- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Năm Lão Đại Đều Gọi Tôi Là Mẹ!
- Chương 31: Chia tay
Năm Lão Đại Đều Gọi Tôi Là Mẹ!
Chương 31: Chia tay
Cô ta suy nghĩ một phen, cuối cùng cũng nghĩ ra cách giải thích: "Cô có biết tập đoàn AK có bao nhiêu lĩnh vực kinh doanh do Quý Kỳ Sâm một tay mở ra không? Cô có biết tập đoàn AK có bao nhiêu cổ phần được sở hữu dưới cái tên Quý Kỳ Sâm không?”
Cố Nguyên mờ mịt, cô chưa từng nghĩ đến mấy chuyện này.
Camille nhìn bộ dạng mơ mơ hồ hồ của cô nàng, quả thực hận muốn khóc, sao chênh lệch giữa người với người lại lớn như vậy chứ, cô ta vì tiền tài, danh lợi mà trăm phương nghìn kế để gả vào hào môn, kết quả vị trước mặt tự nhiên có một đứa con trai giá trị trăm tỷ không nói, lại còn xinh đẹp như hoa, vẻ mặt đơn thuần, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân?
Sao lại có người khiến người ta đố kị tới vậy chứ hả?
Đây gọi là nằm không cũng chiến thắng!
Camille ghen tị đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô không cần lo lắng, tài sản của Quý Kỳ Sâm cùng với ảnh hưởng của Quý Kỳ Sâm ở công ty, không hề thua kém Quý Chấn Thiên. Dù Quý Chấn Thiên cưới một trăm bà vợ, sinh một trăm đứa con trai thì địa vị của Quý Kỳ Sâm vẫn tuyệt đối không có chút dao động!”
Cố Nguyên giật mình: "Như vậy à..."
Vậy là mình không phải lo con trai có mẹ kế sẽ bị bắt nạt nữa rồi?
Camille càng nhìn Cố Nguyên càng hâm mộ, càng nói càng kích động, cuối cùng nghiến răng nhấn mạnh: "Nếu tôi có một đứa con trai giàu có như Quý Kỳ Sâm, tôi cần gì phải quyến rũ tên Quý Chấn Thiên kia chứ? Tôi còn không thèm care ông ta đâu! Ông ta tính là cái gì, vừa lăng nhăng vừa khó hầu hạ, đối xử với tôi cũng có tốt đẹp gì đâu, nếu không phải vì tiền, còn lâu tôi mới tìm đến ông ta!”
Đang nói hăng say, Cố Nguyên bỗng giơ cánh tay bịt miệng, ngăn cản không cho Camille nói nữa.
Camille chớp mắt, buồn bực nhìn Cố Nguyên, rồi giống như ý thức được điều gì, quay đầu nhìn lại, thấy Quý Kỳ Sâm đúng lúc đi tới!
Sắc mặt Camille lập tức trắng bệch.
Hỏng rồi, thôi xong rồi, ngồi nói xấu người ta còn bị con trai người ta nghe được...
========
Sau khi biết Quý Kỳ Sâm có thể đã nghe được những lời mình nói, Camille bắt đầu thấp thỏm bất an, cảm thấy bản thân coi như xong rồi!
Cố Nguyên cũng không có biện pháp, đành phải ngồi an ủi cô nàng một hồi, lại tỏ vẻ mình trở về sẽ nhắc nhở thật kĩ con trai, tuyệt đối không để anh nói với bất cứ ai, giữ bí mật tới cùng.
Chiếc thuyền tình bạn của hai người một lần nữa lại giương buồm ra khơi!
Cố Nguyên nhanh chóng phát hiện ra Camille rất thông minh trong việc phối quần áo và cách trang điểm, Camille cũng nhanh chóng nhận ra, Cố Nguyên ngoại trừ có một gương mặt trẻ tuổi xinh đẹp ra thì cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, quả thực giống hệt một đứa trẻ lên ba!
Vì thế Camille rất hào phóng mà hướng dẫn cho cô rất nhiều những kiến thức thông thường, bao gồm các loại cà phê, các loại thương hiệu quần áo, trang sức xa xỉ, cả các xu hướng thời trang đang nổi,...
Kiến thức trống rỗng của Cố Nguyên nhờ vậy mà cuối cùng cũng dần được lấp đầy.....
Quý Kỳ Sâm không có ý kiến gì với một màn đầy tình cảm hữu nghị này của hai người, đến cuối ngày anh mới thản nhiên thông báo với Cố Nguyên: "Con đã sắp xếp xong rồi, hai ngày nữa mẹ có thể trở lại Học viện điện ảnh.”
Chuyện này Kỳ Sâm đã từng đề cập tới trước đây, hiện giờ Cố Nguyên nghe anh nói đã sắp xếp ổn thỏa thì thở phào nhẹ nhõm: "Thật tốt quá, cuối cùng cũng không phải ngồi không ở nhà rồi!”
Trong thư phòng tràn ngập ánh nắng mặt trời, Quý Kỳ Sâm đan mười đầu ngón tay đặt trên đầu gối, nhìn người mẹ trẻ của mình: "Mẹ, mẹ rất thích Camille à?"
Cố Nguyên: "Đúng vậy, Camille là người tốt mà!”
Camille vừa xinh đẹp vừa gợi cảm, tính cách thẳng thắn, nhiệt tình lại còn dễ hòa đồng nữa!
“...”
Quý Kỳ Sâm nhớ lại bản điều tra lý lịch của Camille, có thể thấy đây là một người phụ nữ tuy có thủ đoạn quyến rũ ba của anh, nhưng cũng không phải người quá tâm cơ gì! Cũng không phải quá tệ.
