Chương 3: Tiểu đáng thương nghịch tập (2)

Tác giả: Danh Vi Đê Điều (Điệu Thấp Danh Tiếng)

Edit: Tiểu Mun (Mun1911)

Lúc này Lâm Cừ đã sớm ném Chu Vũ Hinh ra sau đầu.

Nghe tiếng mọi người hô hoán, đầu óc hắn mơ hồ, cất bước chạy về hướng người nọ nhảy xuống nước. Hắn chạy đến bên cầu, nhanh chóng cởϊ áσ khoác và giày ra.

Lúc này đã không còn nhìn thấy bóng dáng người rơi xuống nước, chỉ có một cái áo khoác màu lam trôi nổi trên mặt nước. Lâm Cừ hít sâu một hơi, xác nhận phương hướng một chút, rồi lao đầu vào trong nước sông chảy xiết.

"Đậu má, lão bản kia nhảy xuống nước rồi!"

"Trời ơi, nước sâu như vậy!"

Nhìn thấy Lâm Cừ không chút do dự nhảy xuống nước cứu người, mọi người vây xem nhất thời kinh hô một trận. Có người biết bơi bị hành vi của hắn kí©h thí©ɧ, cũng nhảy xuống theo.

Có người nhanh chóng gọi cấp cứu 120, có người vội vàng tìm kiếm cành cây, cọc tre xung quanh. Còn có người chạy như điên đến cửa hàng gần đó mua phao bơi, lấy dây thừng buộc đá rồi ném xuống nước.

Mấy người cảnh sát vốn là tới cứu viện Chu Vũ Hinh lúc này cũng chạy tới hỗ trợ. Bởi vì trước đó nhận được điện thoại báo nguy, các phương tiện cứu viện mang đến vừa vặn có thể dùng tới.

Mười phút sau, Lâm Cừ sức cùng lực kiệt được vài người kéo lên bờ. Hắn lập tức đặt người trong ngực xuống đất, ngựa không dừng vó bắt đầu làm hô hấp nhân tạo.

Rất nhanh, có người thay thế Lâm Cừ tiếp tục cứu viện, nhưng năm phút đồng hồ trôi qua, người trên mặt đất vẫn không hề có phản ứng.

Lâm Cừ kiệt sức quỳ trên mặt đất, nhìn khuôn mặt có chút non nớt của thiếu niên, trong lòng dâng lên cảm xúc bi thương tuyệt vọng, cơ hồ khiến cho hắn có thể rơi lệ ngay lập tức.

"Ai, người chết không thể sống lại a...."

"Đừng buồn, anh đã cố hết sức rồi!"

Hành động cứu người của Lâm Cừ làm cho mọi người thay đổi cách nhìn về hắn rất nhiều, nhìn hắn thất thần quỳ xuống, có người nhịn không được tiến lên nhỏ giọng an ủi, muốn đỡ hắn dậy.

"Khụ khụ......"

Động tĩnh bất ngờ khiến cho tất cả mọi người ở đây kích động lên.

"Sống lại rồi! Sống lại rồi!"

"Ai nha thật tốt quá, còn tưởng rằng đã hết hy vọng rồi chứ!"

Nhìn thấy một màn như vậy, người giàu tình cảm liền đỏ hốc mắt tại chỗ - - người đã làm cha làm mẹ căn bản không muốn nhìn thấy những thứ này. Mọi người tự động vây quanh Lâm Cừ để bày tỏ kính ý của họ đối với hắn.

Kính ý: Kính trọng + thành ý

Trong đám đông, một phóng viên trung niên lặng lẽ lau khóe mắt, hắn ta cũng có một đứa con trai xấp xỉ tuổi thiếu niên. Hắn nhìn Lâm Cừ một chút, đem tiêu đề tin tức đã viết xong gạch đi, đổi thành

Suy nghĩ một chút, lại viết thêm một cái tiêu đề ở trên quyển sổ nhỏ:

Năm phút sau, xe cứu thương đến. Thiếu niên chết đuối, Lâm Cừ cứu người, ngay cả Chu Vũ Hinh té xỉu cũng tiện thể được đưa đến bệnh viện.

