THỈNH KHÔNG CẦN XEM CHÙA ToT __________________________________________
Tập đoàn Mộ thị.
Mộ Thời Hàn mang theo Đường Tịnh đi vào, trong nháy mắt toàn bộ hệ thống bát quái Mộ thị liền khởi động.
Tiểu muội ở quầy lễ tân không kìm lòng được, lặng lẽ chụp bóng lưng của hai người rồi đăng lên nhóm tán gẫu của công ty, tức khắc khắc ra một mảnh bọt nước.
"Đây là yêu diễm đồ đê tiện nào, thế nhưng dám thông đồng với Mộ tổng của chúng ta!"
"Không đúng, tôi nhớ rõ ràng đệ nhất bí thư của chúng ta không phải cùng Mộ tổng rất gần gũi sao, bọn họ chẳng lẽ không phải một đôi?"
"Dạo gần đây bát quát thật nhiều nha, lần trước không phải còn có cái thực tập sinh mới vào không hiểu chuyện xông vào văn phòng tổng tài, các cô còn nói tổng tài đối với ả đặc biệt."
"Đó là tin tức cũ rồi, nghe nói ngày hôm qua Mộ tổng đang đi trên đường, có một cô gái đi xe điện đυ.ng phải, tổng tài không cần bồi thường, cô ta còn không vui, nhất định phải đòi tiền, có giống kịch bản tổng tài đại nhân yêu tiểu nữ bình dân hay không?"
Trong đàn(?) bát quái khí thế ngất trời, văn phòng đệ nhất bí thư không khí lại thập phần ngưng trọng.
Cố Lam Tâm nắm di động, tay bởi vì dùng sức, đốt ngón tay đều có chút trắng bệch, trong ánh mắt cô lộ ra một cổ nồng đậm không cam lòng, cô yêu thầm Mộ Thời Hàn bốn năm, bởi vì biết vị hôn thê hắn về nước, cô hạ dược Mộ Thời Hàn!
Nhưng mà cô cũng không có dự đoán được, hao hết tâm tư đi hạ dược, cuối cùng lại tiện nghi cho người khác!
"Tiện nghi" Đường Tịnh: Một chút cũng không muốn dính dáng tới cái tiện nghi này.
Thang máy đinh mà một tiếng rồi ấn tầng cao nhất, Mộ Thời Hàn nắm chặt tay Đường Tịnh, kéo cô đi ra ngoài.
Tới tầng cao nhất, nhóm bí thư trợ lý cơ hồ đầu tiên đều đem ánh mắt đặt lại đây, Đường Tịnh thử giãy giụa một chút, không thoát được, cô liếc qua Mộ Thời Hàn trừng mắt nhìn một cái, Mộ Thời Hàn môi hơi hơi nhếch lên, giơ tay xoa xoa đầu cô.
Đường Tịnh không thể nhịn được nữa mà hất tay hắn ra.
Một phen hành động này được Cố Lam Tâm chứng kiến, tâm vô cùng đau, ả cưỡng bách chính mình khéo léo mỉm cười, "Mộ tổng, buổi sáng tốt lành."
Mộ Thời Hàn liếc ả một cái, cái liếc mắt ấy không chứa bất cứ cảm xúc gì, hoàn toàn là ánh mắt của Boss đối với cấp dưới, "Chút nữa mang 2 ly cà phê vào"
"Vâng." Cố Lam cơ hồ đều phải duy trì nụ cười trên mặt.
Mộ Thời Hàn ôm lấy bả vai Đường Tịnh, làm lơ ánh mắt tức giận của Đường Tịnh, đem cô mang vào văn phòng tổng tài.
Đường Tịnh đánh giá văn phòng tổng tài Mộ tổng một chút, cũng không biết trên đời này, các phòng của tổng tài có giống nhau hay không, đơn giản nhưng lại sang trọng, Đường Tịnh khi còn nhỏ cùng Đường phụ đi qua công ty, văn phòng Đường phụ cùng Mộ Thời Hàn khác biệt không phải quá lớn, chỉ có khác màu sắc thôi.
Đường Tịnh ngồi trên sô pha, ánh mắt lười nhác mà quét qua Mộ Thời Hàn.
