Chương 49: Xuyên thành tiểu Hoàng đế trúng cổ

Nghe hai chữ “vu y”, Triệu Kính Từ giật mình.

Triệu Hành ở bên thấy vậy thầm nghĩ: Hiện tại Vương gia yêu tiểu Hoàng đế đến vậy, lỡ đâu giải cổ rồi tiểu hoàng đế không yêu Vương gia thì làm sao bây giờ.

Nếu để hắn nói, vậy dứt khoát không giải. Dù sao chỉ cần Vương gia luôn yêu tiểu Hoàng đế thì tiểu Hoàng đế sẽ không nổi điên, dính người chút cũng không phải chuyện gì lớn.

Nhưng Triệu Kính Từ không dám đánh cược, tuy rằng Tiểu Hỉ Tử nói “Nếu tình yêu được đáp lại sẽ không nổi điên”, nhưng Tiểu Hỉ Tử thì biết gì? Lỡ đâu thì sao?

Nghĩ đến dáng vẻ tiểu Hoàng đế kiếp trước yêu mà không được, nổi điên si cuồng, lòng hắn lại nhói đau. Vì sao kiếp trước lại không nghĩ tới chuyện này? Tiểu Hoàng đế từng bước trở nên như vậy, có phải… cũng là do hắn ép?

Triệu Kính Từ nhắm mắt, khó khăn nói: “Tiếp tục tìm, phải nhanh.”

Cho dù vì tình cổ mới sinh ra tình cảm thì sao? Hắn không tin, khoảng thời gian hắn ở bên tiểu Hoàng đế đều là giả, không có chút tình cảm chân thật nào.

Có thể ban đầu bệ hạ thích hắn vì tình cổ, nhưng sau đó thực sự yêu hắn thì sao? Hắn cũng không cần quá nhiều, chỉ cần một chút thôi là đủ.

Nếu vậy, khi giải được cổ, hắn và bệ hạ có lẽ sẽ không thân mật được như bây giờ, nhưng ít nhất họ vẫn thích nhay. Đến lúc đó hắn sẽ nỗ lực, khiến bệ hạ lại yêu hắn thêm lần nữa.

*

Lâm Không Lộc một mình trở lại bàn với khuôn mặt ửng đỏ, bước đi lướt nhẹ như trên mây.

0687 lại chặn thêm 1% ảnh hưởng, cuối cùng y mới trở lại bình thường, hỏi: “Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? A Từ có hơi không thích hợp.”

0687: “!” Sao vẫn còn gọi là A Từ thế?

Nó lại vội chặn thêm 3%.

Lâm Không Lộc: “?”

“Bây giờ bình thường rồi chứ nhỉ?” 0687 nhỏ giọng nói thầm.

Lâm Không Lộc lập tức đen mặt, nói: “Vừa rồi tôi vẫn rất bình thường.”

“Bình thường mà cậu còn gọi anh ta là A Từ?” 0687 thắc mắc.

Lâm Không Lộc ho nhẹ, đương nhiên sẽ không nói nguyên nhân cho nó, chỉ hỏi: “Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

0687: “À, hắn biết chuyện cậu trúng tình cổ, còn bắt Tấn Vương rồi.”

Lâm Không Lộc: “!!!” Chuyện lớn vậy sao cậu không nói sớm?

0687: “Chủ yếu là tôi thấy nói hay không cũng vậy, nói ra còn có thể ảnh hưởng đến hiệu suất của cậu.”

Lâm Không Lộc: “…”

Điều này cũng đúng, lần đầu xuyên y không đi tâm, có thể diễn rất khá, Nhưng khi thực sự yêu thì sẽ không thể diễn, không bằng coi như không biết gì hết, cũng chưa phát hiện được gì, chỉ đơn thuần bị tình cổ ảnh hưởng. Như vậy sẽ chân thật hơn, thiết lập nhân vật cũng là thứ tiểu Hôn quân nên có.

Nghĩ vậy, y nói: “Vậy bỏ chặn nhiều hơn chút đi, về sau cứ duy trì nó như vậy, đừng thỉnh thoảng lại chặn thêm một chút.”

Khiến y bình thường trong chốc lát, rồi lại không bình thường trong chốc lát, sắp thật sự không bình thường rồi.

0687: “…”

*

Triệu Kính Từ dặn dò Triệu Hành việc cần làm rồi bèn bước vào trong điện, thấy tiểu Hoàng đế đang ngồi bên bàn, lén lút nghịch nghịch bình rượu.

Hắn ho nhẹ tiến lại gần, Lâm Không Lộc sợ tới mức suýt đánh rơi bình. Y quay đầu thấy là hắn, không khỏi càng thêm căng thẳng, lắp bắp nói: “Sao, sao ngươi đi mà không có chút động tĩnh gì vậy, thuộc họ mèo à?”

Triệu Kính Từ liếc nhìn bình rượu trong tay y, dự cảm không tốt, bất động thanh sắc hỏi: “Bệ hạ đang làm gì…”

“Khụ khụ, đã nói khi không có người ngoài thì đừng xưng hô xa lạ vậy rồi mà.” Lâm Không Lộc ngắt lời hắn.

Triệu Kính Từ tựa hồ đã đoán được điều gì, khẽ cười rồi ngồi xuống: “Vậy… Ta nên gọi bệ hạ là Tiểu Lộc, hay là lão gia?”

Bên tai Lâm Không Lộc đỏ lên một cách đáng ngờ, nhỏ giọng: “Gọi bằng nhũ danh đi.”

Nhìn tiểu Hoàng đế như vậy, lòng Triệu Kính Từ càng thêm hy vọng. Phản ứng chân thực như vậy sao có thể hoàn toàn không có cảm tình được?

Hắn lấy bình rượu trong tay đối phương, nói: “Để ta… rót rượu vì Tiểu Lộc.”

Lâm Không Lộc bỗng giật lại chiếc bình, nói liên thanh: “Không không không, vẫn để ta thay A Từ rót rượu đi, ngày thường luôn là ngươi giúp ta chuẩn bị thức ăn.”

Khi nói lời này, ánh mắt y có chút mơ hồ, rõ ràng đang chột dạ.

“Lão gia” y chuẩn bị là rượu uyên ương, một nửa đựng rượu mạnh, nửa kia chứa rượu gạo. Đêm nay y nhất định sẽ chuốc say “Phu nhân”, dễ bề bảo đối phương thị tẩm.

Triệu Kính Từ nhìn y thật sâu, đoán ra lòng “tốt” mà y có khả năng thực hiện. Nhưng hắn không nói gì, chỉ chờ xem.

Lâm Không Lộc hưng phấn rót rượu cho hắn, giống như một chú ong nhỏ chăm chỉ, rót hết ly này đến ly khác. Nhưng y không ngờ phương pháp này hoàn toàn vô dụng với Triệu Kính Từ.

Loại rượu mà Triệu Kính Từ uống khi ở biên quan mạnh hơn nhiều so với bình rượu uyên ương này. Tuy đã uống hết rượu tiểu Hoàng đế rót, nhưng sau vài lượt, tiểu Hoàng đế lại say trước.

0687: “…” Hễ mình chặn nhiều thêm 1% thôi thì ký chủ cũng sẽ không nghĩ ra biện pháp như này. Quả nhiên người trong tình yêu mất chỉ số thông minh.

Thế Giới 2 -