- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Sách
- Nam Chủ Hắc Hóa Đừng Đến Đây
- Chương 11
Nam Chủ Hắc Hóa Đừng Đến Đây
Chương 11
CHƯƠNG 11
Lục Thần mấy ngày nay rất hạnh phúc. Tiểu Nam của hắn bỗng trở nên đặt biệt nhu thuận, không còn bài xích trước những hành động thân mật của hắn nữa.
Tuy vậy nhưng Tiểu Nam vẫn còn ám ảnh với việc làʍ t̠ìиɦ nên mỗi lần hắn muốn làm chuyện đó, Tiểu Nam đều không nhịn được run rẫy, ngước đôi mắt trong trẻo lên nhìn hắn như đang làm nũng trông vô cùng đáng yêu khiến Lục Thần hận không thể moi tim moi phổi của mình hiến dâng toàn bộ cho hắn.
Trong khi Lục Thần vô cùng hạnh phúc vì sự thay đổi bất ngờ của Tần Nam thì tâm trạng Tần Nam lại vô cùng căng thẳng.
Cứ tiếp tục như vậy chắc hắn sẽ điên mất
Tên Lục Thần này sơ hở một chút là bị hắn hôn đến thần hồn điên đảo không thì lại nhào đến ôm xiết hắn vào lòng.
hừ! hai đại nam nhân ôm ấp hôn môi cái gì cơ chứ!?
ghê chết đi được
Nếu còn tiếp tục hắn sẽ chịu không nổi mà bùng phát mất
Như vậy sẽ hỏng chuyện cho mà xem
Chính vì vậy ta đây phải nhịn.....
Nhịn...
Đúng như vậy!! Tần Nam đột nhiên ngoan ngoãn như vậy tất cả chỉ là giả vờ mà thôi. Nếu không phải bởi vì hận ý, hắn cũng sẽ không ép buộc mình làm chuyện ghê tởm này.
Nhưng mà Lâu dần Tần Nam cũng bắt đầu quen với những nụ hôn, những cái ôm xiết bất chợt đó của Lục Thần
Tần Nam nghĩ nếu hắn không phản kháng thì Lục Thần thực sự đối xử với hắn rất tốt lại rất dịu dàng nữa
Tần Nam bị suy nghĩ bất chợt đó làm rùng mình
mày đang nghĩ gì vậy
Tần Nam
nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi
chỉ còn một chút nữa thôi......
mày không được nhụt chí như vậy.....
Bởi vì Tần Nam đột nhiên thay đổi dần dần chấp nhận hắn khiến Lục Thần vui mừng khôn xiết.
Hắn lúc nào cũng theo sát bên cạnh bồi Tần Nam còn dự định sắp tới cả hai sẽ cùng đi du lịch Maldives để giải tỏa tinh thần và cốt yếu là để bồi dưỡng thêm tình cảm.
Thế nhưng Lục Thần lại phải đi Italia giao dịch khoảng 1 tuần mới có thể trở về. Ban đầu Lục Thần tính đem Tần Nam theo cùng nhưng như vậy quá nguy hiểm nên hắn đành phải đi một mình.
Trước khi đi, Lục Thần khẽ đặt lên trán Tần Nam một nụ hôn rồi dụ ngọt
" Tuần sau chúng ta sẽ cùng đi Maldives. Ngươi ngoan ngoãn chờ ta nhé, Tiểu Nam."
Tần Nam không phản ứng gì chỉ nhẹ gật đầu.
Nhưng chỉ hành động nhỏ đó thôi cũng đủ khiến Lục Thần vui sướиɠ. Hắn nở một nụ cười yêu chiều vân vê khuôn mặt Tần Nam như muốn ghi nhớ từng chi tiết nhỏ trên gương mặt người thân yêu.
thuộc hạ đứng đó không khỏi cảm thấy giật mình cùng sợ hại. Tân Lão đại vốn thủ đoạn tàn ác vô tình. Khi hắn nở nụ cười đồng nghĩa với việc xảy ra chết chóc máu tanh, được xưng tụng là một con ác quỷ đội lốt người
Thế nhưng lại có lúc cười một cách ân cần dịu dàng như vậy
Ngẫm lại thật là đáng sợ mà
Thiếu niên này nhận được cảm tình của lão đại
không biết là phúc hay là họa đây
Tần Nam nhìn bóng xe đi xa dần, khuôn mặt trầm ngâm không biết đang suy nghĩ điều gì.
-------------- đường phân cách-------------
Đến khi bước vào phòng, hắn mới thở phào nhẹ nhõm
Hừ! có ngu mới ở yên chờ ngươi trở về
Cuối cùng hắn cũng đợi đến thời khắc này
thời khắc hắn thoát khỏi tên ác ma biếи ŧɦái đó.