Đương sự đều đi hết, mọi người xem náo nhiệt còn vây quanh hiện trường không muốn rời đi, mọi người vừa nhớ lại, vừa nghị luận sôi nổi về chuyện vừa rồi.

"Người này thật sự khốn nạn giống như trên mạng nói ư?"

"Ta cũng cảm thấy không giống, trên mạng thật thật giả giả, ai biết rõ được?"

"Làm gì có ai cả đời không phạm sai lầm, chỉ bằng chuyện hắn dám nhảy xuống nước, ta đây liền nhận định hắn trong sạch!"

Buổi tối hôm đó, một video tên là "Giải cứu cực hạn trong 5 phút" bắt đầu điên cuồng lan truyền trên internet, cư dân mạng nhao nhao like cho nghĩa cử cao đẹp của người cứu hộ.

Đáng tiếc chính là, người quay phim cũng không quay được khuôn mặt của nhân vật chính cứu người, mở đầu video chỉ có một bóng lưng, sau đó chính là quay từ xa hình ảnh đối phương ở trong nước cứu người chết đuối.

Ngoại trừ nhan khống kinh hô "Bóng lưng quá đẹp trai ta có thể liếʍ một năm", cùng với một số người nhận ra nhãn hiệu quần áo cảm thán "Tiểu ca cứu người thật có tiền" ra, cũng không tạo thành gợn sóng lớn nào.

Thẳng đến ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông bắt đầu đưa tin, mọi người mới từ internet và báo chí biết được thân phận anh hùng vô danh -- Lâm Cừ tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị.

Có người biết đến "chiến công hiển hách" của Lâm Cừ, nhìn thấy tiêu đề 《Có vài người bề ngoài là doanh nhân lưu manh, khi nam hϊếp nữ, nhưng thực chất là...》 kích động bấm vào, đang muốn nhìn xem họ Lâm kia lại gây chuyện xấu gì, không nghĩ tới lại bị nhét đầy một đợt năng lượng tích cực.

Hắn bị nghẹn đến mức phun ra cũng không được, ngậm lại cũng không xong, đành phải thay đổi họng súng, mắng to tiêu đề lừa người, biên tập không quản tốt cấp dưới, vì hấp dẫn chú ý mà vứt bỏ cả lương tâm.

Cư dân mạng nhao nhao tỏ vẻ cả kinh đến hạt dưa cũng rớt:

[Dứa đi bôn ba: Ta sốc một năm!]

[Thỉnh gọi ta là Lôi Oanh: Tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị lại đi cứu người? Sao ta lại thấy quá khó tin như vậy!]

[Ya Ya Ya Ho: Lâm Cừ này có phải là Lâm Cừ mà ta biết không? Không phải là người trùng tên trùng họ chứ!]

[Cẩu đản lòng đào: Đồng bọn, ta đã quay về xem lại video kia, bóng lưng tiểu ca cứu người cùng Lâm tổng không thể nói là thật giống, mà phải nói là giống-nhau-như-đúc!]

[Quạ thật con mẹ nó đen: Lầu trên cút xéo! Một bóng lưng có thể nhìn ra cái gì? Không cần phải tẩy trắng cho tên cặn bã!]

[Chọn tôi đi tôi siêu mặn: Đây là sự thật! Đương sự đăng tải video tiếp theo rồi, thật sự là Lâm tổng!!!]

[Truy tinh truy quay đầu: A A A A...... Ta biết ngay mà, nam nhân soái như vậy làm sao có thể là tra nam! Lớn lên như Lâm tổng, ngoắc ngoắc ngón tay liền có một đám người nhào tới được không, còn dùng cường hào thủ đoạt?]

Tướng mạo của Lâm Cừ vốn làm cho người ta rất có hảo cảm, sau khi xác nhận chân tướng sự tình, danh tiếng của Lâm Cừ ở trên mạng lập tức bắt đầu tăng lên, cư dân mạng có lý trí đứng ra nghiêm túc phân tích:

[Nói thật không phạm pháp: Nói thật, ta đã sớm cảm thấy những lời vu khống Lâm tổng quá giả tạo, một chút búa thật* cũng không có, tất cả đều là diễn giải tin đồn thất thiệt quá độ, Lâm tổng bị bôi nhọ quá oan uổng!]

