Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nam Chính Từng Bị Tôi Tra Sống Lại

Chương 40: Xuyên thành tiểu Hoàng đế trúng cổ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Không Lộc rất ngạc nhiên, lần đầu xuyên Thái hậu không hề đề cập gì đến việc lập hậu tuyển phi.

Y cẩn thận nghĩ kỹ, đại khái cũng đoán được nguyên nhân. Vào lần đầu, lúc này y đang dùng đủ thủ đoạn để theo đuổi Nhϊếp chính vương khiến cho toàn bộ triều đình đều biết, không phải suy đoán Triệu Kính Từ rốt cuộc có mị lực gì thì cũng đang hoài nghi tiểu Hoàng đế đã gần phát điên rồi.

Khi ấy Thái hậu tức đến hộc máu, nào còn tâm tư sắp xếp lập hậu tuyển phi?

Lâm Không Lộc lập tức lắc đầu từ chối, nói: “Trẫm không chọn.”

Lần đầu cũng chẳng có cốt truyện, mà tuyến tình cảm cũng không đóng, y mới không đi. Huống chi, trong lòng y đã có người mình thích, vì sao phải làm hại tiểu cô nương người ta?

“Con không chọn?” Mấy ngày nay Thái hậu vẫn còn đang tức vì mấy chuyện của y, nghe vậy cuối cùng không kìm được cơn giận, vỗ bàn nói: “Con đã bao lớn rồi mà còn không chọn? Nhìn hoàng thúc Tấn Vương của con đi, cũng chỉ lớn hơn con mười tuổi thôi mà đã sắp có cháu trai ôm rồi.”

“Vậy năm mười hai tuổi hắn đã đùa giỡn cung nữ, còn bị hoàng gia gia đánh một trận, sao ngài không nói?” Nhắc đến vị hoàng thúc này, tiểu Hoàng đế không nhịn được mà nói lại.

“Con!” Thái hậu tức đến á khẩu, không trả lời được.

Thấy vậy, Tôn Đắc Tiền vội dâng trà, khuyên nhủ: “Thái hậu xin hãy bớt giận, bệ hạ chỉ đang nói đùa với người thôi.”

Thái hậu nhấp một ngụm trà, mà lửa giận vẫn chưa giảm, lại nhanh chóng đặt xuống, nói: “Ai gia không quan tâm, việc này liên quan đến con nối dõi, liên quan đến xã tắc. Con chọn cũng phải chọn, không chọn cũng phải chọn. Con xem tự mình chọn một người hợp tâm ý, hay để ai gia thay con chọn?”

Lâm Không Lộc: “…” Thế mà gặp phải giục hôn phiên bản cổ đại.

Y suy nghĩ một hồi, dứt khoát nói: “Vậy chọn Nhϊếp chính vương.”

Vừa lúc, trong cốt truyện ban đầu y cũng ầm ĩ để mọi người biết chuyện.

Thái hậu tức quá mức, nhất thời không kịp phản ứng, vô thức gật đầu: “Vậy cũng đ…”

Từ “được” còn chưa nói ra, nàng bỗng hồi hồn, lại tức giận đập bàn: “Hồ đồ, các con đều là nam tử, huống hồ thân phận cũng… Cái này, nói chung là không được.”

Tiểu Hoàng đế vừa nghe người khác nói y và Nhϊếp chính vương không thể ở bên nhau, ngực liền đau đến chết, muốn nổi giận. Nhưng người trước mắt là mẫu thân y, y miễn cưỡng khống chế lý trí, chỉ khó chịu nói: “Vậy không chọn.”

Cuối cùng, hai mẹ con tan rã trong không vui.

Thái hậu cũng không ngốc, tính con trai mình thay đổi nhiều như vậy sao nàng có thể không phát hiện? Sau khi tiểu Hoàng đế rời đi, nàng đã gọi Tôn Đắc Tiền trở lại, cũng không hỏi không rẳng, chỉ để lão quỳ.

Quỳ một hồi lâu, mãi đến khi Tôn Đắc Tiền không chịu nổi áp lực, nàng mới chậm rãi hỏi: “Ngươi nói thật với ai gia, Hoàng đế ở biên quan đã xảy ra chuyện gì? Vì sao khi trở về tính tình lại thay đổi như biến thành người khác?”

“Ngoài ra, chuyện giữa nó và Kính Từ là thế nào? Không lẽ thực sự có chuyện?”

Tuy hỏi vậy nhưng chính Thái hậu cũng không tin.

Triệu Kính Từ là con trai của bạn thân nàng, cũng coi như là nàng và tiên đế nhìn hắn trưởng thành, làm việc luôn luôn ổn trọng. Cho dù con trai nàng thật sự có ý đó thì Triệu Kính Từ chắc chắn sẽ không để mặt y càn quấy.

Nghĩ vậy, nàng nhìn Tôn Đắc Tiền với ánh mắt nghiêm khắc hơn, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là những hạ nhân bên cạnh dạy hư Hoàng đế?

Tôn Đắc Tiền nơm nớp lo sợ, không dám nói hết, bèn quỳ rạp trên mặt đất: “Chân bệ hạ bị tổn thương do tê cóng ở biên quan, thỉnh thoảng sẽ bị nhức, có lẽ là bởi vậy mới…”

“CHOANG!”

Còn chưa dứt lời, một tách trà cao cấp tráng men màu vàng đã vỡ tan trước mặt lão. Thái hậu lạnh lùng nói: “Còn không nói thật? Cho rằng ai gia sẽ không tra ra?”

Tôn Đắc Tiền tức khắc không dám giấu nữa, vội một năm một mười giải thích mọi chuyện.

Nhưng về chuyện tiểu Hoàng đế thích Nhϊếp chính vương, lão vẫn không dám nói, chỉ thưa: “Bệ hạ có thể bị kí©h thí©ɧ, trật tâm tính, có lẽ qua một thời gian sẽ ổn…”

Thái hậu nào còn tâm trạng nghe lời này, nàng sững sờ không thể tin được: “Ngươi nói… Tiểu Lộc bị tổn thương do thân thể bị cóng, không được?”

Cho nên mới không muốn lập hậu tuyển phi, còn dùng Nhϊếp chính vương làm lá chắn? Vậy cũng có lý, suy cho cùng cũng là chuyện liên quan đến tôn nghiêm nam tử, ai mà muốn cho người khác biết?

Thái hậu hoảng hốt, rồi lại đau lòng, nhưng rốt cuộc vẫn chưa từ bỏ ý định, nhìn chằm chằm Tôn Đắc Tiền hỏi: “Ngươi xác định? Đã thử chưa?”

Hả?

Tôn Đắc Tiền ngớ người. Cái này, cái này phải thử như nào?

Thái hậu lập tức lộ ra vẻ mặt “Sao ngươi lại vô dụng như vậy”, dặn dò tâm phúc Lý ma ma bên cạnh: “Đi, chọn mấy cung nữ hiểu biết. Nhớ rõ, phải xinh đẹp.”
« Chương TrướcChương Tiếp »