Phiên ngoại 4: Cửu biệt gặp lại

Thời điểm Tiểu Hoa cho rằng Uông tiên sinh căn bản không có điên cuồng giống như lời dì Trần nói.

Đó là vào tháng 11, Tiểu Hoa quên mất là ngày nào?

Ban đêm ngày đó, Uông tiên sinh uống rượu say, đột nhiên hắn phát rượu điên, đem đồ vật phòng khách ném ném quăng ngã quăng ngã, trên mặt đất một mảnh hỗn độn.

Tranh sơn dầu trên tường đều bị hắn dùng kéo vô tình lướt qua, chợt nứt.

Tiểu Hoa bị thanh âm bừng tỉnh ra khỏi phòng xem, cả người Uông tiên sinh hương rượu thơm ngào ngạt nồng đậm mùi, đôi mắt đỏ bừng, hắn nhìn cô một cái, trở về phòng.

Tiểu Hoa bị doạ đến không được, vội vàng đi trở về phòng.

Ngày hôm sau, lúc năm sáu giờ sáng Tiểu Hoa liền tỉnh, hoàn toàn không buồn ngủ, cô lo lắng cho Uông tiên sinh

Cửa phòng Uông tiên sinh đóng lại, trong đầu óc Tiểu Hoa đều là tin tức người chủ chết bất đắc kỳ tử trên TV, tâm hoảng sợ, đem cửa mở ra.

Uông tiên sinh ngồi trên sô pha ở phòng ngủ đã ngủ rồi, mu bàn tay che mắt, bên cạnh thưa thớt vài bình rượu.

Này, này, này.

Tiểu Hoa nhìn về phía TV LCD đối điện sô pha, cô cảm thấy dưới bề ngoài anh tuấn của Uông tiên sinh chính là cái đại sắc phôi

Uông tiên sinh uống say thế nhưng ở trong phòng xem loại phim này.

Trên màn hình, Uông tiên sinh cùng một cô gái đang làm chuyện kia, loại chuyện này!

Hắn đem cô gái đè ở dưới thân, đồ vật to to dùng sức cắm vào cắm ra, cô gái dưới thân thoải mái đến mức kêu to "ân ân chít chít".

Qua một lúc, lại thay đổi một loại tư thế, cô gái ngồi ở trên người hắn, tay chống bụng nhỏ hắn, lắc mông, kêu rầm rì, vẻ mặt say mê, trong miệng kêu Tiết Nhất, Tiết Nhất.

Khuôn mặt tuấn tú Uông tiên sinh bởi vì kɧoáı ©ảʍ cực hạn mà có chút dữ tợn.

Bất quá, dáng người Uông tiên sinh trong video thật tốt.

Ngay sau đó, màn hình vừa chuyển, Tiểu Hoa thấy hai người bọn họ đang hôn môi, cô gái bị hắn đè ở dưới thân, là cái loại hôn môi thực nghiêm túc của đôi tình nhân, phía sau hắn là bầu trời đầy sao.

Trong video, môi lưỡi chạm nhau, thanh âm tấm tắc nước miếng làm Tiểu Hoa nghe được tim đập chân run.

Mu bàn tay Uông tiên sinh che mắt, hiển nhiên ngủ rồi, nói mớ không rõ đang nói mớ cái gì: "Biến Vũ, Biến Vũ"

Tiểu Hoa vừa nghe, Uông tiên sinh nha! Mọi người đều là muốn biến thành rồng, muốn biến thành thần, muốn biến thành cái thần tượng siêu cấp gì đó.

Tiên sinh nghĩ như thế nào muốn biến thành mưa? Thật khó hiểu!

----------------------

Ngẫu nhiên, sẽ có một vị Lương tiên sinh bay đến nước Anh thăm hắn.

Lương tiên sinh nói, cô ấy ở Đông Đại.

Đổng Đại? Đông Đại? Tiểu Hoa nghe không rõ.

Bị doạ đến quá sức, cũng không dám khiêu vũ nữa.

Qua hồi lâu, Tiểu Hoa mới nghe thấy Uông tiên sinh "ừ" một tiếng.

Lại qua mấy tháng, Lương tiên sinh lại tới nữa.

Lương tiên sinh hỏi hắn, mày còn yêu cô ấy?

Uông tiên sinh nhàn nhạt đáp, không yêu.

Lương tiên sinh vạch trần hắn, nói hắn gạt người.

Uông tiên sinh lại đột nhiên đem cái ly quăng xuống dưới đất, mảnh pha lê nổ tung trên mặt đất. Vẻ mặt hắn thống khổ, khàn cả giọng. "Đúng, tao còn yêu cô ấy, yêu đến chính mình sắp nổi điên!"