Đúng vậy tất cả đều nằm trong kế hoạch của Tần Nam.
Tuy là đã thỏa thuận êm xuôi với hệ thống nhưng Lục Thần suốt ngày kề cận bên hắn 24/24 bảo hắn làm sao có thể trốn ra ngay trước mí mắt của Lục Thần chứ?
việc hắn trở nên nhu thuận bất thường cũng là để Lục Thần ảo tượng mình đã được chấp nhận mà lơi là cảnh giác.
Như vậy khi biết được mình bị lừa dối chẳng phải hận ý sẽ tăng lên vùn vụt sao!?
Lục Thần đừng trách ta
ta chỉ là đang cứu chính mình mà thôi
Đóng kịch mãi cuối cùng cũng nắm được cơ hội này. Lục Thần đi Italia một tuần lận nên chắc chắn sẽ không có chuyện gì ngoài dự tính xảy ra.
Đợi thêm chút nữa là cơ hội tốt để hắn trốn thoát
Sau đó, khi được hệ thống xác định là Lục Thần chắc chắn đã đến italy giao dịch. Tần Nam bắt đầu kế hoạch bỏ trốn của mình, hắn thu xếp một ít đồ đạc rồi gọi hệ thống trợ giúp.
Tuy rằng thời gian vừa qua hắn rất ngoan ngoãn. Nhưng Lục Thần là kẻ nào chứ! hắn đương nhiên vẫn còn nghi ngờ sự thay đổi bất ngờ của Tần Nam. Chính vì thế hắn vẫn cho người giám sát mọi nhất cử nhất động của Tần Nam như thường lệ.
Nhưng mà tính toán tỉ mỉ đến đâu cũng không thể ngờ Tần Nam vẫn có thể ngang nhiên bỏ trốn trước sự giám sát của cả vệ sĩ và camera.
Hệ thống đã cho Tần Nam một thứ thuốc đặc biệt có thể tàng hình trong vòng nửa tiếng, đủ thời gian để hắn trốn thoát khỏi dinh thự rộng lớn với sự giám sát chặt chẽ này.
Đương nhiên giá của thuốc này vô cùng chát. 999 tích phân một bình chỉ sử dụng duy nhất được 1 lần.
Trước khi mua, Tần Nam còn không quên bắt bẻ đá xéo:
" hừ! sao ngươi không bán 1000 tích phân luôn đi, bày đặt 999 có khác gì nhau đâu, đều ăn lời cắt cổ."
manh hệ thống đanh đá phản bác lại:
" nói nhiều như vậy ta cũng không giảm giá cho đâu, thế có mua không thì bảo?"
Cuối cùng Tần Nam đành giơ tay đầu hàng không kì kèo mặc cả nữa.
cắn răng nhìn tích phân từ con số -100 chuyển sang -1099 mà lòng đau như cắt.
Cuối cùng Tần Nam cũng đã thoát khỏi cái nơi chết tiệt đã giam lỏng hắn.
Hắn chạy đi rất nhanh, chỉ sợ đám người kia phát hiện ra sẽ đuổi theo. Đến khi thân thể đã mệt lã mới dừng lại. Tần Nam nhìn phố xá xung quanh, người xe qua lại náo nhiệt nô nức lại quên đi mệt mỏi mà vô cùng cao hứng.
Cuối cùng..... cuối cùng..........................
Cuối cùng hắn cũng thoát khỏi nơi đó
Hít bầu không khí tuy đầy khói bụi nhưng lại mang cảm giác tự do thanh thản mà lâu rồi hắn chưa thể cảm nhận.
Tần Nam cao hứng đến nỗi quên đi mọi mệt mỏi cùng lo sợ
Nhưng mà đi lang thang một hồi rốt cuộc Tần Nam mới nghĩ đến một vấn đề.
giờ hắn phải đi đâu bây giờ?
hắn không thể trở về Tần gia được nữa vì như vậy sẽ rất rắc rối.
Hắn còn nhiệm vụ phụ là phải bảo vệ Tần gia nếu lỡ Lục Thần phát hiện ra hắn ở Tần gia thì chỉ có con đường chết.
Thôi đành bán đống quần áo đem theo này, chắc cũng đủ tiền thuê nhà trọ, khách sạn.
Cứ quyết định như vậy đi rồi tính tiếp
Đang lúc Tần Nam chấm dứt suy nghĩ miên man của mình thì bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc
" Tần ca!!!!"
