Chương 3: Trên sàn nhảy hôn nồng nhiệt đến ướt đẫm

Chương 3: Trên sàn nhảy hôn nồng nhiệt đến ướt đẫm

Geoffrey quả thật không dám tin tưởng những chuyện đang xảy ra lúc này.

Trong quán bar sặc sỡ muôn màu, ánh đèn ngũ thải ban lan ái muội chiếu rọi lên người Giang Nguyên đang nở nụ cười quyến rũ cùng lắc lư thân thể.

Bàn tay to của anh đang đặt trên vòng eo thon nhỏ đang không ngừng vặn vẹo, cảm nhận được thân hình linh động dưới lớp tua rua. Hơi nóng cuồn cuộn giống như dòng điện từ cái tay kia truyền lại đây, làm cổ họng anh như nghẹn lại.

Càng đổ thêm dầu vào lửa chính là Geoffrey chỉ cần cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy khe ngực trắng nõn mềm mại mê người của Giang Nguyên do bộ ngực bị váy ôm sát thân thể chèn ép hai vυ" tạo thành.

Geoffrey xem đến nuốt nước miếng liên tục.

Dáng người của Geoffrey cao lớn đĩnh bạt, ước chừng 1m9, mặc dù Giang Nguyên mang boot cao gót khó khăn lắm cũng chỉ đứng tới chỗ bả vai của anh. Đứng cạnh anh Giang Nguyên trở nên rất nhỏ xinh.

Nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, khuôn mặt đỏ bừng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình, Giang Nguyên vươn tay nắm lấy cổ áo của Geoffrey, làm anh cúi đầu xuống, mỉm cười hỏi: “Nhìn cái gì mà lại nhìn đến mê mẫn như vậy, nói cho tôi, tôi cũng nhìn một chút, được không?”

“Tôi……” Nhìn lén bị bắt gặp khiến cho mặt của Geoffrey càng thêm đỏ bừng, anh lắp bắp muốn mở miệng giải thích, nhưng lời nói của anh lại đột nhiên ngừng lại.

Bởi vì, Giang Nguyên nhón chân lên hôn anh.

Đôi môi đỏ no đủ của Giang Nguyên dính sát vào đôi môi hơi mỏng của Geoffrey, mở ra hàm răng nhẹ nhàng trằn trọc cọ xát, đầu lưỡi linh hoạt từ trong miệng vói ra tinh tế miêu tả phác hoạ đôi môi sắc bén kia.

Ngay sau đó rất có kỹ xảo cạy ra đôi môi đang nhắm chặt của Geoffrey, vói đầu lưỡi vào trong miệng anh. Lúc này Geoffrey đã dần dần tìm về ý thức của mình, dưới sự dẫn đường của Giang Nguyên bắt đầu hôn môi.

Nhưng rất nhanh anh liền không hài lòng với điều này, hai tay anh gắt gao giữ chặt đầu của Giang Nguyên, bắt đầu đấu đá lung tung trong miệng Giang Nguyên, tùy ý cướp đoạt vị ngọt trong miệng Giang Nguyên. Giang Nguyên cảm thấy lúc này trong xoang mũi của cô đều là hơi thở mát lạnh của anh.

Nhưng dù sao Geoffrey cũng là một tiểu xử nam kinh nghiệm ít đến đáng thương, trong chuyện hôn môi hầu như không có bất kì kỹ xảo gì đáng nói, chỉ biết mù quáng đấu đá lung tung, rất nhanh hàm răng của anh đã vô tình cắn trúng cánh môi no đủ mê người của Giang Nguyên.

“Tê!” Giang Nguyên lui về phía sau một bước tránh đi nụ hôn không hề kết cấu của Geoffrey, bởi vì bị đau cô hơi nhíu mày lại.

“Thực xin lỗi! Có phải là tôi cắn bị thương cô không?” Thần trí của Geoffrey tỉnh táo lại, khẩn trương kiểm tra vết thương của Giang Nguyên.

Bởi vì nụ hôn kịch liệt vừa rồi, lớp son môi của Giang Nguyên vốn được tô đến cẩn thận lúc này đều bị lem ra ngoài, làm đôi môi của Giang Nguyên càng thêm da^ʍ mĩ no đủ. Chỗ bị anh cắn lúc này đang chảy ra chút tơ máu, làm cho người ta càng thêm muốn chà đạp mỹ nhân trước mắt.

“Anh cắn đau tôi, có phải là nên làm chút chuyện bồi thường cho tôi hay không?” Đôi mắt trong veo như nước hồ mùa thu của Giang Nguyên nhìn Geoffrey, thấp giọng nói.

“Tôi nên bồi thường như thế nào đây?” Bị đôi mắt màu hổ phách của Giang Nguyên nhìn chằm chằm, Geoffrey chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.

Giang Nguyên nắm lấy một bàn tay của Geoffrey, mang theo tay anh mơn trớn chóp mũi trơn bóng, cái cổ mảnh dài, đôi môi đỏ no đủ mê người, bộ ngực đầy đặn, cặp mông căng tròn của mình.

Mỗi khi anh chạm đến một chỗ Giang Nguyên liền sẽ phát ra một tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Mỗi khi chạm đến một chỗ cả người Geoffrey liền sẽ căng thẳng hô hấp cứng lại.

Cuối cùng, Giang Nguyên nắm lấy bàn tay to của Geoffrey dừng lại ở chỗ tiểu huyệt ướt đẫm của cô.

“Vừa rồi anh hôn tôi đến ướt đẫm, bây giờ anh phải phụ trách giải quyết vấn đề này.”