Lúc này Bạch gia chủ sợ Lăng Tử Tịch sẽ khơi ra chuyện cũ năm xưa, muốn Bạch gia trừng trị những người kia, cho nên hắn vội vàng vẫy vẫy tay, ý bảo ti nghi tuyên bố kết quả thi đấu.
Ti nghi hiểu ý, đứng ở trước khán đài, tuyên bố “Đệ nhất đại bỉ, Bạch Tiểu Ly, đạt được Trù Ninh Thảo —— “
Bạch gia chủ vội vàng phất phất tay, ý bảo hạ nhân đem Trù Ninh Thảo đưa cho Lăng Tử Tịch.
Lăng Tử Tịch nhìn thấy Trù Ninh Thảo trân quý đang nằm trong hộp, kích động đến tay có chút run nhè nhẹ.
Sắc mặt Hạ Hầu Song biến thành màu gan heo, sao nàng có thể để cho Bạch Tiểu Ly đạt được đệ nhất, để cho Lăng Tử Tịch ở Bạch gia đắc thế đâu? Vì thế Hạ Hầu Song bước lên phía trước, hiên ngang lẫm liệt nói “Lăng Tử Tịch, người của ngươi căn bản không xứng có được Trù Ninh Thảo!”
Sắc mặt Lăng Tử Tịch tức khắc lạnh băng, hắn híp híp mắt, trong mắt phượng giống như đang ẩn chứa một ngọn lửa, khiến trong lòng mọi người có chút sợ hãi.
“Ha? Vì sao chúng ta lại không xứng?” Ngữ khí Lăng Tử Tịch cực kì lạnh lẽo đáp lại Hạ Hầu Song “Biểu tiểu thư Bạch gia?”
Hạ Hầu Song đối diện với lửa giận của Lăng Tử Tịch sớm đã run bần bật, nhưng nàng đem những cảm giác đó áp chế xuống, cưỡng chế lộ ra một nụ cười châm chọc “Lăng Tử Tịch, tiếng xấu của ngươi ở bên ngoài cũng không ít, trước khi xuất giá, ngươi chính là sỉ nhục của Lăng gia, hiện tại ở Bạch gia, ngươi lợi lợi dụng biểu ca không có ở đây, thừa dịp cùng Giang Oanh cấu kết làm bậy, ngươi tưởng là không ai biết sao?!”
“Theo ta thấy, mấy cái hài tử của ngươi có phải là huyết mạch của Bạch gia hay không cũng còn là một nghi vấn.” Hạ Hầu Song càng nói càng cảm thấy chính mình có đạo lý, “Chờ biểu ca ta trở về, ta tất nhiên sẽ kêu hắn hưu ngươi, ngươi đừng mơ tưởng có thể lấy Trù Ninh Thảo, cũng đừng mơ tưởng con của ngươi đạt được đệ nhất đại bỉ Bạch gia.”
Khoé môi Lăng Tử Tịch gợi lên một độ cung, tức giận quá hoá cười.
Trong lúc Hà Hầu Song đang kích động nói, đột nhiên, một loại hàn ý thấu xương phóng tới giữa sân thi đấu.
Loại hàn ý này không giống như Bạch Tiểu Ly phóng xuất ra khi nãy, nếu nói trắng ra, pháp thuật của Bạch Tiểu Ly chỉ là tiểu đánh tiểu nháo, giống như một hồi mưa rào mùa hạ, còn hàn ý lúc này truyền đến, lại giống như vùng địa cực sông băng, khiến tim người lạnh buốt, đình chỉ hồ hấp!
Hạ Hầu Song phát run đến răng va cầm cập, không nói được gì nữa.
Mọi người tức khắc cứng đờ, dùng hết sức lực quay đầu lại, đó là một nam nhân mặc y phục màu trắng, trên người y toát ra một loại khí thế khiến người không dám nhìn thẳng, chỉ muốn cúng bái.
—— Bạch Mặc Hành!
Editor: hello cả nhà, mng có ai còn đọc truyện này không nhỉ, để lại một chấm cho tui biết nha, để tui biết đường còn edit tiếp chứ edit không ai xem tui cũng không có động lực hầy hầy.