Quay đầu lại hắn thấy bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc chạy về phía mình. Thì ra đó là nữ chủ khả ái của chúng ta An Lạc Tuyết.
Lạc Tuyết không thể tin vào mắt mình. Mấy ngày nay Tần ca đột ngột mất tích, người Tần Gia đi tìm ráo riết khắp nơi mà không thấy thậm chí còn đến hỏi thăm cô về tung tích của Tần ca. Kì lạ là Lục Thần cũng mất tích theo khiến An Lạc Tuyết càng thêm lo lắng. Lục Thần thân phận bí ẩn bất thường chắc chắn không phải hạng người tốt đẹp gì, có khi nào hắn đã làm gì Tần ca không?
Thế nhưng không ngờ hôm nay cô lại gặp Tần ca ngay trên phố khiến An Lạc Tuyết nghĩ mình có nhìn nhầm hay không. Nhưng cô cũng lên tiếng gọi người đó để xác định.
Sau khi nhìn ra được đó chính xác là Tần ca, An lạc Tuyết vui mừng chạy lại.
" Tần ca, mấy ngày nay anh đã ở đâu, mọi người đều rất lo lắng cho anh"
Tần Nam nhìn thấy An Lạc Tuyết hối hả đến bên cạnh mình hỏi han mà cảm thấy hào quang lấp lánh xung quanh người nữ chủ.
A ha cứu tinh đời hắn đây rồi!!!
Tần Nam vừa nảy ra một ý tượng rất tuyệt. Nghĩ liền làm, hắn cầm tay nữ chủ, dùng bộ mặt nghiêm túc thành khẩn nhất nói với nàng
" Tiểu Tuyết, chuyện dài lắm bây giờ không thể nói ngay với em được, có thể cho ca ở nhờ nhà em một thời gian không?"
Nữ chủ đứng hình một lúc rồi ngượng ngùng gật đầu đồng ý
" ding hảo cảm tăng đến 80%"
nữ chủ quả là đáng yêu quá đi~
Thế là Tần Nam vui vẻ xách vali đến nhà nữ chủ.
Nhà An lạc Tuyết tuy không giàu có như Tần gia nhưng cũng thuộc dạng có của ăn của để. Ba mẹ nàng đều là những thành phần trí thức có cấp bậc cao trong xã hội đương nhiên sẽ không để con gái cưng chịu ủy khuất chen chúc trong ký túc xá trường nên đã mua hẳn một căn biệt thự khá đẹp nằm trong khu bảo vệ nghiêm ngặt của thành phố cho con gái.
Lạc Tuyết đưa Tần Nam về nhà mình, hai người vừa đi vừa nói rất nhiều chuyện vui vẻ với nhau.
Tuy để một nam nhân ở nhà mình là không tiện nhưng Tần ca chắc chắn là người tử tế lại từng giúp cô rất nhiều chuyện.
Chắc chắn là có chuyện gì đó đã xảy ra nên Tần ca mới không thể trở lại Tần gia được. Cô không thể bỏ mặc Tần ca lúc này.
" Tần ca, anh tạm thời cứ dùng phòng dành cho khách nha.."
" Aaaaaaaaaaaaaaaaa"
Trông lúc An Lạc Tuyết đang luyên thuyên thì bỗng Tần Nam hét lên sợ hãi lùi lại phía sau như có thứ gì đó ghê tởm trước mặt.
An Lạc Tuyết chưa từng thấy Tần Nam sợ hãi như vậy làm cô cũng vô cùng hoang mang, không biết đã có điều gì đả kích đến hắn. Lạc tuyết cũng hoảng lên hỏi:
" Tần ca!! Tần ca... anh làm sao vậy?"
" Đừng..... đừng tới đây......xin đừng tới đây"
" anh có sao không?? Tần ca có chuyện gì xảy ra sao??"
" không........ đừng qua đây..... không...."
Lạc Tuyết bước tới muốn xem tình hình nhưng càng đến gần Tần Nam lại càng hoảng loạn, bộ dạng sợ hãi tuyệt vọng như đã xảy ra một chuyện vô cùng khủng khϊếp.
Thân thể run rẩy lẫy bẫy, đôi mắt gần như tuyệt vọng tan rã. Bộ dạng đáng thương đến mức khiến người ta không khỏi đau lòng.
Một lúc sau, Tần Nam mới khôi phục lại tinh thần, hắn khẽ nói với Lạc Tuyết, giọng vẫn còn run run yếu ớt:
" Tiểu Tuyết, em cũng....... cũng đánh đàn dương cầm sao"
Lạc tuyết nhìn chiếc đàn dương cầm đặt ở phòng khách lại nhìn Tần Nam một cách khó hiểu.
