Phiên ngoại 5: Hành động trẻ con

Ba ba tớ thích cô giáo vũ đạo Tiểu Vũ mới tới lớp, tuy rằng ngoài miệng ba không nói nhưng mà lòng tớ đã hiểu rõ.

Vì chung thân hạnh phúc của ba ba, cũng vì để tớ có một người mẹ, tớ quyết định giúp ba ba làm một chút việc nhỏ.

Cũng khó tránh ba ba tới sẽ thích cô giáo Tiểu Vũ, cô giáo thật sự đặc biệt xinh đẹp giống như tiên nữ.

Hơn nửa tính tình lại ôn nhu giống như đám mây mềm như bông trên bầu trời, tớ cảm thấy toàn bộ cô giáo trong phòng vũ đạo, cô giáo Tiểu Vũ là cô giáo ôn nhu nhất.

Luôn cho tớ cảm giác người mẹ.

Được, chính là cô.

Tớ muốn cho cô giáo Tiểu Vũ đảm đương làm người mẹ của tớ.

Hôm nay, ba ba đưa tớ đến phòng vũ đạo đi học, sau lại vội vàng trở về công ty tăng ca.

Môn Cô giáo Tiểu Vũ dạy học sinh chính là múa ba lê, hừ.

Đều là những đứa trẻ hay xấu hổ, những đứa trẻ đầu gấu, nhưng làm người khác chán ghét.

"Làm ơn, bạn cũng ổn chứ?"

Tựa như hiện tại, có một cái bánh bao mít ướt ngồi dưới đất, trượt ngã về sau một cái. Liền giang hai cánh tay muốn cô giáo Tiểu Vũ ôm một cái, lại đem đầu nhỏ chôn ở ngực cô giáo Tiểu Vũ.

"Cực kỳ chướng mắt."

"Bạn nói cái gì?"

"Mình là người lớn sẽ không chôn đầu vào ngực cô giáo đâu."

"Hừ mình không có làm vậy."

Bất quá ngực cô giáo Tiểu Vũ thoạt nhìn mềm mụp, hơn nữa còn phình phình, hẳn là bộ dáng ngực chôn đầu vào rất tốt.

--------

Theo tớ quan sát nhiều ngày, thời điểm mấy người giáo viên đang nói chuyện phiếm, có ngẫu nhiên nhắc tới bạn trai của cô giáo Tiểu Vũ.

Cô giáo Tiểu Trần nói mình đã gặp qua bạn trai cô giáo Tiểu Vũ, người đàn ông thực trẻ tuổi, rất cao, làn da trắng, hắn đi chiếc xe Land Rover tới đón cô giáo Tiểu Vũ tan làm.

Cô giáo Tiểu Lý nói mình cũng đã gặp qua, cô giáo Tiểu Vũ đứng ở trước gian nước trà gọi điện thoại, miệng cười mi mắt cong cong, ngọt ngào đến chết người.

Hai người nói chuyện cuối cùng bị cô giáo Tiểu Phương "xuy" một tiếng, giận dỗi đi trở về bàn.

Cô giáo Tiểu Phương nói trên đời này đâu ra nhiều đàn ông lại tuổi trẻ lại soái còn có tiền như vậy nha.

Nếu như thật sự có, Biện Vũ không nóng nảy vội vàng gả đi, buộc chặt cái người đàn ông tốt kia?

Tuy rằng, cô giáo Tiểu Phương bình thường hung dữ, các bạn nhỏ đều không thích cô, tớ cũng không thích cô, nhưng mà lời cô nói vẫn là có giá trị tham khảo.

Mười ngón tay tớ nắm chặt giao nhau ở trước ngực, cầu xin ông trời phù hộ a. Cô giáo Tiểu Vũ không có bạn trai nha, nhất định không có nha.

__________

Ba tớ mỗi ngày cho tớ một quả táo, để tớ ăn.

Một ngày một quả táo, bác sĩ không gặp được tớ. Ba ba là nói như vậy.

