Quyển 1 - Chương 10: Là do em chọn

"Mộ Mộ, đây là em họ của con Chu Nhã Khiết. Con bé ở quê lên đây làm việc hiện chưa có chỗ ở vì vậy con bé sẽ ở tạm với chúng ta thời gian tới ." Mẹ Tô từ bên cạnh giải thích.

Những gì bà nói thực sự rất lịch sự khách khí và đó là những gì những người trung thực như cha Tô và mẹ Tô sẽ nói. Căn nhà ba phòng ngủ và hai phòng khách của nhà Tô Mộ thật ra mà nói cũng không tệ mà tốt vô cùng là đằng khác . Chu Nhã Khiết có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền một tháng ? Lại còn bao gồm bao ăn và chỗ ở.

"Mộ Mộ, Nhã Khiết đêm nay sẽ ở cùng phòng với con, mẹ còn chưa thu dọn phòng trống kia nên con chịu khó nhé, ngày mai mẹ đi mua thêm giường."Mẹ Tô lại nói.

Tô Mộ khẽ cau mày, gật đầu, không nói gì vào phòng ngủ bắt đầu tắm rửa, từ trong phòng tắm đi ra, liền thấy Chu Nhã Khiết đang nói chuyện điện thoại di động, đối phương thấy cô đi ra, vội vàng đưa di động cho cô. Sau khi nhận được điện thoại cô nhìn tên hóa ra là An Ngôn Dịch gọi đến, cô nói vài câu liền cúp máy.

"Chị họ, anh ta là bạn trai của chị sao?"

Tô Mộ lấy tay lau tóc, ngẩng đầu lạnh lùng nói: "Không liên quan gì đến cô, nếu cô muốn ở chỗ này, tôi nói cho cô biết không có sự cho phép của tôi, cô không được phép động vào đồ vật của tôi."

Chu Nhã Khiết lúng túng cười, cô ấy không ngờ Tô Mộ lại thẳng thắn như vậy, cô ta giải thích: "Thật xin lỗi, chị họ, em đã tự ý bắt máy vì thấy điện thoại cứ đổ chuông."

[Kí chủ, Chu Nhã Khiết đã biết rằng người vừa gọi là An Ngôn Dịch, và An Ngôn Dịch là CEO của Phong Tần, vì vậy cô ta đã ghi lại số của An Ngôn Dịch. 】

Tô Mộ trầm mặc một hồi, hỏi: "Ý cậu là muốn nói cái gì?" "

[Tôi đề nghị ký chủ nên đánh lạc hướng nữ chính, tránh cho ký chủ bị đè dưới ánh hào quang của nữ chính trở thành pháo hôi nữ phụ. 】

Khóe môi Tô Mộ hơi cong lên, cái này cũng dễ xử lý, An Ngôn Dịch hiện tại đối với cô rất có hứng thú, mới gặp qua Chu Nhã Khiết một lần mà cô ta đã có ấn tượng rất không tốt với An Ngôn Dịch.

Ngày hôm sau, Tô Mộ lần lượt đáp lại yêu cầu của An Ngôn Dịch với tâm tình tốt hiếm thấy, thậm chí còn cười đáp ứng lời mời ở lại qua đêm của An Ngôn Dịch, An Ngôn Dịch kỳ quái hỏi: "Em đang tính toán muốn làm gì sao?"

"Tôi là một người phụ nữ yếu đuối, tôi có thể làm gì được anh chứ?"

An Ngôn Dịch không thể tin được, nghi ngờ nhìn cô, Tô Mộbkhoanh tay nheo mắt nhìn anh: “Tôi chỉ là trợ lý, có thể làm gì được An tổng?”

An Ngôn Dịch thở phào nhẹ nhõm một cách kỳ lạ. Đơn từ chức của Tô Mộ căn bản không có xử lý, anh ta trực tiếp đem Tô Mộ điều đến vị trí trợ lý vì cái gì, tự nhiên không cần nói cũng biết, anh vẫn luôn chuẩn bị nghênh đón lửa giận của Tô Mộ , không nghĩ tới Tô Mộ căn bản không có phản ứng.Hiện tại Tô Mộ chủ động đề cập tới, anh cảm thấy đây mới là Tô Mộ bình thường.

"Em đang tức giận?"

Tô Mộ trợn tròn mắt, thần bí nói: "Anh đáp ứng tôi một chuyện, tôi sẽ không tức giận."

"Gì?"

"Anh hãy chuyển công tác Chu Nhã Khiết đến chi nhánh thành phố S."

"Được." An Ngôn Dịch vội vàng đáp ứng, cúi người ghé vào tai Tô Mộ thì thầm cái gì đó, "Thế nào?"

Tô Mộ lỗ tai đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi gật đầu, nhưng An Ngôn Dịch không ngờ cô lại dễ dàng đồng ý như vậy.

Trong phòng ngủ, An Ngôn Dịch trần như nhộng nằm trên giường, còn Tô Mộ chỉ khoác duy nhất một chiếc áo ngủ, ánh đèn chiếu vào người cô, mơ hồ có thể nhìn thấy xuân quang, trong người cô không mặc thêm gì. Có chậu thiết trên tủ đầu giường, một chậu đầy kem, Tô Mộ cầm thìa trong chậu lên, múc một thìa kem bôi lên ngực An Ngôn Dịch.

Cô ấy cưỡi trên người An Ngôn Dịch, động tác có chút cứng ngắc, uốn éo mấy lần cũng không thể thốt ra khỏi miệng tiếng nào An Ngôn Dịch nói: "Cái này chính em chọn, hay chơi cái khác thì sao?"

Tô Mộ: "..." Không biết xấu hổ, loại kia càng không biết xấu hổ hơn được không? !