Bề ngoài anh ta thực sự xuất sắc, đặc biệt là cặp mắt phượng hẹp dài
(sao giống hồ ly zợ), ánh mắt thoáng biến đổi khí thế đều sẽ thay đổi theo, tỷ như khi ánh mắt hắn mỉm cười, khí chất liền sẽ trở nên vô cùng ôn nhuận, giống như ấm ngọc không có tính công kích, nhưng một khi cặp mắt kia thu hồi ý cười lại lạnh nhạt thêm một ít, liền sẽ biến thành tổng tai bá đạo mà muôn vàn thiếu nữ đều hướng về.
Đó là tổng tài lạnh lùng, kịch bản trôi chảy cùng nữ chủ.
Từ công ty đến văn phòng, cô đã nhìn rất nhiều mặt gương mặt quen thuộc, tất cả đều là ứng cử viên cho "nhân vật nữ chính" của nam chủ Mộ Thời Hàn.
Đường Tịnh: "Công ty của Mộ tiên sinh có rất nhiều mỹ nhân nha, loại nào cũng có."
Tuy rằng cô đã quyết định không đi theo cốt truyện của ác độc nữ xứng, nhưng điều này không có nghĩa là cô sẽ từ bỏ tính cách của Tống Sơ Tịnh, Tống Sơ Tịnh đã không thể trở lại, cô chỉ có thể thay cô ấy kiêu ngạo mà sống.
Con đường của ác độc nữ xứng, cô kiêu ngạo, bảo trì tôn nghiêm mà đi, điều đó phụ thuộc vào tình yêu của nam nữ chủ!
Đôi mắt màu hổ phách của Mộ Thời Hàn chứa đầy ý cười: "A Tịnh để ý?"
Đường Tịnh liếc mắt nhìn hắn, chỉ nhàn nhạt nói: "Anh suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là muốn nhắc nhở anh, nếu anh có bất luận ý kiến gì, phiền anh cùng tôi giải trừ hôn ước trước. Rốt cuộc, dù sao anh ở trong hôn ước mà ra vẻ quá thấp sẽ hạ thấp phong độ của tôi. "
Cái gì? 321 nói qua không thể chủ động đề giải trừ hôn ước, không thể làm càn?
Đường Tịnh: Ta không phải, ta không có, ta là bảo bối, nữ phụ ác độc, là ác độc nữ xứng hào môn, quý nữ rụt rè lại kiêu ngạo, không đi theo cốt truyện!
Mộ Thời Hàn nghe vậy, biểu tình trở nên nghiêm túc vài phần, "Việc em lo lắng vĩnh viễn đều sẽ không xảy ra."
Đường Tịnh ngáp một cái, kéo chăn lên ghế sô pha đắp, "Hy vọng vậy, tôi mệt, ngủ một lát."
Tối hôm qua Mộ Thời Hàn đột nhiên tới thăm, lãng phí không ít thời gian của cô, sở dĩ hôm qua cô cáu kỉnh như vậy đều là bởi vì đang ngủ lại bị đánh thức. Dùng lời nói của 321 thì là lúc rời giường tức giận có điểm lớn.
Hai hạ tiếng đập cửa lúc sau, Cố Lam bưng hai ly cà phê đi đến, "Mộ tổng......"
Mộ Thời Hàn dùng ánh mắt khiến cô dừng nói, ngữ khí hắn có chút thấp: "Để cà phê xuống, đi ra ngoài đi."
Cố Lam cầm khay trà, các khớp ngón tay đều trắng bệch, cô cúi đầu, đưa cà phê đến trước mặt Mộ Thời Hàn, xoay người đi ra ngoài.
Mộ Thời Hàn không có tâm tư dư thừa đi nghiền ngẫm thư kí của mình suy nghĩ cái gì, hắn buông văn kiện trong tay, đi tới sô pha bên cạnh.
Hô hấp nữ nhân trở nên đều đặn, năng lực 1 giây đi vào giấc ngủ này làm hắn tự thẹn không bằng. Hắn ngồi xổm xuống, ánh mắt dừng ở trên mặt cô, khuôn mặt mờ mịt trong ấn tượng của anh rốt cuộc cũng trở nên sống động.