Chẳng lẽ Tần ca lại vì chiếc dương cầm này mà sợ hãi như vậy?
làm gì có chuyện đó chứ! anh ấy yêu đàn dương cầm nhiều như vậy sao lại sợ hãi nó chứ
Mày lại suy nghĩ lung tung rồi Lạc Tuyết.
Lạc Tuyết nghĩ vậy liền hào hứng nói với Tần Nam
" thật ra em chỉ vừa mới tập đàn cách đây không lâu thôi, trình độ vẫn còn kém lắm"
Cô sẽ không nói cho Tần ca biết rằng vì nhìn anh lúc đánh đàn trong rất tuyệt vời nên cô cũng muốn thử tập đánh đàn dương cầm xem sao.
Tần Nam chỉ cười gượng gạo với Lạc Tuyết rồi nhanh chóng kéo vali đến phòng của khách.
Lúc đi ngang qua chiếc đàn dương cầm thân thể lại không khỏi rét mà run.
Vào trong phòng, bộ dạng trấn tỉnh lại biến mất. Tần Nam run rẫy nằm co ro trên giường, lưng ướt đẫm mồ hôi.
Lúc vừa rồi trong nháy mắt nhìn thấy chiếc đàn dương cầm đầu hắn lại gợi lên những ký ức vô cùng đáng sợ.
Tiếng đàn ngân vang hòa cùng những âm thanh động tình dâʍ ɖu͙©.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c cùng máu tươi đỏ thắm váy bẩn trên những phím đàn tinh xảo
Mà hắn lại bị tên khốn đó đặt đưới thân tùy ý mà thao lộng đến mất khống chế.
Những ký ức đen tối đáng sợ đó đã dần ăn mòn tâm trí Tần Nam, không lúc nào là không ám ảnh hắn khiến Tần Nam chỉ cần nhìn thấy đàn dương cầm là lại nhớ đến cơn ác mộng khủng khϊếp đó.
Hình ảnh của cuộc hoang ái cuồng nhiệt cứ hiện hữu trong tâm trí Tần Nam
Hắn bị đặt trên cạnh đàn lạnh lẽo bất lực mà rên khóc
Lục Thần điên cuồng luật động cắm sâu vào bên trong hắn
Tư vị tìиɧ ɖu͙© tràn ngập khắp căn phòng
Tất cả đều khiến Tần Nam mỗi khi nhớ lại đều vô cùng sợ hãi đến kinh hoảng
Lục Thần
ha ha ahahahahahahahahahaha
ngươi đã thành công rồi Lục Thần
Tần Nam giống như người điên, mất khống chế mà cười gằng lên rồi hắn lại chua xót nhìn hai bàn tay của mình
Lục Thần ngươi thực sự đã thành công rồi
Bây giờ ta đã không còn có thể đánh đàn được nữa
vĩnh viễn cũng không muốn chạm vào đàn dương cầm nữa
bởi vì mỗi lần nhìn thấy nó ta đều nhớ đến cảnh tượng đáng sợ hôm đó
khốn khϊếp.......
Lục Thần
ngươi là một kẻ khốn khϊếp
Ngươi muốn hủy hoại ta đến khi nào đây?
--------- tâm sự tuổi hường💕---------
hoan hô~~ hoan hô~~~
Cuối cùng truyện của mình cũng đạt 1k lượt đọc*tung bông🍀*
Chân thành cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình nhoe💓💓💓
Từ giờ các bạn có thể gọi mình là Mỵ nha~ ^v^😇
Thật ra hôm trước vì thấy truyện đã đạt 1k nên mình vui quá tính viết chương mới để đăng sớm ai dè do high quá đà😅 nên mình đã ấn lộn nút xuất bản nên phải xóa chương ngay sau đó. Thế là mình phải viết lại từ đầu😭
----------📣Bảng tin cần biết⚠🚨---------
Mình dự tính đào thêm 2 hố mới: 1 cái là fic về Wanna One và PD101 kiểu tình cảm hài hước ( dù mình thấy mình nhạt vãi 😑), 1 cái nữa là một truyện nhanh xuyên đến các câu chuyện cổ tích, thần thoại. Nội dung cũng u ám, yandere các kiểu con đà điểu. Các Bạn thấy sao?
Tất cả các truyện mình đều lên kịch bản tình tiết hết rồi. Mình sẽ không drop truyện đâu nên mấy bạn yên tâm✔
Do vui quá nên mình nói hơi nhiều nhe hehe
nhá hàng cho các bạn là thế giới sau là tu tiên nhá😘
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Sách
- Nam Chủ Hắc Hóa Đừng Đến Đây
- Chương 11