Chương 7: Tránh thai

Editor: Yuki

Trên đường về đại học S , Mạnh Sơ mua viên thuốc tránh thai khẩn cấp 24 giờ ở tiệm thuốc nuốt vào.

Đêm nay, anh tiết rất nhiều lần, thậm chí còn có là chống cổ tử ©υиɠ trực tiếp bắn vào, cô không muốn đánh cuộc, cũng đánh cuộc không nổi.

Ký túc xá ban biểu diễn hệ quốc tế và giáo tiến sĩ sinh, chung cư giáo viên ở một chỗ, hai người một phòng.

Lúc trở về Triệu Thiển mới vừa dậy, nhìn thấy cô buồn bực hỏi: "Sơ Sơ, làm lại trở về, không phải cùng giảng viên phụ đạo đến thỉnh giả ở Giang thành sao, sắc mặt kém thế?"

Mạnh Sơ thật sự không nhớ rõ mình đã nói dối gì, chỉ phải lung tung nói: "Mình bị tuột huyết áp, mới từ bệnh viện trở về. Nếu thỉnh giả sẽ không đi đi học."

Triệu Thiển tin thật.

Mạnh Sơ bị Trần Thù Quan lăn qua lộn lại thao lộng một đêm, giữa hai chân cay cay đến đau, hơi động một chút trướng đau giống như xé rách, cả người không thoải mái, mệt mỏi nằm một buổi sáng.

Giữa trưa Triệu Thiển đặc biệt mang cơm từ nhà ăn đến cho cô, làm Mạnh Sơ cảm động đến nước mắt lưng tròng, ngược lại làm Triệu Thiển hù nhảy dựng.

Sau khi Triệu Thiển tốt nghiệp chuyển hình làm người đại diện, Mạnh Sơ đi theo cô gần mười năm, sau lưng những giải thưởng của Mạnh Sơ, gần như không cái nào không có bóng dáng cô.

Sau đó Mạnh Sơ bị bắt giải tán phòng làm việc, Triệu Thiển cũng từ đó rời khỏi ngành sản xuất.

Mạnh Sơ không nghĩ chọc người chú mục, vẫn luôn đi đi lại lại đến 7 giờ, mới chậm rì rì đi lầu một, tất cả bên này đều là phòng học cầu thang.

Vốn tính toán lén đi vào từ cửa sau, ai biết cửa sau lại bị người khóa lại.

Chỗ ngồi cầu thang trong phòng học mênh mông trên dưới hơn một trăm người, Mạnh Sơ không được tự nhiên mà đứng ở cạnh cửa hô " báo cáo ".

Trần Thù Quan ăn mặc áo blouse trắng thực hành thường ngày đứng ở trên bục giảng, bên hông treo đại âm thanh khí, cổ tay áo không chút cẩu thả mà thắt chặt, đầu cũng chưa dời đi, chỉ gật đầu để cô tiến vào.

Không ít người nhận ra Mạnh Sơ, vào học hơn hai tháng, thanh danh cô chính là đủ vang dội.

Thứ nhất cô lớn lên xinh đẹp, ở ban biểu diễn mỹ nữ như mây kia, cô cũng thuộc loại lóa mắt.

Thứ hai chính là bởi vì Trần Thù Quan.

Trần Thù Quan 31 tuổi chưa lập gia đình, nói đến cũng lạ, nữ học sinh nữ lão sư yêu thầm anh không ít, lại gần như không giống Mạnh Sơ lì lợm la liếʍ rêu rao như nghé con mới sinh.

Có lẽ bởi vì anh tuổi trẻ đã đứng ở độ cao như thế, ngày thường lại có tư thái đạm mạc người sống chớ tới gần, khó tránh khỏi làm người sinh ra lòng kính sợ, ai cũng không dám có quyết tâm đem đóa hoa cao lãnh bỏ vào trong túi.

Mạnh Sơ thực sự không có dũng khí đi lên tìm kiếm vị trí còn trống, liền đến vị trí đầu tiên không ai ngồi ở phía bên phải bên phải lối đi nhỏ.

Vón là trăm phương nghìn kế muốn có môn tự chọn này, là vì Trần Thù Quan, hiện tại vào học như thiên thư, cô liền hóa chất gì đó đều không rõ lắm, lại không nghĩ làm ra dáng vẻ hiếu học nhìn chằm chằm Trần Thù Quan, chỉ tiện tay vẽ bậy trên giấy.

Hôm nay trạng thái Trần Thù Quan không tốt lắm, vào học hai mươi phút, tiến sĩ sinh sớm giúp anh chảy trở về đông lạnh, trang bị chưng cất và thiết bị hình chiếu xong, anh lại thất thần một lần.

Cô gái nhỏ ăn mặc áo hoodie hồng nhạt, khó khăn lắm mới bao bọc lấy cái mông, dáng ngồi này của cô, người khác hơi khom người, là có thể nhìn thấy phong cảnh da^ʍ mị bên trong, giày bó dính sát dưới đầu gối, cẳng chân thon dài mà thẳng tắp, lộ ra độ cung mê người.

Anh ý bảo tiến sĩ sinh có thể bắt đầu rồi, trong đầu nhớ lại là mảnh da thịt trắng tuyết dưới đầu gối cô.

Anh liếc mắt nhìn Mạnh Sơ một cái, cô cúi đầu vẽ bậy gì đó, từ lức tiến vào trong phòng học giống như liền không quá mức chú ý.

Từ trước đến nay Trần Thù Quan chỉ biết làm việc, sau khi hơi tạm dừng, nghĩ như vậy, cũng làm như vậy.

"Hôm nay mời một bạn lên hỗ trợ tôi trong quá trình làm thực hành phản ứng hóa học." Anh nói một câu, nhìn quanh một vòng, dừng ở trên người Mạnh Sơ nói, "Mời bạn đến trễ đi."

Đối với các loại sự tích anh dũng của Mạnh Sơ, lớp học biết được, không hiểu được, lúc này không khỏi đều ngẩng đầu nhìn cô.

Chỉ là ai cũng không cho rằng Mạnh Sơ là đã bắt được đóa hoa này, sợ Trần Thù Quan ngảy cả tên và dáng vẻ của Mạnh Sơ cũng chưa nhớ kỹ, nếu không làm sao lại gọi cô người ngoài chuyên ngành này.

Mạnh Sơ cũng không muốn lấy cớ phủ nhận, nhưng trong lòng cô biết rõ ràng, Trần Thù Quan, là cố ý.

#Yuki: Èo xin lỗi m.n, có mấy chỗ mình chả biết nên giữ nguyên cv, sau này rảnh sẽ sửa ^^