Nam Chủ Là Cố Chấp Cuồng

6.92/10 trên tổng số 25 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: Nam chủ thị thiên chấp cuồng
Editor: Tư Hạ Quý Lẫm là anh trai của cô, cũng là cái biếи ŧɦái. Hắn sẽ sấn nàng ngủ thời điểm sờ cô, thân cô, sẽ không từ thủ đoạn mà đuổi đi những người ái mộ cô. Đương cô không thể nhịn được nữa, m …
Xem Thêm

Chương 23: Phiên ngoại 1: Suy nghĩ của anh trai.
Khi anh 7 tuổi, anh có một đứa em gái cả ngày không cho anh sắc mặt tốt, cô đối với ai cũng vui vẻ, dáng vẻ không tim không phổi, nhưng ở trước mặt anh lại cả ngày bày ra vẻ mặt đơ.

Cô nói với anh, cô ghét anh, không muốn để ý tới anh.

Hừ, ai cần cô để ý tới anh! Anh còn không muốn để ý tới cô!

Vì vậy, anh thực sự không để ý tới cô, nam tử hán đại trượng phu nói được làm được.

Đợi anh trưởng thành, anh ngược lại cảm thấy cùng em gái giận dỗi là một chuyện rất ngây thơ. Chỉ là cô để ý hay không để ý, dù cô có ghét anh, anh chỉ cần làm tốt vai trò anh trai là được.

Em gái học tập kém, anh cũng rất vui vẻ giúp cô học, tuy rằng cô cho rằng anh đang trả thù cô. Em gái thi trượt, anh cũng an ủi cô :”Đừng buồn, cũng không phải lần đầu em thi trượt.” Được rồi, cô cho là anh đang đả kích cô.

Anh muốn cùng cô làm bài, cô lại đem anh coi như mãnh thú, không để ý đến anh, không nhìn anh, thậm chí không muốn cùng anh ở cùng một phòng. Anh thực sự không hiểu, cô vì sao lại ghét anh như vậy.

Cùng cô sống chung mười năm, cô gần như không cùng anh nói lời gì, câu duy nhất cô nói với anh là :”Khi qua đường nhớ cẩn thận xe cộ.”

Hừ, cô cho là anh là trẻ con sao?

Sau này, anh nghe mẹ nói, em gái cùng một người bị bệnh tâm thần yêu đương. Khi anh nghe được câu này, nói thật trong lòng anh có phần không vui. Anh cũng không biết cảm giác không vui đó từ đâu mà tới, đại khác có thể là lo lắng cho em gái của mình sẽ bị tổn thương.

Anh gọi điện cho cô, để cô cách xa kẻ bệnh tâm thần đó xa một chút, nhưng giọng nói em gái rất lạnh nhạt, để cho anh cảm thấy có chút chói tai. Anh nghĩ chờ anh nghỉ, anh sẽ về nước xem.

Lễ tốt nghiệp trung học của em gái, anh không đuổi kịp. Buổi sáng, Adela cùng anh trở về, vốn muốn cùng đi với anh xem buổi lễ tốt nghiệp của học sinh trung học cơ sở ở Trung Quốc, nhưng chờ bọn họ trở lại thành phố A, trời đã khuya lắm rồi. Anh chỉ có thể đưa Adela về khách sạn.

Em gái uống say còn nói nhảm. Nói cái gì để cho anh mau đưa bạn gái về cho cô gặp, còn nói đợi khi anh kết hôn cô sẽ cho anh một phong bì lớn, còn nói anh thiết kế váy cưới rất đẹp, anh nấu ăn rất ngon.

Thực sự uống đến choáng váng, con gái chính là người phiền nhất trên thế giới, ai nói anh muốn tìm bạn gái? Anh khi nào biết nấu ăn, lúc nào sẽ thiết kế váy cưới?

Mới vừa nấu canh giải rượu cho cô, thiếu chút nữa đã đốt phòng bếp.

Anh chuẩn bị rời đi, chợt nghe tiếng khóc từ em gái. Quay đầu lại, thấy em gái đang im lặng rơi lệ, có thể là cô gặp ác mộng.

Anh chợt có phần đau lòng, như trái tim bị một đống kim đâm xuống. Anh nghĩ, có phải là tên bệnh thần kinh tổn thương em gái?

Sáng hôm sau, em gái không cùng anh chào hỏi một tiếng. Anh do dự một lúc, vẫn quyết định đi xem. Anh để lạc cô, hại anh phải tìm các bệnh viện tâm thần trên thành phố A, mới tìm được cô.

Em gái vẻ mặt đau thương, nhưng khi cô vừa thấy anh, nét mặt lập tức lạnh nhạt.

Anh chỉ cảm thấy trong lòng bị cái gì đâm một cái, tuy đã quen cô đối với anh lạnh nhạt, nhưng anh vẫn không thoải mái.

Chỉ là, em gái rất nhanh lại đối với anh cười, nói với anh :”Xin lỗi, mấy năm qua vẫn luôn không để ý tới anh, sau này sẽ không như vậy.”

Nét mặt em gái ôn hòa nói chuyện với anh, anh có chút thụ sủng nhược kinh (được sủng mà lo). Lần đầu tiên cô đối với anh cười, mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng nụ cười của cô thật ấm áp.

