Chương 1

Thời điểm Diệp Hàn vừa ngồi vào chỗ, người ngồi trước liền quay xuống thần thần bí bí mở miệng: “Hàn Vương, hạng nhất của ông khó giữ được.”

Bọn họ xem nhiều phim xxx, bị Hàn Vương trong đó tẩy não, mỗi ngày đều đuổi theo Diệp Hàn kêu Hàn Vương.

Diệp Hàn hơi ngả mình ra sau, tránh tiếp xúc tay chân với đối phương: “Hử?”

Người ngồi trước, hướng phía sau hắn chỉ chỉ: “Đó, là cậu ta, kỳ thi giữa kì này cậu ta đạt điểm tối đa tất cả môn."

Diệp Hàn theo tầm mắt người đằng trước nhìn về sau, đằng sau một thiếu niên mặc áo thun trắng đang ngồi, tóc màu nâu che khuất mặt mũi, làn da trắng bạch như có thể nhìn xuyên qua, bàn tay cầm bút hiện rõ xương khớp.

Tựa hồ như cảm nhận được tầm mắt Diệp Hàn, thiếu niên ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt dưới mái tóc rối bời sáng ngời như bầu trời đêm.

Cậu cong môi định chào hỏi Diệp Hàn, nhưng người đã quay đầu đi, nụ cười cậu cứng đờ trên khóe môi.

“Cậu ta là ai?” Diệp Hàn hỏi.

Người ngồi trước trợn mặt khoa trương: “Là Hứa Tinh Chu, cậu ta và cậu đã học chung hai năm mà cậu còn không nhớ tên người ta nữa. Nhưng cũng đúng, cậu ta lúc trước rất kín đáo, thứ hạng thi luôn ở giữa, không biết cậu ta đã uống nhầm thuốc gì, nửa đêm lại đau đầu dữ dội, giống như gian lận, cướp mất hạng nhất của ông, thât là, khoa của chúng ta lại sắp sản sinh ra một thiên tài nữa rồi.”

Diêp Hàn không quan tâm hạng nhất lắm, thứ hắn quan tâm nhất chỉ là học bổng thôi.

Hứa Tinh Chu đứng hạng nhất, đồng nghĩa hắn không đủ điều kiện nhận học bổng trường nữa, nhiều nhất hắn chỉ có thể nhận học bổng của khoa

Ít hơn 5000 tệ.

Còn 5 phút nưa là đến giờ học, Diệp Hàn đứng dậy đi ra khỏi phòng học, đi tới nhà vệ sinh.

Hứa Tinh Chu đặt bút xuống, đi theo hắn .

Gần nhà vệ sinh có vài nam sinh đang hút thuốc Diệp Hàn khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, đi xuyên qua đám nguời, có người sợ hãi nhanh chóng dập thuốc lá.

Chờ đến Diệp Hàn đi vào WC, đồng học bên ngoài liền tụm năm tụm bảy thảo luận:

“Ánh mắt thật đáng sợ.”

“Biểu tình thật khủng bố.”

Xuyên qua đám người, nghe mọi người nhận xét, Từ Hành Chu ngẩng đầu nhìn bóng lưng gầy gò của Diệp Hàn biến mất trong nhà vệ sinh, nụ cười trên môi càng sâu thêm.

Hắn đi đến trước cửa, giơ tay gõ cửa, tiếng nước bên trong không thay đổi, sau đó giọng nói bình tĩnh của Diệp Hàn vang lên: "Có người."

“Tôi biết.” Hứa Tinh Chu đôi tay ôm ngực, dựa vào cửa, “Mở cửa ra đi, tôi có việc muốn nói với cậu.”

Tiếng nước bên trong cũng dừng lại, Diệp Hàn tiểu xong rồi, hắn mở cửa ra, liền thấy Hứa Tinh Chu đứng ở bên ngoài, ngưỡng đầu nhìn hắn.

Trong phòng cao hơn bên ngoài khoảng 15 cm, khi nhìn xuống hắn có thể thấy cổ Hứa Tinh Chu, yết hầu nhô lên có phần mỏng manh, từ trong cổ áo có thể thấy bộ ngực gầy gò, cùng với hai viên núʍ ѵú đỏ thắm.

“Xin lỗi.” Hứa Tinh Chu ngẩng đầu, mái tóc tự động xõa sang 2 bên, lộ ra đôi mắt sáng như sao trời , bên trong tràn ngập áy náy, “Tôi không cố ý cướp lấy hạng nhất của cậu, tôi thật sự không biết cậu cần học bổng của trường.”

Diệp Hàn lẳng lặng nhìn chằm chằm cậu, tầm mắt nhìn không chút do dự nhìn thẳng ngực hắn .

Hứa Tinh Chu áy náy mở miệng: “Lần sau tôi nhất định sẽ không làm như vậy.”

Diệp Hàn duỗi ngón trỏ chống giữa 2 chân mày cậu, ép cậu lùi lại , Hứa Tinh Chu không tự chủ được lùi lại để tránh đường.

“Quá ẻo lã.” Đôi mắt xám nhạt của Diệp Hàn trông rất lạnh nhạt, “Lần sau cậu có thể đổi lý do chân thành hơn được không, chẳng hạn trực tiếp nhường học bổng cho tôi."

Hứa Tinh Chu suýt nữa mắng ra tới

Hắn dám mắng cậu ẻo lã?

Mẹ nó không phải thẳng nam đều thích em gái trà xanh sao?

Nhìn bóng lưng Diệp Hàn rời đi, Hứa Tinh Chu cảm giác mình sắp không giữ được bình tĩnh.

Diệp Hàn, rất tốt, rất giỏi.

Không hổ là NPC khó chinh phục nhất trong "Đời thứ hai"!