Thật ra thì trước đây Úc Nam không tra (chỉ những người có nhân cách tồi tệ, giả dối, thường xuyên lừa đối tình cảm người khác) như vậy, y cũng đã từng rất ngây thơ.
Thời điểm khi vừa mới tốt nghiệp, y cùng với người yêu ba năm của mình đã từng thương lượng chuyện come out.
Tình cảm giữa Úc Nam cùng bạn trai của mình rất tốt, tai phải của y có một nốt ruồi nhỏ nhỏ, bạn trai của y nói nó giống như một viên mã não màu đen, cho nên bạn trai cũng đi bấm lỗ tai, rồi lại mang hoa tai có viên ngọc màu đen, nói như vậy thì có thể Vĩnh viễn ở bên cạnh Úc Nam.
Lúc ấy Úc Nam chính là một idol phát sóng trực tiếp khá nổi, hát ca trong phòng phát sóng trực tiếp, thường xuyên có mười lăm vạn người xem y.
Bọn họ đã sớm bàn xong, sau khi y hát xong, bạn trai sẽ xuất hiện, công khai chuyện yêu đương của hai người, sau đó sẽ tiếp nhận lời chúc phúc của fans, vậy là HE.
Hôm đó, trời hạ mưa lớn, bạn trai nói mình đang bị kẹt xe, bảo Úc Nam đợi hắn ta một chút.
Úc Nam đợi rất lâu, lâu đến mức fans cũng mất kiên nhẫn, có người cười nhạo Úc Nam bị leo cây, sau khi Úc Nam khẩu chiến với 800 người, thứ y chờ được chính là một tin nhắn.
【 Tiểu Nam, sau này chúng ta đều phải kết hôn sinh con, thực xin lỗi. 】
Điện thoại vẫn đang phát sóng, Úc Nam vốn định tú ân ái, nhưng lại trực tiếp thấy tình trước mặt mười lăm vạn người trong phòng phát sóng trực tiếp.
Úc Nam đã khổ sợ một đoạn thời gian, ngắt kết nối mạng, đóng phòng phát sóng trực tiếp, liều mạng dấn thân vào con đường sự nghiệp hộ lý của mình.
Sau đó, bạn tốt của y lại dùng một câu làm bừng tỉnh người trong mộng, “Dựa vào cái gì mà tra nam có thể chơi đùa cậu, mà cậu lại không thể chơi đùa tra nam, cậu phải nên chơi đùa chết bọn tra nam, với khuôn mặt như thế này, có nam nhân nào từ chối được cậu sao.”
Từ nay về sau, Úc Nam cảm nhận được sự vui sướиɠ khi chơi đùa tra nam.
Chỉ cần tra đủ nhanh, bi thương vĩnh viễn không thể đuổi theo y.
Úc Nam kéo chặt cổ áo lông vũ, chuẩn bị bắt xe về nhà, nhưng không ngờ, y suýt chút nữa bị đèn xe trước mặt làm chơi mù mắt.
Y nheo mắt lại, quay người đi, xe phía sau bấm coi, rõ ràng là hướng về phía y mà đến.
Chẳng lẽ là vị ca ca nào đó không nỡ để ý trải qua ngày mưa lạnh cho nên muộn như vậy vẫn đến đón y sao?
Có người gọi y: “Úc Nam!”
Úc Nam quay đầu lại, đèn pha của xe cũng đã tắt, cuối cùng thì y cũng nhìn thấy rõ người tới là ai.
Người đến chính là đồng nghiệp Tiểu Trương vừa từ chức không lâu, hắn ta bước xuống từ Lamborghini, đi đến chỗ y.
Tiểu Trương nhiệt tình vẫy tay với y: “Đợi cậu đã lâu, mấy người tụ hội lại với nhau lại thiếu cậu, lại đây, lên xe đi, thử xe mới của tôi xem sao.”
Úc Nam cất điện thoại đi động, đi qua, khen nói: “Không tồi a Tiểu Trương, nhân sinh của cậu rộng mở rồi a.”
Tiểu Trương hắc hắc cười, “Nào nào nào, lên xe.”
Úc Nam vừa định lên xe, ngửi thấy mùi rượu trên người Tiểu Trương, nhíu mày nói: “Mấy người tụ tập ở đâu vậy? Tôi tự bắt xe đến đó là được rồi.”
