Cô theo đuổi Yến Thời Trì năm năm còn anh ấy lại trốn tránh cô bốn năm.
Bây giờ thì cũng nên kết thúc rồi.
Khi đó anh học năm cuối còn cô học năm nhất, cả hai chỉ cách nhau ba tuổi nhưng dường như bị ngăn cách bởi cả một khoảng trời.
"Yến Thời Trì, cảm ơn chú đã từng làm bạn với tôi..."
Âm thanh vang vọng trong tĩnh mịch. Lận Tố Nguyệt vừa nghe vừa nhẹ giọng thầm thì: "Sau này, tôi sẽ bước đi một mình..." Nói xong, cô lấy điện thoại ra xóa đi hết tất cả những thông tin liên lạc của Yến Thời Trì rồi đăng lên trang cá nhân:
"Tạm biệt người đã từng hiện diện trong ký ức thanh xuân của tôi, chúc cho sau này người được vạn sự như ý." ...
Anh nhìn bài đăng, trong lòng càng ngày càng bất an, trực tiếp bấm số điện thoại của Lận Tố Nguyệt.
Bỏ lại Cố Tầm đang la hét ở phía sau, anh nhanh chóng lao ra khỏi cửa, lên xe phóng đi.
Yến Thời Trì dùng thời gian nhanh nhất có thể để đến nhà của Lận Tố Nguyệt gõ cửa.