Chương mở đầu: Luân hồi đài

"Gϊếŧ Thần"

Cánh cửa của nhà giam thời không được mở ra, hai tên lính mặc áo giáp bước ra dẫn theo một người đàn ông đầy sẹo.

Khi nhìn thấy Kỳ Liên, ánh mắt hắn hiện lên một tia kinh ngạc.

Tên tù nhân cực kỳ hung ác và nguy hiểm trong lời đồn thì ra lại là một thằng nhóc trông có vẻ vô hại.

Phạm nhân được đưa đến có mái tóc xoăn màu nâu, đôi mắt màu hổ phách lấp lánh ánh nâu nhạt, bộ quần áo trên người đã rách nát không đủ che kín thân thể. Sau lưng y chằng chịt vết sẹo, những vết roi đỏ thẫm phủ kín toàn bộ lưng.

Thuấn nói: "Đây là tên phạm nhân đặc biệt đã gϊếŧ Chủ Thần trong truyền thuyết sao? Nhìn không giống lắm."

Nói xong, hắn lại gần Kỳ Liên, duỗi hai ngón tay bóp chặt mặt y, khuôn mặt thanh tú liền bị nhéo ra hai dấu tay đỏ bừng, trong đôi mắt ẩn nhẫn xen lẫn một tia bất mãn, đôi mắt xinh đẹp cũng bị hơi nước bao phủ.

"Dáng vẻ mỏng manh yếu đuối này, Chủ Thần thật sự bị y gϊếŧ sao?"

Nói xong, hắn có chút xem thường mà buông lỏng tay ra.

Lính gác đang theo sát hắn nói: "Ngài đừng bị vẻ bề ngoài của y đánh lừa, người này mặc dù trông vô hại nhưng tâm địa lại như rắn rết."

"Y vốn là một tên đầu đường xó chợ, Chủ Thần đã tốt bụng cưu mang y, còn phong y làm Thiên phi, để y hưởng lạc không cần lo lắng về chuyện cơm ăn áo mặc. Nhưng kẻ này lại vô cùng tham vọng, không chỉ ám sát Thần, chiếm đoạt thần cách, ý đồ trở thành ngụy thần, đàn áp những người phản đối y, đồng thời còn mưu đồ gϊếŧ đệ đệ của Chủ Thần."

Những sợi dây xích tròng lên cổ và tay y, coi y như súc sinh.

Thuấn nhìn vào mắt y, sau đó liền nhận được ánh mắt hung ác, tràn đầy sát ý của đối phương.

Xem ra thật sự là một tên nhóc nguy hiểm.

Y còn chưa kịp hung ác được bao lâu đã bị tên lính túm lấy sợi xích kéo ngã xuống, giẫm lên lưng mắng: "Ngươi nghĩ bây giờ ngươi là ai, sao có gan dám nhìn vị đại nhân này như vậy!"

Thuấn có chút choáng váng khi nhìn thấy tình huống trước mắt.

Ngay cả đồ đệ hung ác nhất cũng không bị đối xử như vậy. Thiên phi ngày trước giờ thấp hèn đến mức ngay cả binh lính cũng có thể tùy ý giẫm đạp.

Một tên lính gác khác nói: "Thuấn đại nhân, ngài đừng nghĩ hắn đáng thương, thực tế loại người này căn bản không đáng được thương xót."

"Trong lòng y không có đúng sai, chỉ có thắng thua, đoán chừng cho đến bây giờ, y không có ý định hối cải lỗi lầm mình đã gây ra, điều duy nhất y hối hận chính là đã không nhanh chóng tiêu diệt được tiểu Thiên Quân, khiến bản thân thành kẻ thua cuộc."

Kỳ Liên nghiến răng nghiến lợi không nói gì, nhưng đôi mắt lại giống như một con sói hung hãn, phỏng chừng chỉ cần buông lỏng xiềng xích y sẽ vồ lấy cắn chết tất cả bọn họ.

Thuấn đổ mồ hôi lạnh hỏi: "Vậy mục đích đưa y đến đây là gì?"

"Vốn là y đã gϊếŧ Chủ Thần, phải lấy mạng đền mạng, khi ấy người này tội ác tày trời, để y chết dễ dàng là quá hời cho y. Vốn dĩ y bị giam ở núi Thiên Hành, khiến y mỗi ngày đều phải chịu thiên hình và lao dịch, nhưng thời gian trôi lâu dường như y đã quen với nó, cho nên liền đưa tới chỗ ngài xem có hình phạt nào phù hợp không."

Thuấn đáp: "Nếu đúng như vậy thì ta có một hình phạt thích hợp."

***

Nơi này của hắn được gọi là Luân Hồi Đài, dùng để sắp xếp việc chuyển kiếp cho một số linh hồn sau khi chết.

Nhiều thế giới nhỏ đều được sinh ra từ những chuyện xưa, chuyện xưa viên mãn sẽ nhận được nguyện lực, làm cho cấp bậc của tiểu thế giới được nâng lên.

Nhưng để hoàn thiện tiểu thế giới cần một nhóm người, việc sắp xếp những người này như thế nào tùy thuộc vào người của lhđ.

Nếu là người có công đức cao, kiếp sau khẳng định sẽ thuận buồm xuôi gió, còn trở thành "nhân vật chính" trong sách. Trái lại, nếu là người mang tội trên mình sẽ trở thành vai phụ, vai phản diện hoặc những vai có thân phận không tốt, cả đời bị người khác giẫm đạp, ở thế giới này hưởng hết thống khổ.

Như vậy không chỉ có thể tra tấn những kẻ ác này mà còn giúp hoàn thành tuyến nội dung, thu hoạch nguyện lực làm tăng cấp bậc tiểu thế giới.

Tuy rằng nhiều thời điểm cũng sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như vai ác được tẩy trắng, vai chính lại hắc hóa, ... nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn tới tiểu thế giới, chỉ là không lấy được nguyện lực của người xem mà thôi.

Sau khi những người này chết, công đức của họ sẽ được đánh giá lại, cuối cùng lại trở về luân hồi đài.

Đã có vai chính, tất nhiên sẽ có vai ác và vai phụ. Tuy nhiên những năm gần đây vai ác cùng vai phụ liên tiếp lội ngược dòng hoặc được tẩy trắng, tuy không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, nhưng bằng cách này, những kẻ tội nghiệt đầy mình vẫn có thể hưởng một cuộc sống tốt đẹp, trật tự công bằng của thế giới bị phá vỡ, rất nhiều tiểu thế giới trong nhiều năm không thể thăng cấp.

Tiểu thế giới thăng cấp đồng nghĩa với việc trình độ văn minh và tài nguyên của nó cũng tăng theo, xây dựng và phát triển các thế giới nhỏ cũng chính là ý nghĩa tồn tại của nhóm người này.

Nói tóm lại, hiện tại bọn họ cần một vai phản diện sẽ không bị tẩy trắng, giúp các tiểu thế giới nhỏ bé hoang tàn đạt được nguyện lực.

Bọn họ cảm thấy Kỳ Liên chính là ứng cử viên hoàn hảo nhất.

Trong lòng y không phân thiện ác, ngay cả người đối tốt với mình cũng có thể xuống tay, là kẻ ác trời sinh danh xứng với thực, không hề có nguy cơ bị tẩy trắng.

***