Chương 64: Mỗi bên mỗi vẻ

Nhϊếp Ngộ hét lên một tiếng, cả biệt thự hoàn toàn yên tĩnh.

Trần Thạc và Biên Cẩn Vân há miệng, không thể tin nổi nhìn Nhϊếp Ngộ.

Hai người thật sự không hiểu nổi, đầu Quý Kỳ Sâm bị úng nước thì cũng thôi đi, sao cả anh Ngộ nhà bọn họ cũng không bình thường là sao?

Mẹ nó chứ chuyện gì đây?

Hai người nhìn Nhϊếp Ngộ, lại quay qua nhìn Cố Nguyên, hoàn toàn không lý giải được chuyện gì đang xảy ra!!

Mà Gia Cát quản gia đứng bên cạnh Nhϊếp Ngộ lại càng mơ hồ, phẩm chất quản gia chuyên nghiệp lúc nào cũng vững như núi mà ông ấy tu luyện mấy chục năm nay cũng hoàn toàn sụp đổ!

Hôm qua ông ấy còn kích động muốn gọi điện thoại cho ông chủ, báo cáo tình hình cậu chủ mới tìm được bạn gái, cũng không còn trêu ghẹo ong bướm như trước nữa, kết quả hôm nay cậu chủ lại nói thật ra đây là mẹ cậu ấy?

Hóa ra không phải tình thú gì, mà là mẹ thật luôn?

Khụ khụ, Gia Cát quản gia ho đến mặt đều đỏ hết lên.

Cố Nguyên chớp mắt, có chút bất đắc dĩ, gương mặt này của cô đúng là dễ lừa người, chân tướng nói ra lúc nào cũng dọa người qua đường, nhưng cô cũng đâu có biện pháp.

Nhϊếp Ngộ nghiêm mặt, trịnh trọng nói: "Các cậu nghe rõ chưa, đây là mẹ tôi, mẹ ruột, có y học chúng minh, các cậu không thấy mũi tôi rất giống bà ấy à, chỉ có mẹ con mới giống như vậy thôi, hiểu chưa?”

Trần Thạc Biên, Cẩn Vân và Gia Cát quản gia trừng to hai mắt cố gắng nhìn, nhưng nhìn tới hoa mắt cũng không nhìn ra được chỗ giống nhau, thật sự là không thấy chỗ nào giống hết!

Nhϊếp Ngộ: "Tuy mẹ tôi nhìn có vẻ còn trẻ, nhưng bà ấy đã bốn mươi lăm tuổi rồi, các cậu không được thiếu tôn trọng bà ấy. Bắt đầu từ hôm nay, các cậu ai dám bất kính với mẹ tôi, dám đùa giỡn bà ấy thì chính là kẻ địch của tôi, Nhϊếp Ngộ tôi tuyệt đối không nể mặt đâu!”

Trần Thạc và Biên Cẩn Vân còn nói gì được nữa?

Anh Ngộ một câu mẹ, hai câu mẹ như này rồi, không lẽ bọn họ lại hỏi, anh Ngộ, anh bị lây bệnh ngu ngốc của Quý Kỳ Sâm kia à?

Vì vậy, bọn họ chỉ có thể đứng thẳng, nén không để bản thân cười ra tiếng, trên mặt tỏ vẻ cung kính, trịnh trọng chào hỏi: "Chào dì ạ."

Cố Nguyên lần đầu đối mặt với loại tình huống này, hơi sửng sốt, sau đó vội vàng nói: "Ồ, chào các con, các con đều là đứa trẻ ngoan."

Đứa trẻ ngoan?

Trên trán Trần Thạc và Biên Cẩn Vân hiện lên ba vạch đen, nhưng bọn họ vẫn cố nhịn lại, không dám nói gì.

Gia Cát quản gia lại mờ mịt, Trần Thạc và Biên Cẩn Vân gọi dì, vậy ông nên gọi là gì?

Hiển nhiên không thể gọi là cô Cố được, bà chủ hình như cũng không thích hợp... Ông ấy chưa bao giờ nghe nói ông chủ kết hôn.

Nghĩ nửa ngày, rốt cuộc Gia Cát quản gia không hổ là quản gia chuyên nghiệp, có kinh nghiệm lâu năm, ông ấy tiến lên, lễ độ cười nói: "Bà Cố, bữa tối đã chuẩn bị xong, bà lên lầu sửa soạn trước nhé?”

Nói xong, chỉ thấy vị phu nhân bốn mươi lăm tuổi kia nở một nụ cười ngọt ngào: "Gia Cát quản gia, cám ơn ông."

Muốn đơn thuần bao nhiêu có bấy nhiêu đơn thuần, vừa ngoan ngoãn lại nhu thuận !!

Nhϊếp Ngộ bên cạnh lại còn rất săn sóc nói: "Không gấp, chờ khi nào mẹ xuống lầu thì mới bắt đầu ăn tối."

Vẻ mặt ân cần kia, Trần Thạc, Biên Cẩn Vân và Gia Cát quản gia thật không dám nhìn thẳng!

==============================================

Cố Nguyên lên lầu, sau khi thu dọn một chút thì xuống dưới ăn cơm, toàn bộ bữa cơm đều yên tĩnh không tiếng động, Trần Thạc và Biên Cẩn Vân cung cung kính kính, không dám có chút buông lỏng nào.

Cố Nguyên nhàn nhã hưởng thụ thức ăn ngon, đầu bếp nhà Nhϊếp Ngộ cũng không tệ chút nào, món nào cũng đỉnh của đỉnh, còn có món tôm hùm siêu to khổng lồ nữa nè!