Búa thật: Đây là một thuật ngữ phổ biến trên internet TQ, nghĩa bóng là bằng chứng chứng minh đó là sự thật không thể thay đổi.

Búa thật bắt nguồn từ bộ phim hoạt hình "搞笑漫画日和".

Watt pad Mun1911

[Phê bình Trà Xanh: Cười chết, Chu Vũ Hinh một câu tiếng người cũng không nói, vừa hỏi đến chỗ mấu chốt liền khóc, cũng không biết vì sao lại có đám người não bổ, liền khẳng định chắc chắn Lâm Cừ khi dễ cô ta, chính cô ta cũng không thừa nhận, hiểu không?]

Anh bạn này châm chọc mỉa mai Chu Vũ Hinh và fan cô ta một trận, những người ủng hộ Chu Vũ Hinh lập tức không bỏ qua, xắn tay áo xông tới biến thành một trận "Quần ẩu":

[Chu Chu gia nhút nhát: Ngươi muốn khen họ Lâm thì cứ khen, giẫm lên Vũ Hinh nhà chúng ta làm gì? Việc này có liên quan gì đến Vũ Hinh nhà chúng ta?]

[Cây dù nhỏ: Chính xác! Cho dù Lâm Cừ cứu người, chuyện hắn phụ lòng Vũ Hinh nhà chúng ta cũng không rửa được, chỉ có thể nói hắn coi như có chút nhân tính!

[Yêu Hinh Hinh: Có vài người không biết cái gì, lên đây liền miệng Phun - Đầy - Phân, ta thật sự nể, internet đang tốt đẹp bị các ngươi làm cho chướng khí mù mịt. Mẹ các ngươi không dạy các ngươi làm người thế nào sao?]

Anh bạn này rất nhanh đã bị mắng phải tự bế. Nhưng mặc kệ như thế nào, trải qua chuyện này, hình tượng của Lâm Cừ trong mắt công chúng cuối cùng cũng có chuyển biến tốt đẹp.

Bệnh viện nhân dân thành phố H.

Trên giường bệnh, thiếu niên đã thay đổi linh hồn mở to mắt, quan sát bốn phía một chút. Không đợi Trì Tang kịp phản ứng, ký ức của nguyên chủ cùng cốt truyện trước đó tràn vào trong đầu.

Thân thể này so với Trì Tang nhỏ hơn ba tuổi, vừa tròn mười tám, trùng tên với hắn. Tướng mạo mặc dù chỉ có năm sáu phần giống Trì Tang, nhưng vẫn là mỹ thiếu niên khiến người ta kinh diễm.

Trì Tang còn đang hấp thu ký ức xa lạ, hệ thống ở bên đã vui sướиɠ vỗ mông ngựa: "Chủ nhân quá tuyệt vời! Vừa tiến vào tiểu thế giới liền xoay chuyển thanh danh nhân vật chính! Ta sẽ gọi ngươi là Khắc Tinh Trà Xanh!"

Trì. Mới đến còn chưa hiểu rõ tình huống. Tang: Ta đã làm gì? Ta chỉ là một công cụ không có tình cảm a!

Một tay đem mao cầu nắm ở trong tay, Trì Tang nghiêm mặt nói với hệ thống: "Nghiêm túc mà nói, cứu vãn thanh danh nhân vật chính là nguyên chủ của thân thể này, ngươi phải tạ ơn hắn mới đúng!"

Thấy hệ thống an tĩnh lại, Trì Tang có chút thấp thỏm tiếp tục nói: "Vừa rồi ta đã muốn hỏi, ta xuyên qua, nguyên chủ thân thể này đi đâu? Hắn hẳn là chưa chết đi!"

"Hắn chết rồi!" Hệ thống lắc đầu, ngữ khí có chút sa sút: "Trước khi hắn nhảy sông đã uống thuốc độc, cho nên nguyên nhân hắn chết kỳ thật là trúng độc, vừa rồi rơi xuống nước chỉ là thi thể của hắn mà thôi."