Anh ngây người hồi lâu, cũng chưa phản ứng kịp từ nụ cười của cô tỉnh lại. Không phải là chưa từng thấy qua nụ cười xinh đẹp, chỉ là nụ cười của em gái như có sức quyến rũ đặc biệt, trái tim như bị mũi tên bắn trúng.

Em gái đã nói sẽ lại không để ý đến anh, quả nhiên, thái độ của cô đối với anh thực sự tốt hơn nhiều.

Cô sẽ cười với anh, sẽ chủ động hỏi bài, sẽ thỉnh thoảng hỏi anh nên ăn mặc như thế nào. Hành động của cô vô cùng tự nhiên, cứ như bọn họ đã từng quen thuộc với nhau như vậy.

Tuy anh nghi ngờ, nhưng anh rất thích em gái thân cận anh. Anh cũng không biết tại sao, anh luôn ghét bỏ nữ sinh vì quá phiền, nhưng em gái là trường hợp ngoại lệ.

Vì em gái thân cận , anh cũng chậm rãi hiểu cô hơn. Anh phát hiện cô là một người đặc biệt lơ mơ, lúc nào cũng vứt đồ vật bừa bãi, trí nhớ cũng không tốt, có chút ngu ngốc, nhưng cô rất ôn nhu tốt bụng.

Phòng của cô lúc nào cũng loạn như bãi rác, cô cũng không biết nấu ăn, trên người cô luôn mặc quần áo thể thao.

Rõ ràng em gái lớn lên vô cùng đẹp, lại ở phương diện sinh hoạt thực sự lôi thôi nhếch nhác. Thực sự anh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hảo tâm giúp cô sửa đổi hình tượng.

Khi em gái mặc cái váy mà anh đã chọn từ phòng đi ra, anh đột nhiên có chút hoảng hốt, dường như trước đây anh từng trải qua chuyện như vậy.

Trong lòng anh có chút loạn, anh không biết anh bị cái gì, trong khoảng thời gian cùng nhau em gái ở chung, anh cuối cùng cảm giác trong lòng có chút kỳ quái. Không khống chế được mà quan tâm tới cô, thích nhìn cô cười, thích trêu chọc cô. Điện thoại di động chậm rãi tích góp hình ảnh của cô, bắt đầu mới mấy tấm, rồi đến mấy trăm tấm, rồi đến hơn 1000. Rõ ràng anh không thích chụp hình.

Chỉ là, anh sắp phải trở về nước Anh, anh lại không muốn. Cảm thấy bản thân dạo này có chút điên rồ, nghĩ tới sắp phải cùng em gái tách ra, lại giống như cắt thịt của anh vậy.

Một đêm trước khi tới nước Anh, anh nhịn không được đi tới phòng của cô.

Tướng ngủ của em gái rất tốt, không nhúc nhích nằm trên giường, hô hấp nhẹ nhàng. Ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, anh có thể thấy được ngũ quan thanh tú của em gái.

Bốn phía an tĩnh, trái tim của anh đột nhiên kịch liệt nhảy lên.

Trước đây anh không tin kiếp trước kiếp này nhưng lúc này anh đang nghĩ, có phải đời trước em gái là vợ của anh không?

Cái ý nghĩ này làm anh sợ, anh gần như hỗn loạn chạy trốn khỏi phòng của cô.

Hôm sau, em gái đến sân bay tiễn anh, thực ra anh rất muốn trói cô đem lên máy bay, cùng anh tới nước Anh, nhưng anh vẫn còn lý trí, chỉ kêu cô vào ngày lễ Quốc Khánh, tới nước Anh thăm anh.

Ở Anh, anh thường xuyên thử liên lạc với em gái, nhưng em gái cũng không trả lời. Khi anh trở về nước tìm cô, cô lại đối đãi với anh lạnh nhạt, cô nói với anh, cô ghét anh.

Trái tim anh lạnh đi, dường như bị một thùng nước đã đổ xuống. Cho tới nay anh chưa từng khó chịu như vậy.

Anh từ nhỏ không uống rượu, hôm nay, uống say bí tỉ. Rượu dường như có thể tê liệt cảm giác đau lòng, anh cảm thấy cũng không có khó khăn như vậy, dù ở trên đường té rất nhiều lần, nhưng anh cũng không cảm giác được đau đớn.

Sau khi về đến nhà, anh liền ngủ, cũng không biết chuyện xảy ra tiếp theo.

Đợi anh tỉnh lại vào ngày hôm sau, ở trên giường anh phát hiện trong lòng của anh là em gái anh!

Anh bị dọa sợ đến xém chút nữa nhảy lên trần nhà.

Chỉ là, anh rất nhanh đè xuống khϊếp sợ của mình, sau đó cẩn thận, vui vẻ xấu hổ ở trên trán cô hôn một cái.

Đánh dấu.

Tác giả có lời muốn nói :

Đời này tính cách của anh trai đã thay đổi, sẽ không cố chấp táo bạo! Hơn nữa khi anh trai phát hiện bản thân yêu em gái, so với đời trước đã trưởng thành, anh không biết sợ cũng sẽ không khó chiu, cũng sẽ không quá mức rầu rĩ.

Hiện tại anh là sợ nữ chính từ chối anh.

Thêm Bình Luận