Nhϊếp Ngộ nhíu mày, nhìn hai đứa bạn tốt vẻ mặt cứng ngắc không thoải mái kia, sau đó tự mình lấy một con cua hoàng đế, nói với Cố Nguyên: "Mẹ, đây là cua hoàng đế, hôm nay mới vận chuyển từ Úc về, mẹ nếm thử đi.”

Cố Nguyên gật đầu, đang muốn giơ tay nhận lấy thì nghe Nhϊếp Ngộ nói tiếp:"Mẹ, con giúp mẹ bóc vỏ."

“... Được”

Không biết vì sao, Cố Nguyên cảm thấy cấp bậc hiếu thuận của đứa con trai này tăng lên 36% rồi.

Mà bên cạnh Biên Cẩn Vân và Trần Thạc nhìn thấy một màn này, răng đều chua muốn chết.

Cái quái gì thế này?

Bà dì này chắc chắn là mẹ ruột của Nhϊếp Ngộ rồi, bằng không cậu ta sao có thể cam tâm tình nguyện mà hiếu thuận tới vậy chứ?

Không thể không nói, mùi vị cua hoàng đế vận chuyển hàng không từ Úc về thật sự quá ngon, thịt vô cùng tươi, mềm, là con cua ngon nhất trước giờ cô từng ăn!

Quá quá ngon!

Nhϊếp Ngộ ngước mắt, nhìn khuôn mặt vui vẻ thỏa mãn của mẹ mình, nhướng mày nói: "Thế nào, ăn ngon không?”

Cố Nguyên gật đầu mạnh: "Ngon lắm!"

Cô đương nhiên hiểu, cua hoàng đế vận chuyển từ Úc về, hơn nữa lại là loại siêu to như này, những gia đình bình thường chắc chắn không có khả năng được thưởng thức qua, cũng chỉ có ở loại nhà super hào môn mới có thể ăn như cơm bữa kiểu này.

Nhϊếp Ngộ nở nụ cười: "Thức ăn ở đây, so với chỗ của Quý Kỳ Sâm thì thế nào?”

Cố Nguyên nhớ lại hương vị cua hoàng đế vừa ăn: "Rất tốt.”

Nhϊếp Ngộ lại kiên trì hỏi: "So với chỗ Quý Kỳ Sâm thì sao?”

Cố Nguyên lau miệng: "Ồ, đều tốt như nhau.”

Nhϊếp Ngộ: "Con muốn nghe so với chỗ Quý Kỳ Sâm thì như thế nào."

Cố Nguyên bất đắc dĩ, nghiêm túc suy nghĩ: "Món tráng miệng ở bên đó rất ngon, hải sản ở đây cũng rất tuyệt."

Mỗi bên mỗi vẻ đi!

Nhϊếp Ngộ nhíu mày, không nói gì.

Đợi đến khi ăn cơm xong, sau khi Cố Nguyên lên lầu, Nhϊếp Ngộ mới gọi Gia Cát quản gia tới phân phó: "Đi hỏi thăm, đầu bếp làm tráng miệng trong nhà Quý Kỳ Sâm là ai, ra giá cao đào về cho tôi."

Trần Thạc và Biên Cẩn Vân ngồi xem một bữa cơm, tận mắt chứng kiến Nhϊếp Ngộ "hiếu thuận" với mẹ của anh như thế nào, thật sự là tam quan đều chấn động cực kỳ, bây giờ lại nghe được chuyện này, bọn họ càng thêm không biết nói gì cho phải!

Trước tiên cứ mặc kệ đây là mẹ thật hay mẹ giả, hiện giờ Nhϊếp Ngộ chắc đã đạt tới trình độ cuồng mẹ rồi đấy!

Anh Ngộ phong lưu tiêu sái không gì kiềm chế được trước kia của bọn họ đâu rồi!!

Mà Gia Cát quản gia nghe vậy, hơi trầm ngâm một lúc, cuối cùng nói: "Tôi và quản gia nhà Quý tiên sinh có quen biết, đầu bếp trong nhà bọn họ tôi cũng có biết luôn, là đầu bếp mười ba năm kinh nghiệm trong nhà hàng Michelin, sợ là không dễ đào đâu.”

Dù sao người ta được trả lương cao, ở nhà họ Quý làm việc rất tốt, làm gì có chuyện dễ đào đi được.

Nhϊếp Ngộ: "Ồ, chú với quản gia bên đó là người nhà à?"

Gia Cát quản gia: "Không phải, tôi họ Gia Cát, ông ta họ Tư Mã, không cùng nhà.”

Nhϊếp Ngộ: "À, vậy chú nghĩ biện pháp đi, kiếm một đầu bếp Michelin về đây, tôi muốn đầu bếp tốt nhất.”

Gia Cát quản gia: "Được, tôi sẽ nghĩ biện pháp.”

Nhϊếp Ngộ hơi nheo mắt: "Cơm nhà chúng ta tuyệt đối không thể kém hơn nhà Quý Kỳ Sâm được, nếu như đào không được đầu bếp Michelin về, vậy thì mua đứt nhà hàng Michelin luôn đi."

Lời này vừa nói ra, khí chất tổng tài bá đạo như bùng nổ, hai tên đồng bọn ngồi bên cạnh lập tức hai mặt nhìn nhau.

Điên rồi, thật sự điên mẹ nó rồi!

Lúc này lại nghe Nhϊếp Ngộ bonus thêm một câu: "Lập danh sách quần áo mới ra của mấy thương hiệu lớn rồi đưa qua cho mẹ tôi chọn. Đồ trang sức cũng vậy, mấy loại đồ trang sức giới hạn, mỗi thứ đều đưa tới cho mẹ tôi một phần!"

" ..."

Không biết nói gì luôn!