"Ta là Thiên Đạo hệ thống, sẽ không chiếm đoạt thân thể người sống. Hơn nữa, hỗ trợ Thiên Đạo sẽ có công đức, đứa nhỏ này kiếp sau không nói đại phú đại quý, ít nhất gia đình hạnh phúc, cả đời thuận lợi là không thành vấn đề!"

Nghe hệ thống giải thích xong, Trì Tang thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới tĩnh tâm tiếp thu nội dung cốt truyện của giới này.

Thế giới này nhìn bề ngoài là một kịch bản tình yêu cẩu huyết lúc tám giờ, trên thực tế lại là lịch sử cuộc đời nghẹn khuất của thanh niên tài tuấn bị Tiểu Bạch Hoa ăn vạ.

Lâm Cừ vốn là người lãnh đạo tập đoàn Lâm thị, một ngày nọ, ở khách sạn gặp được sinh viên đại học Chu Vũ Hinh bị người ta bỏ thuốc.

Lâm Cừ xuất phát từ lòng tốt tiến lên cứu Chu Vũ Hinh, đưa cô trở về phòng, không ngờ một màn này lại bị người có tâm chụp lại, còn truyền lên mạng, trong lúc nhất thời scandal của hai người truyền đi ồn ào huyên náo.

Nhận được tin tức, Lâm Cừ tìm Chu Vũ Hinh muốn cô phối hợp làm sáng tỏ sự thật, Chu Vũ Hinh lại chỉ biết khóc trước camera, còn nói vài lời lập lờ nước đôi, nhất thời làm cho mọi người càng hiểu lầm hai người đã phát sinh quan hệ, hơn nữa còn là Lâm Cừ ép buộc, thế cho nên việc này lại càng ầm ĩ náo loạn hơn.

Sự tình phát triển thành thế này, Lâm Cừ cũng không trông cậy vào Chu Vũ Hinh nữa, hắn tìm người xóa bỏ ảnh chụp trên mạng, cưỡng chế ép chuyện này xuống, không ngờ lúc này Chu Vũ Hinh lại tìm tới hắn, nói bà nội cô nghe được chuyện của hai người tức giận đến phát bệnh tim, trường học cũng bởi vì chuyện này mà đuổi học cô.

Lâm Cừ tuy rằng tức giận Chu Vũ Hinh kéo chân sau, nhưng vẫn chạy tới bệnh viện chuyển bà nội cô tới phòng bệnh tốt nhất, lại đặc biệt mời hộ lý chăm sóc, trả hết chi phí chữa bệnh. Lại dẫn cô đi tìm hiệu trưởng, khôi phục thanh danh.

Vốn tưởng rằng chuyện này đến đây là kết thúc, ai ngờ chỉ mấy ngày sau, một người tự xưng anh họ Chu Vũ Hinh tìm tới hắn, nói hắn khi dễ em họ lại không chịu trách nhiệm vân vân, một lời không hợp liền muốn thu thập hắn - kẻ phụ lòng.

Vệ sĩ của Lâm Cừ vì bảo vệ chủ thuê, một tay đẩy hắn ta ra, ai ngờ người này không biết tại sao lại đυ.ng vào bình hoa, bị vỡ đầu ngay tại chỗ, nằm ăn vạ ở bệnh viện đến tận bây giờ.

Vì thế Chu Vũ Hinh yếu đuối đáng thương lại bất lực mới tới tìm Lâm Cừ để giải quyết, vừa khóc vừa nháo, đòi sống đòi chết. Đây chính là nội dung cốt truyện trước khi Trì Tang xuyên tới.

Rõ ràng là hảo tâm cứu người, kết quả lại gặp phải nhiều chuyện xấu như vậy, còn bị mắng là tra nam ngàn người chỉ trích, Lâm Cừ đã đủ xui xẻo rồi đi? Không - Chuyện này còn chưa kết thúc đâu!

Chờ tới khi hắn bị các phương diện áp lực buộc phải kết hôn với Chu Vũ Hinh, đó mới là khởi đầu sự xui xẻo của hắn:

Kế tiếp, hắn sẽ trải qua một loạt sự kiện, Chu Vũ Hinh đánh cắp thông tin cơ mật của công ty, cấp dưới phản bội trốn đi, công ty gặp đả kích lớn, bị đối thủ cạnh tranh Lục thị nhân cơ hội thu mua lại.