Cùng Tống gia liên hôn là lựa chọn tốt nhất sau khi cân nhắc nhiều bên. Là người nối nghiệp Mộ gia tương lai, nhận được sự giáo dục ưu tú và đủ loại cuộc sống xa hoa do gia đình ban tặng, vì gia tộc đi liên hôn, hắn giác ngộ được.
Hắn hưởng thụ liên hôn mang cho hắn phúc lợi, nhất định phải tiếp nhận này một phần nghĩa vụ.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này, hắn luôn gặp một ít chuyện kỳ quái, lái xe ở trên đường kiểu gì cũng tông vào một ít nữ nhân, không thể hiểu được là có thực tập sinh trong công ty cướp thang máy của hắn, hoặc là thư kí nào đó tan tầm sau một mình tăng ca bị hắn gặp được, hắn hiện tại ăn cơm uống nước đều phải cẩn thận, bằng không liền sẽ giống tối hôm qua như vậy, bị người hạ dược, sau đó sẽ gặp lại mấy nữ nhân ở chung cư.
Nếu không phải hắn tự hạn chế tự ái, chỉ số thông minh online, sợ là đã sớm mắc mưu rồi hủy bỏ hôn ước, yêu người nào đó.
Hắn nhìn vị hôn thê ngủ say, nhịn không được thấp thấp cười ra tiếng, không khỏi thấp giọng cười một tiếng, giọng nói suồng sã quyến rũ, đáng tiếc gia hỏa nào đó không hiểu phong tình nghe không thấy.
Hắn đột nhiên cảm thấy có chút may mắn vì đã nắm giữ điểm mấu chốt.
Hắn duỗi tay ôm Đường Tịnh rời khỏi ghế sô pha, đi một mạch vào phòng khách gần đó, cho đến khi anh kéo chăn bông đắp cho cô, Đường Tịnh vẫn chưa tỉnh lại.
Ma xui quỷ khiến, hắn nhéo mũi cô.
Năm giây sau, "Bang"một tiếng, một cái vững chắc bàn tay ném ở Mộ Thời Hàn trên mặt.
Mộ Thời Hàn mặt tức khắc đen.
Trần Nham lúc này ở bên ngoài nhẹ nhàng gõ cửa, nhắc nhở hắn đi họp, Mộ Thời Hàn quay đầu lại liếc mắt Đường Tịnh một cái, cuối cùng bất đắc dĩ mà duỗi tay xoa chóp mũi cô một chút.
Mộ Thời Hàn tay chân nhẹ nhàng mà đi ra ngoài, cửa phòng nghỉ đóng lại, bên trong một mảnh đen nhánh, Đường Tịnh trở mình, ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Không biết đã qua bao lâu, cửa văn phòng đột nhiên từ bên ngoài mở ra, một thiếu nữ bối rối chạy vào cầm túi giấy, quen thuộc mở cửa phòng nghỉ.
Trong phòng nghỉ đen nhánh một mảnh, nữ nhân ném túi giấy xuống, bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Không nghi ngờ gì nữa, đèn được bật lên, người phụ nữ vội vàng quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết có chút hoảng sợ và bất lực, sau khi nhìn thấy một người phụ nữ từ trên giường từ từ ngồi dậy thì sững người một lúc.
Đường Tịnh nhìn người phụ nữ này mặc quần áo, ngực to, vẻ mặt vô tội và tự nhiên, cô hoàn toàn lý giải được thế nào là khuôn mặt thiên thần dáng hình ác quỷ. Cảm nhận được ánh mắt của cô, người phụ nữ duỗi tay khó chịu che lại, Đường Tịnh không khỏi kêu lên một tiếng "Oa"
Một tiếng này đã đánh vỡ sự tĩnh mịch trong phòng, nữ nhân kinh hô một tiếng, hoa dung thất sắc mà ngồi xổm xuống, "Cô là ai, ngươi vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này?"
Một iếng chất vấn này, Đường Tịnh nghe vào trong tai, phảng phất giống như là một cái tín hiệu, nhắc nhở nàng, cảnh của ác độc nữ xứng được an bài trước.
Tác giả có lời muốn nói: A a a a lại có tiểu thiên sứ rót dịch dinh dưỡng cho ta, ta đang phấn khởi, quyết định thêm một chương khác sau!!!! _____
Spoil nhẹ chương sau: Mộ Thời Hàn bị bắt quả tang...??