Quý Kỳ Sâm gật đầu: "Kết bạn thì không được, nhưng con hy vọng mẹ có thể chú ý, kết bạn không phải là tin tưởng đối phương vô điều kiện, mẹ phải biết phân biệt đâu là điều tốt, đâu là thứ xấu.”
Cố Nguyên nhìn Quý Kỳ Sâm, bối rối: "Con trai, có chuyện gì hay là cứ nói thẳng ra đi.”
Rõ ràng là đang nói chuyện với con trai, sao cô lại cảm giác như đang tham gia lớp học tư tưởng chính trị vậy?
Quý Kỳ Sâm nhìn mẹ mình :”Camille có thể là người tốt, nhưng thái độ của cô ta đối với việc kết giao bạn trai là không đúng!”
Cố Nguyên sửng sốt, nhìn chằm chằm Quý Kỳ Sâm.
Con trai nhà mình nói ra lời này, nhìn vẻ mặt thì rất nghiêm túc, nhưng vành tai đang ửng đỏ lên là thế nào nhỉ?
Cố Nguyên hơi hoảng hốt, im lặng một lúc lâu mới tìm được giọng nói của mình: "Con, con sợ mẹ tùy tiện quen bạn trai à?”
Quý Kỳ Sâm: "Chuyện quen biết bạn trai này, con đề nghị mẹ học thêm hai năm nữa rồi hãy cân nhắc.”
Cố Nguyên cảm thấy vô cùng hoang mang, vậy nên bây giờ con trai cô đang giáo dục người mẹ già này không được yêu sớm???
Sao cô lại có cảm giác bản thân giống như có thêm một người cha già thích quản đông quản tây, chứ không phải đứa con trai bé bỏng khiến cha mẹ nhọc lòng như người ta nhỉ?
Cố Nguyên suy suy nghĩ nghĩ một hồi, hít một hơi thật sâu: "Mẹ không có ý định kết giao bạn trai.”
Chủ yếu là bây giờ cô còn chưa nghĩ ra, tuổi thật và tuổi cơ thể của cô chênh lệch nhiều như vậy, cô nên tìm bạn trai tuổi nào bây giờ? Bốn mươi lăm tuổi thì già quá, hai mươi lăm tuổi thì quá non nớt!!
Quý Kỳ Sâm thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt. Tiếp theo mẹ cứ chuẩn bị đi, thứ hai tới sẽ bắt đầu đi học, mẹ muốn bất kỳ đồ dùng nào thì có thể nói với quản gia hoặc thư ký của con. Tất nhiên, nếu mẹ muốn tự mình đi mua, có thể gọi Camille đi cùng.”
Cố Nguyên giơ tay: “Mẹ đi với Camille."
Quý Kỳ Sâm không có ý kiến gì, lại dặn dò Cố Nguyên một hồi lâu, lúc này mới để cô rời đi.
Nhưng sau đó anh lại gọi Camille tới, tiến hành một cuộc trò chuyện sâu sắc khác!!
Cố Nguyên thấy con trai gọi Camille đi vào, có chút thấp thỏm bất an, dù sao lúc trước Camille nói xấu Quý Chấn Thiên bị con trai nghe thấy, mà con trai lại hiếu thuận như vậy, không phải là bất mãn với Camille đấy chứ?
Ở bên ngoài thư phòng đợi nửa ngày, rốt cuộc cũng thấy Camille đi ra.
"Không có chuyện gì chứ? Con trai tôi có nói gì cô không?”
Cố Nguyên từ chỗ Camille đã biết được Quý Kỳ Sâm cực kỳ lợi hại, lợi hại đến nỗi Camille thấy con trai cũng phải tỏ ra cẩn thận.
"Không!"
Camille trợn to đôi mắt lấp lánh ánh nước, kích động ôm lấy Cố Nguyên: "Cố Nguyên của tôi, tuyệt quá, I love you!"
“??”
Cố Nguyên mơ hồ: "Có chuyện gì vậy?”
Camille cười: "Con trai cô muốn hợp tác với tôi, điều kiện rất ổn ấp, đương nhiên tôi đồng ý thỏa thuận rồi!”
Quý Kỳ Sâm đối xử với mẹ mình thật sự quá tốt, vậy mà chủ động nói muốn cho cô ta một khoản tiền, điều kiện tiên quyết là cô ta phải chia tay với ba anh, hơn nữa trong khoảng thời gian này chỉ cần chăm sóc và hướng dẫn cho Cố Nguyên thật tốt là được!
Chuyện hời như vậy đương nhiên Camille đồng ý không chút do dự!!
Từ ngày thấy được thái độ của Quý Chấn Thiên đối với mình, cô ta đã nhận ra hiện thực, bây giờ vẫn còn trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt mà Quý Chấn Thiên đã như vậy rồi, sau này còn muốn thế nào nữa?
Camille nắm lấy tay Cố Nguyên: "Cô đợi tôi, bây giờ tôi lập tức đi chia tay, sau đó sẽ dắt cô đi chơi.”
Cố Nguyên: "???”
Camille cười ha hả: "Cô không thích yêu đương với người lớn tuổi, tôi cũng đâu có thích!”
Quý Kỳ Sâm đã đồng ý cho cô ta một khoản tiền, vậy cô ta còn phải rỗi hơi đi lấy lòng Quý Chấn Thiên làm gì nữa???
Không chia tay gấp chứ để ăn tết hay gì!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Năm Lão Đại Đều Gọi Tôi Là Mẹ!
- Chương 31: Chia tay