Tiểu Hoa cảm thấy Uông tiên sinh là một tù nhân, như là tự nhốt mình, đem chính mình cầm tù ở chỗ này, đem chính mình nhốt ở bên trong quá khứ, không chịu đi ra.

_________________

Bốn năm sau.

Rốt cuộc.

Thời điểm Uông tiên sinh về nước, hỏi Tiểu Hoa muốn đi theo hắn trở về một chuyến hay không?

Tiểu Hoa gật đầu.

Này vẫn là lần đầu tiên trong đời ngồi khoang hạng nhất, Tiểu Hoa tò mò sờ sờ nơi này thăm thăm nơi đó.

Uông tiên sinh ngồi ở bên cạnh cô, áo khoác vải nỉ mới tinh phẳng phiu, đi ủng martin, chân bắt chéo, trên đầu gối là quyển sách thật dày.

Tinh thần khí sắc đều không tồi.

“Tiên sinh, chúng ta trở về mấy ngày?” Tiểu hoa hỏi, cô còn muốn trở về trong thôn nhìn xem.

Uông tiên sinh đang coi sách, đầu cũng chưa nâng: "Năm sáu ngày đi"

"Ân" Tiểu Hoa gật gật đầu, đang do dự như thế nào nói chuyện cô muốn trở về nhà cho Uông tiên sinh, liền nghe thấy tiên sinh nói: "Biệt thự có người có thể chăm sóc tôi. Tiểu Hoa, cô trở về đi."

Tiểu Hoa thật vui mừng.

Lả một khu nhà phòng ở gần bên trường đại học Nam Đại, bên ngoài là công viên quả vải hồng chồng chất.

Lương tiên sinh lại tới thăm một chuyến nữa, hai người ở phòng khách nói chuyện phiếm.

Tiểu Hoa đang pha trà trên bàn nấu ăn, thời điểm mang lên, liền nghe thấy Uông tiên sinh nói, trói cũng muốn đem cô ấy trói lại đây.

Ai u!

Tiểu Hoa nghĩ thầm, hắn thật sự điên cuồng như vậy giống như dì Trần nói sao?

_____________

Tiểu Hoa ở trong phòng sắp xếp hành lý, nghe thấy tiên sinh ở trong phòng gọi cô, hỏi cô thời gian.

Cô đi lên trên lầu, thấy một bóng người ái muội trong căn phòng đen tối, một cô gái cùng một đàn ông.

Cô gái tóc dài ngồi ở trên giường, đầu gối gập lên, đầu dựa vào phía trên đầu gối.

Người đàn ông nằm ở bên người cô ấy, một chân cong lên, một bàn tay gác ở trên đôi mắt.

Khi đó tay Tiểu Hoa vừa vặn đυ.ng phải chân đèn, muốn bật đèn.

Trong lòng cô giật giật, không dám mở.

Tiểu Hoa đã đặt vé xe, thời điểm cô mang bao lớn bao nhỏ về nhà, thấy tiên sinh cùng người cô gái kia đang muốn đi ra ngoài.

Cô gái mặc một chiếc váy hồng pha nửa người, trên thân đeo chiếc túi màu đen, bên ngoài tròng thêm một cái áo dệt kim nho nhỏ hở cổ, đang đứng ở hành lang đợi tiên sinh lái xe ra.

Cô gái này.

Sẽ làm Tiểu Hoa nhớ tới cô thường xuyên đi ngang qua poster lớn lớn dán ở viện ca kịch hoàng gia nước Anh, thời điểm đi ngang qua, nghe được người du lịch nước Anh nói đây là cái Hồ Đào múa ba lê đài kịch gì.

Bộ dáng cô gái này nghiêng người đứng thẳng cực kỳ giống cô gái múa ba lê trên poster.

Lưng lại thắng lại đĩnh.

Tiểu Hoa lại nghĩ tới tiên sinh say rượu, sau vẫn luôn lặp lại xem băng ghi hình kia.

Ánh đèn TV LCD chiếu vào trên sô pha, tiên sinh dựa lưng vào sô pha, cái tay gác ở trên mặt, dưới chân thưa thớt bình rượu, gương mặt hình như có nước mắt.

Tiểu Hoa nghĩ, tiên sinh hẳn là sẽ không lại khổ sở.

Bởi vì người trong tranh, rốt cuộc đã xuất hiện.

________________

Khi con trai nhớ một người, thường là lúc họ uống rượu đã say một nửa. Khi con gái nhớ một người, thường là lúc nửa đêm vắng mất ngủ. Vậy nên, khi một người con gái đêm khuya nói chuyện với bạn, bạn đừng lạnh lùng thờ ơ với cô ấy. Nếu một người đàn ông say rượu điện thoại cho bạn nói nhớ bạn, đừng bao giờ cho rằng đó chỉ là lời của rượu.