Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nam Hộ Sĩ Sản Khoa Xuyên Vào Hào Môn Truyện Sinh Tử Văn

Chương 13: Điều tra

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời điểm khi Úc Nam đang đau đầu bên trong phòng khám của Trương Bằng, Sở Cứu đã lên phi cơ tư nhân để về nước.

Đêm đó, Lý Tín Dương đã nói với y rằng, Úc Nam chính là người đã cầm hoa chặn đường hắn trong bãi đậu xe, hắn cố hồi tưởng lại, hoàn toàn không có ấn tượng, hơn nữa, Lý Tín Dương luôn có thể xử lý tốt mấy chuyện này, cho nên cũng không nghe thấy bất kỳ tin đồn nhảm nào.

Đêm đó, Lý Tín Dương đưa hắn đến buổi hòa nhạc, Sở Cứu không mua ghế gần sân khấu, mà chọn vị trí xa khán đài nhất.

Từ khi bắt đầu cho đến khi buổi hoàn nhạc kết thúc, hơn hai tiếng đồng hồ, Sở Cứu không rên một tiếng, đôi mắt nhìn lên đài, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, ánh mắt của hắn không lộ ra chút cảm tình nào, cũng chẳng khác gì so với lúc làm việc bình thường.

Trên đài, Tả Ngân Hà tây trang giày da, tóc tai gọn gàng không chút cẩu thả, hắn ta ôm đàn cello, biểu tình như si như say.

Xem ra, mộng tưởng của hắn ta đã trở thành hiện thực, khi hắn ta đã có thể biểu diễn tại phòng hòa nhạc hàng đầu thế giới.

Khi buổi hòa nhạc kết thúc, Tả Ngân Hà dùng ngoại ngữ lưu loát để cảm ơn, giọng nói của hắn ta hơi rung, dù sao thì hắn ta cũng không thể tránh khỏi sự kích động khi đã có thể thực hiện được mộng tưởng của mình.

Sở Cứu đứng dậy, thông qua lối đi VIP để rời khỏi hội trường, hắn đưa hoa cho nhân viên công tác để người đó đưa cho Tả Ngân Hà, sau đó hắn liền rời đi.

Lý Tín Dương hỏi: “Lão đại, không gặp mặt một chút sao?”

Sở Cứu hỏi lại: “Chẳng phải đã gặp rồi đó sao?”

Lý Tín Dương không thể phản bác.

Hai người một đường trầm mặc về tới trên xe.

Lý Tín Dương không dám nói lời nào, hắn không có quá nhiều kinh nghiệm yêu đương, hắn cũng chẳng có bạch nguyệt quang, không biết yêu mà không được thì sẽ là như thế nào, sợ nói sai sẽ chạm đến nghịch lân của Sở Cứu, cho nên, từng bước chân của hắn còn cẩn thận hơn cả khi bàn chuyện công việc.

Trong xe còn quanh quẩn mùi hoa hồng, có hai cách hoa mỏng manh rơi lại trong xe, Sở Cứu nhặt một cánh hoa lên nhìn.

Có lẽ Lý Tín Dương hiểu cảm giác yêu mà không được là như thế nào, có lẽ là đưa hoa đến, nhưng lại chẳng dám gặp người ta, chỉ dám nhìn từ phía xa, bây giờ chỉ có thể nhìn cánh hoa còn sót lại mà bi ai.

Lý Tín Dương đang sắp xếp lại ngôn từ để an ủi hắn, nhưng đột nhiên Sở Cứu lại mở miệng, “Cái tên thư ký cầm hoa chặn đường tôi, hoa mà y dùng cũng là hoa hồng sao?”

Lý Tín Dương: “?”

Chẳng phải bây giờ ngài đang thương tâm à?

Sở Cứu: “Có lớn như bó hoa vừa rồi không?”

Lý Tín Dương không hiểu, rốt cuộc thì đây là cái du͙© vọиɠ phân thắng bại gì, có cái gì đáng để so sánh?

Hắn trả lời: “… Không.”

“Vậy sao,” Sở Cứu ném cánh hoa vào trong sọt rác, lại dùng khăn giấy lau lau đầu ngón tay: “Thứ hai sa thải y.”

Lý Tín Dương: “?”

Lý Tín Dương thật sự không hiểu logic trong đó là gì, chẳng lẽ bó hoa lớn hơn thì sẽ không sa thải sao?

