Ly Tương thấy mình thật may mắn khi được ở trong một sư môn yên bình, đầy tình cảm như thế. Tại đỉnh Túc Phong này, có sự phụ bảo vệ, có sư đệ kính trọng, mặc dù gánh vác trọng trách nặng nề của đại đ …
Ly Tương thấy mình thật may mắn khi được ở trong một sư môn yên bình, đầy tình cảm như thế.
Tại đỉnh Túc Phong này, có sự phụ bảo vệ, có sư đệ kính trọng, mặc dù gánh vác trọng trách nặng nề của đại đệ tử, Ly Tương cũng không hề e ngại, nề hà.
Nguyện vọng lớn nhất đời hắn là tìm được người thay mình gánh vác sư môn trước khi bản thân nhắm mắt xuôi tay. Nhưng trời xui đất khiến, huyền môn kéo hắn đến trước bức màn bí mật, cho hắn nhìn thấy một nhân gian khác.
Nếu được chọn lựa, Ly Tương thà rằng cả đời mình làm một tu sĩ bình thường ở núi Thúy Vi, như vậy sư đệ hắn sẽ không bôn ba kiếm tìm suốt trăm năm, y sẽ quên đi mình từng hơi thích một người, chút rung động tuổi niên thiếu cũng sẽ bị thời gian mài mòn...