bị uy hϊếp.

Chu Linh Khôn đời trước thích Văn Văn nhiều năm như vậy, hiện tại có phải hay không cũng thích?

Không được! Văn Văn là của hắn! Là của hắn! Hắn tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi cô!

“Chu Linh Khôn, cậu mau thả tay tôi ra, tôi phải về nhà!”

Vương Văn Văn cảm thấy hôm nay cả ngày đều cực kỳ cổ quái, đầu tiên là thầy giáo đột nhiên muốn đổi chỗ ngồi, lại tới một bạn học ngồi cùng bàn quá mức nhiệt tình, hiện tại anh trai nhà hàng xóm vẫn luôn dùng cái loại ánh mắt thâm tình nhìn cô.

Hiện tại cô chỉ muốn về nhà để nghỉ ngơi a!

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~

=======

🔹 Các bạn yêu thích truyện thì donate để tạo động lực cho mình nhé.