Chương 20: Cô ấy khá thích làm nũng

Nam Đại

Cùng lúc đó, Biện Vũ đang ở trong ký túc xá viết báo cáo thực nghiệm, cô cắn đầu bút, hai mắt mờ mịt:“Đây là thứ gì"

Trần Mạn Mạn ngồi xếp bằng ở bên cạnh cô xem video, duỗi tay vỗ vỗ đùi cô, phát ra thanh âm "bạch bạch": "Không biết cũng đừng viết. Lão sư biết bạn bị thương không đi học được, cũng sẽ không trách bạn"

Biện Vũ càng dùng sức cắn đầu bút, bắt đầu xem sách hoá học. "Không được, Loại bài tập này, càng để lâu càng sẽ không biết làm "

Phỉ Phỉ đang thu quần áo ở trên ban công, đi đến, đoạt lấy cây bút trong tay cô. "Chậc chậc chậc, nắp bút này bị bạn cắn thành như vậy?"

"Cô gái tính dục cao, Biện Vũ a "

Trần Mạn Mạn hỏi, :"Cắn nắp bút cùng ham muốn tìиɧ ɖu͙© có quan hệ gì a?"

Phỉ Phỉ từ từ kể: "Cắn nắp bút cùng cắp ống hút giống nhau, cô gái có du͙© vọиɠ mãnh liệt này, nam ăn không tiêu. "

Biện Vũ nói không nên lời, đang muốn phản kháng, liền nghe thấy Phỉ Phỉ nha một tiếng, bùm bùm chạy tới ban công.

Biện Vũ hướng tới ban công kêu.

"Phỉ Phỉ, làm sao vậy?"

Phỉ Phỉ cau mày ôm quần áo đi vào.

"Mình vừa nảy đi vào muốn nói với hai bạn, mau đem quần áo vào phòng, bão lớn gió mạnh sắp đến"

"Cái váy xinh đẹp của mình đã bị gió thổi bay mất, ô ô ô"

Năm nay, Nam Đại đã có cơn bão lần thứ sáu, mang tên Butterfly.

Biện Vũ đứng ở bên cửa sổ xem, gió thổi hô hô, quét đến trên mặt có chút đau, đem lá cây trên cây ở dưới lầu thổi xôn xao vang lên.

Khí áp giữa trời và đất đột ngột giảm xuống, mưa núi sắp ập đến, ngay cả trước khi mưa, không khí cũng hơi ẩm ướt, cay cay. điềm báo mưa gió sắp tới.

Trần Mạn Mạn nhìn thoáng qua dự báo thời tiết trên di động. "Báo động bão lớn gió mạnh, tín hiệu từ màu vàng chuyển sang màu đỏ"

Mọi người đang thảo luận, cửa ký túc xá đột nhiên bị gõ "loảng xoảng loảng xoảng", là thanh âm của dì ký túc xá.

"Các bạn học mau chóng đóng lại cửa sổ với cửa ra vào nhanh lên, còn hai giờ là bão lớn sẽ đổ bộ vào đất liền".

------------------------

Uống quá nhiều rượu, có người liền bỏ đi cái áo ngoài văn minh lịch sự, bắt đầu dễ dàng rối rắm.

Trong đầy Ngụy Địch lúc này tràn đầy bộ dáng vυ" đẹp Biện Vũ lắc lắc run rẩy trên sân khấu, hắn liếʍ liếʍ môi, tay đáp lên trên vai Thần Đông bên cạnh, Thần Đông giúp hắn tìm mấy nữ sinh đều không tồi, có lẳиɠ ɭơ có thanh thuần, còn có tiếng kêu dễ nghe, nhưng mà hiện tại hắn như thế nào lại bắt đầu nhớ tới Biện Vũ, bạn gái của Thần Đông.

Ngụy Địch nhìn Thần Đông làm mặt quỷ.

"Cùng Biện Vũ làm chuyện kia, cái em gái khiêu vũ này, thao lên cảm thấy thế nào?A?"

Ngụy Địch biết tai hoạ ập đến Thần Đông rồi đi, khẳng định sẽ không để tai hoạ đến trên người Biện Vũ đi, thuần túy chỉ là chiếm tiện nghi trên cái miệng.

Thần Đông bưng lên chén rượu, ánh mắt không tự giác hướng Uông Tiết Nhất bên kia liếc mắt một cái, vừa lúc mượn cơ hội chặt đứt vọng tưởng của hắn.

Biện Vũ, chỉ có thể là phụ nữ của hắn.

Thần Đông uống một ngụm rượu, làm như nhớ lại dư vị chuyện ấy, cuối cùng có kết luận thành thật.

"Là rất sảng, cô ấy khá thích làm nũng"

Ngụy Địch vừa nghe, quả thực muốn thở không ra hơi.

Đầu cầm lòng không được nảy ra bộ dáng Biện Vũ trần trụi ở trên giường, vυ" cực to lủng lẳng, thân thể mềm mại, tay nhỏ nhu nhược đáp ở trên vai đàn ông, còn có âm thanh mị hoặc làm nũng.

Đã làm?

Thật cùng Biện Vũ đã làm?

Uông Tiết Nhất liếc liếc mắt hai người khe khẽ nói nhỏ trong góc một cái, ánh mắt sắc bén, tay hắn cầm chặt chén rượu trong tay, liếʍ liếʍ má thịt bên miệng, hàm răng cắn chặt, đang muốn phát tiết.

Lương Băng nhìn Uông Tiết Nhất liếc mắt một cái, biết đây là điềm báo tức giận của hắn, vội vàng đè lại tay nắm chặt quyền của hắn.

Vừa vặn lúc này, ông chủ cửa hàng đẩy cửa bước vào phòng, ông xoa xoa tay, tuy rằng sinh viên đại học dễ nói chuyện hơn những người đã bước ra xã hội, nhưng chuyện ngày hôm nay vẫn có chút không hợp lý:

"Các bạn, hôm nay tiệm cơm chúng tôi phải tạm đóng cửa trước giờ nghỉ, xin lỗi a"

"Vì cái gì a?" Có người hỏi.

Ông chủ cúi đầu khom lưng: " Quả thực xin lỗi, bão lớn sắp đến, phải thu dọn đồ đạc sớm một chút để nhóm nhân viên tan tầm về nhà sớm"

____________