Tiểu Trương: “Tôi không uống rượu, chỉ có mấy người bọn m họ uống, tôi chị bị mùi dính vào thôi, cậu xem, tớ vẫn lái xe đến đây bình thường đấy thôi, xe trên đường cũng không nhiều lắm, chỗ hẹn cũng không xa, không sao đâu, đi lên đi.”
Úc Nam nhìn vào giao diện ứng dụng đặt xe, còn có 18 người đang xếp hàng chờ lận, y nghĩ một hồi thì cũng đồng ý, bình thường Tiểu Trương cũng không uống rượu, chính là đang vẻ thành thật của một người đàn ông tốt, chắc là đối phương sẽ không nói dối đâu.
Y lên xe của Tiểu Trương.
Tiểu Trương vỗ tay lái, cười hỏi: “Lamborghini đấy, cậu không chụp một tấm ảnh đăng lên vòng bạn bè à?”
Úc Nam sửng sốt, vừa định phản bác rằng ông đây hư vinh như thế sao, nhưng nghĩ đến đức hạnh bình thường của mình, y cười cười lấy điện thoại ra tùy tiện chụp hai tấm, khen nói, “Xe đẹp.”
Dù sao cũng là đồng nghiệp nhiều năm, mối quan hệ giữa hai người cũng không tệ lắm, cho nên kiểu gì cũng phải cho người ta chút mặt mũi.
Tiểu Trương có tiền rồi, cho nên cách nói chuyện cũng tự tin hơn hẳn, “Cậu thấy đó, làm hộ sĩ ở khoa sản nhiều năm như vậy, thật đúng là chẳng thú vị gì cả, chút tiền lương ít ỏi đó, không biết đến khi nào mới đủ mua nhà mua xe.”
Úc Nam phụ họa: “Đúng vậy, nghèo a.”
Tiểu Trương nhìn Úc Nam, hầu kết hơi lăn lộn.
Trước khi nhìn thấy Úc Nam, hắn ta chưa bao giờ nghĩ, một người con trai lại có thể đẹp đến như vậy, làn da trắng nõn, mũi cao thẳng, ngũ quan lập thể, lông mi cong vυ"t cực phong tình, tự phụ lại yếu ớt, khiến cho người khác cảm thấy muốn bảo vệ, cũng khiến người khác muốn phá hủy, đẹp đến đến mức khiến cho nhân tâm loạn trí.
Tiểu Trương dời mắt đi chỗ khác, “Úc Nam, nếu cậu không tìm được một anh trai có tiền nào đó, vậy ra nước ngoài kết hôn rồi định cư cũng là một ý tưởng không tồi, lại nhận nuôi một đứa nhỏ, cuộc sống như vậy thật đẹp a.”
Úc Nam tiếp tục phụ họa: “Ừ, khá tốt.”
Úc Nam là đồng tính luyến ái, toàn bộ người trong sản khoa đều biết.
Y cũng không kiêng dè, y chỉ muốn cố gắng kiếm tiền, đau khi chơi đủ rồi, nếu sau này y đủ năng lực chịu trách nhiệm đối với cuộc sống của người khác, vậy thì y sẽ nhận nuôi một đứa trẻ nào đó bị vứt bỏ ở khoa sản, để cho bản thân có một người nhà trên thế giới này, cứ như vậy mà qua một đời cũng rất tốt.
Nhưng đối với loại người cô độc như Úc Nam, người nhà chính là một thứ gì đó quá xa xỉ, không phải nói muốn có là sẽ có.
Tiểu Trương trầm mặc một lúc lâu, một tay của hắn ta buông vô lăng, nắm lấy tay của Úc Nam.
Úc Nam nhíu mày, nâng tay lên, lắc tay tay của y cùng với cả của Tiểu Trương trước mặt hắn ta: “Tiểu Trương? Đây không phải là côn xe đâu, đây là tay của tôi.”
Không ngờ Tiểu Trương càng nắm chặt hơn, “Úc Nam, cậu đi theo tôi đi, tôi đã thích cậu từ lâu lắm rồi, trước kia vì không có tiền cho nên không dám theo đuổi cậu, bây giờ tôi có tiền rồi, tôi có thể nuôi cậu, cậu theo tôi đi.”