Lý Tín Dương có rất nhiều nghi vấn nhưng không dám hỏi, Sở Cứu cũng không nhắc đến chuyện này nữa, nhưng là một trợ thủ đắc lực, Lý Tín Dương vẫn nhanh chóng đi tra xét tình hình cụ thể.

Dù sao thì chuyện này cần phải được giải quyết, mà trước khi giải quyết thì phải biết rõ tiền căn hậu quả như thế nào.

Hai người thu dọn hành lý, ngồi trên máy phi cơ tư nhân bay về nước.

Phi cơ tư nhân của Sở Cứu chỉ vừa hạ cánh, ngọn nguồn câu chuyện Úc Nam bò lên giường của Sở Cứu đã được điều tra rõ ràng rành mạch, tư liệu kỹ càng tỉ mỉ của Úc Nam cũng đã được gửi đến điện thoại di động của Lý Tín Dương.

Tài xế của Sở gia đã chờ sẵn ở sân bay, Lý Tín Dương xem xong tất cả tư liệu trên đường trở về, tổng kết lại, có lẽ y chính một người trẻ tuổi không muốn nỗ lực làm việc, lợi dụng thủ đoạn để bò lên giường của chủ tịch, ý đồ không cần phải phấn đấu trong suốt ba mươi năm.

Hơn nữa, Úc Nam thật sự đã có thai, đang làm siêu âm trong phòng khám tư nhân của bạn y, thậm chí, ngay cả tim thai 150 cũng điều tra ra được.

Lý Tín Dương nói không khϊếp sợ là điều không thể, thì ra sau khi trải qua tình một đêm, có thể thật sự có thai!

Thì ra tên con trai cứ đuổi theo anh họ của hắn yêu cầu chịu trách nhiệm không phải là vô cớ gây rồi.

Lý Tín Dương chuyển tiếp tất cả mọi thứ sang cho Sở Cứu.

Sở Cứu lướt lướt, vẫn mặt vô biểu tình, giống biểu cảm khi hắn đang ngồi trong buổi hòa nhạc.

Sở Cứu đặt di động xuống, nhắm mắt dưỡng thần, “Chọn báo cáo trọng điểm đi.”

Lý Tín Dương: “Y không thân không thích, tính cách quái gở, bạn thân của y chỉ có mình Trương Bằng, đang mở một phòng khám có tên là Bằng Trình Vạn Lý (Tomato: Có thể chưa chính xác lắm đâu, nếu sau này có gì tui sẽ sửa lại sau nha), chưa từng có bạn trai, mới tốt nghiệp đã trở thành thư ký, do học tỷ của y cần nghỉ sinh con nên đưa y vào, a, y còn ký hợp đồng với một nền tảng trực tuyến nữa, nhưng lại chỉ có 250 fans mà thôi.”

Lần cuối cùng Lý Tín Dương điều tra tỉ mỉ về một người như vậy, đó chính là điều tra đối thủ cạnh tranh thuộc dạng rất mạnh của công ty.

Sở Cứu không nói lời nào, ý bảo hắn cứ tiếp tục.

Lý Tín Dương: “Bây giờ y đã mang thai, cho nên đã đến Bằng Trình Vạn Lý để khám, tim thai 150, thuốc đêm đó có thể từ nơi này mà có, tất cả đều có sự chuẩn bị từ trước, tính kế tốt.”

Trọng điểm, có lẽ chỉ từng đó thôi.

Lý Tín Dương báo cáo xong, Sở Cứu vẫn luôn nhắm mắt lại không nói lời nào, Lý Tín Dương cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, có lẽ là đang suy nghĩ đối sách cũng nên.

Đối sách này vẫn cần phải do ông chủ nghĩ ra, Lý Tín Dương thật sự không giúp được gì.

Cho dù đối mặt với nhiều khách hàng khó chơi như thế nào, Lý Tín Dương luôn có cách để đối phó, nhưng gặp loại người đem mặt dán trên lưng quần như thế này, trước mặt rất nhiều người nói rằng muốn sinh con cho Sở Cứu, Lý Tín Dương thật sự không có cách nào cả.

Sở Cứu bỗng nhiên mở miệng: “Tim thai 150 có nghĩa là gì?”

Lý Tín Dương: “?” Đây là trọng điểm à?

Trong khoảng thời gian này, hình như ông chủ luôn thích để ý đến những điểm kỳ lạ.
« Chương TrướcChương Tiếp »