Chu Vũ Hinh khóc lóc om sòm, chạy loạn trên đường phố, Lâm Cừ vì cứu cô mà bị xe tải đè gãy hai chân, cả đời tàn tật tra tấn.

Sau khi sự nghiệp và sức khỏe bị tổn thương nặng nề, biết được đứa con hắn dốc hết tâm tư dạy dỗ không phải con ruột của hắn, Chu Vũ Hinh vì cùng "chân ái" Lục Minh Sanh song túc song phi, đến trước giường bệnh cầu hắn ly hôn thành toàn cho hai người bọn họ, hắn lại bị đả kích.

Song túc song phi: chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly.

Chứng kiến con nuôi không nhớ tới tình cũ, người vợ lại tiếp tục bỏ đá xuống giếng không chút do dự rời đi, hắn lâm vào tuyệt vọng.

Một kích trí mạng đến từ cha mẹ Lâm Cừ: Biết được hai ông bà đang sống khỏe mạnh lại bị Chu Vũ Hinh làm cho tức chết, Lâm Cừ rốt cục sụp đổ, thuê sát thủ muốn gϊếŧ đôi cẩu nam cẩu nữ kia, lại bị sát thủ đâm sau lưng mà thất bại.

Bởi vì Lục Minh Sanh can thiệp, Lâm Cừ bị kết án nặng mười hai năm tù, ở trong tù còn bị bạn tù cùng phòng chọc mù một con mắt.

Kết cục cuối cùng của Lâm Cừ là: Sau khi ra tù sống một mình cô độc, bệnh chết trong căn nhà thuê, cho đến khi thi thể thối rữa mới có người phát hiện.

Xem xong tóm tắt cốt truyện, Trì Tang còn chưa kịp lập ra kế hoạch, đã tức gần chết trước.

Sau khi kể lại cuộc đời bi thảm của nhân vật chính, hệ thống trong lòng ưu sầu giải thích: "Đây là cốt truyện Thiên Đạo suy tính ra, nếu như không có ngoại lực can thiệp, vận mệnh Lâm Cừ sẽ như vậy."

"Đáng giận!" Nghĩ đến kết cục cuối cùng nhìn thấy, Trì Tang cảm thấy nắm đấm của mình cứng ngắc.

Hệ thống nhanh chóng tiến lên thuận lông: "Chủ nhân bình tĩnh, đừng vì những thứ này mà tức giận hỏng thân thể!"

"Ngươi hiểu lầm rồi, ta tức giận vì nhân vật chính Lâm Cừ!" Trì Tang biểu tình cổ quái, ngoài dự đoán của mọi người nói: "Mới chỉ bắt đầu Thiên Hồ* đã lăn lộn thành như vậy, như thế nào làm được?"

Thiên Hồ: Lời nói vô lý hoang đường

"Ta mẹ nó hận không thể đập vỡ sọ hắn ra, nhìn xem bên trong có phải chứa đầy rơm rạ hay không!"

Hệ thống: "......"

Xin lỗi, nhân vật chính không nên thân nhà ta làm ngài thất vọng rồi!

Thấy sắc mặt Trì Tang âm trầm, hệ thống sợ tới mức co rúc vào một góc, đến thở mạnh cũng không dám.

Sau khi Trì Tang hạ quyết tâm, nói "Đồng đội heo, gánh không nổi, cáo từ". Hệ thống rúc trong góc lập tức nhào tới ôm đùi khóc đến mềm lòng.

Cũng may Trì Tang cũng không bỏ gánh giữa đường.

Một chủ một tớ không hẹn mà cùng đạt thành nhận thức chung: Nếu không nhanh thanh lý đám yêu ma quỷ quái xung quanh nhân vật chính này, suy nghĩ trong đầu cũng không thông suốt!

Tác giả có lời muốn nói:

Không cho phép công kích thánh mẫu, thiện lương chẳng lẽ không phải là đức tính tốt sao? Siêu hung dữ ٩ (ఠ 益 ఠ) ۶

Tiểu Mun