Nhưng tớ đều không ăn, nhét vào tủ lạnh gian nước trà chờ khi nào thèm thì ăn luôn.

Di! Gian nước trà còn có một người đàn ông đang đứng, ông chú này thoạt nhìn bộ dáng thực trẻ tuổi, rất cao, tớ phải ngẩng đầu lên tới mới có thể nhìn thấy mặt ông chú.

Ngô, thật sự rất tuấn tú nha.

Bất quá không soái bằng ba ba tớ, bởi vì ba tớ là người quan trọng nhất, cho nên ba ba tớ so với cái chú này soái hơn nhiều.

Tớ ở trong lòng yên lặng tẩy não chính mình.

Bất quá, ông chú này thật sự rất tuấn tú.

_________

Hắn đem cái ly của cô giáo Tiểu Vũ cất đi, một lần nữa mang ra một cái ly mới giống nhau y đúc cái ly cũ.

Tớ sở dĩ biết đó là cái ly của cô giáo Tiểu Vũ, là bởi vì cái ly cô giáo Tiểu Vũ rất có đặc sắc.

Phong cách lễ giáng sinh điển hình, xanh xanh hồng hồng, có người tuyết trắng trắng mập mạp duỗi cái mũi cà rốt dài, bên cạnh còn có nhiều lễ vật đóng gói tinh mỹ đẹp mắt lóe sáng.

Tớ thật thích cái ly cô giáo Tiểu Vũ!

Nhưng mà, hành vi của ông chú này không phải trộm đồ vật người khác sao?

Vì cái gì sắc mặt ông chú vui sướиɠ như vậy, yên tâm thoải mái như vậy, thoạt nhìn hoàn toàn không có bộ dáng làm ăn trộm sợ hãi rụt rè.

---------------

Tiếp theo ông chú đem hộp quà nhỏ tinh xảo bên tay mở ra, đem cái bánh kem nhỏ đặt ở trên cái đĩa trắng tinh, để cái nĩa bạc lên trên, đặt ở bên cạnh cái ly mới của cô giáo Tiểu Vũ.

Không được không được, còn tiếp tục như vậy thì không ổn mất.

Giáo viên trường học luôn luôn dặn dò, nếu thấy người lạ làm chuyện xấu phải kịp thời ngăn hắn lại.

Tớ lấy hết cam đảm, nhìn ông chú nói: "Chú ơi, chú làm như vậy là không đúng!"

Uông Tiết Nhất bình tĩnh thong dong, hắn đang ngậm ngón trỏ dính kem, mắt phượng lãnh diễm đảo qua, ánh mắt hạ xuống, hắn liền thấy một đứa trẻ đứng ở cửa.

Thích! Nhóc con!

"Không cần kêu chú, kêu là anh, nhóc đã hiểu chưa?"

________________

Sắc trời dần dần tối, tớ tan học, ba ba tớ tới đón tớ.

Dưới thang máy, liền thấy cô giáo Tiểu Vũ đang đi thang máy khác xuống lầu.

Chậc chậc chậc.

Ba tớ liền thiếu tiền đồ như thế, thời điểm thấy cô giáo Tiểu Vũ, đôi mắt đều sáng trưng.

Thời điểm ba tớ đang do dự nên tiến lên chào hỏi hay không? Hai cha con chúng tớ thấy cô giáo Tiểu Vũ bước lên một chiếc xe.

Một lát sau, tớ liền thấy chiếc xe này đang đậu ở dưới bóng cây không quá dễ dàng bị người khác phát hiện, chiếc xe bắt đầu chấn động.

Tớ còn hoang mang đây là xảy ra chuyện gì nha.

Ba ba tớ liền khẩn trương lôi tớ đang đứng yên cố gắng muốn nghiên cứu rõ ràng chiếc xe kia về nhà.

Chúa ơi!

Rốt cuộc có người tới nói cho tớ biết hay không? Tại sao chiếc xe đang đỗ dưới tàng cây kia lại đột nhiên chấn động đi lên nha.

____