Chuong 9

Cố Trinh vừa bước ra khỏi phòng tắm, người nằm trên giường đã không thấy đâu, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm chưa từng có

Cố Trinh bước đến bàn làm việc tìm điện thoại, thì thấy tờ giấy cô để lại, nét mặt dịu đi một phần tức giận , nhưng lại hiện lên ý cười làm người ta sợ hãi: "Em muốn anh tìm ra em sau,muốn chơi trò trốn tìm, được anh sẽ chơi cùng em nhưng tìm ra em rồi thì hậu quả em phải chịu không đơn giản như em nghĩ đâu!! Con thỏ mang đuôi hồ ly "

Như Nhiên lết tấm thân run lẩy bẩy về lớp học, tuy cô cố đi bình thường nhưng vừa bị Cố Trinh điên cuồng chiếm đoạt, hận không thể nhét mình vào cơ thể cô làm cô hơi đau, nhưng nghĩ đến cô đã thấy ngứa ngái muốn được lắp đầy nữa rồi

Trên cầu thang lên phòng học cô gặp Mặc Ngôn cũng vừa đi về phòng học.

Cô mỉm cười nhìn anh

Mặc Ngôn thấy cô vui vẻ trong lòng nhưng khi nhìn đến đôi môi sưng đỏ của cô cũng biết cô bị gì, anh cảm thấy tức giận, tại sau người khác hôn cô được còn anh thì không, sự tức giận làm lý trí anh bay mất, áp cô lên trường, cắn mạnh lên đôi môi cô

Mặc Ngôn làʍ t̠ìиɦ không bao giờ hôn qua ai, anh nghĩ hôn chỉ dành cho người yêu, nên chưa từng hôn bạn giường của mình

Nhưng bây giờ thấy đôi môi sưng đỏ của cô, anh muốn đếm thử, không tệ chút nào, ngọt ngào hơn anh tưởng

Anh mê muội mυ"ŧ lấy môi cô, đưa lưỡi tìm kiếm lưỡi cô, Như Nhiên ngoan ngoãn ôm cổ anh đưa lưỡi quấn quýt lưỡi Mặc Ngôn.

Mặc Ngôn sướиɠ như điên khi Như Nhiên đáp lại nụ hôn của anh.

Hai người ôm hôn quấn quýt, nước bọt chảy ra khóe môi Như Nhiên cũng được anh mυ"ŧ chụt chụt chụt, nuốt hết vào bụng, đến khi Như Nhiên không thở nổi nữa đưa tay đẩy nhẹ anh ra.

Mặc Ngôn buông đôi môi kéo sợi chỉ dài nước bọt, ánh mắt lên án em không ngoan

" Em không thở được "

Giọng nói ngọt ngào pha lẫn sự ái muội làm Mặc Ngôn muốn đè cô dưới thân bắt nạt cô, để cô xin tha mới thôi

Côn ŧᏂịŧ anh vừa mới phát tiết hai lần giờ lại trướng đau, nhưng anh cố nhịn xuống

Mặc Ngôn mỉm cười hôn nhẹ môi cô

" Em ngốc thế, không biết thở bằng mũi ak"

Giọng điệu cưng chiều anh cũng không phát hiện ra

Như Nhiên chu chu cái mỏ lên án

" Anh bắt nạt người ta "

Mặc Ngôn ôn nhu xoa xoa đầu Như Nhiên, ai quen biết Mặc Thiếu nhìn ánh mắt cưng chiều của anh chắt cũng không tin người này là Mặc Ngôn lạnh lùng không biểu hiện cảm xúc

" Em vào lớp đi"

Nói xong hôn lên trán cô thêm cái nữa

"Vâng"

Như Nhiên gật gật đầu đi nhanh vào lớp, bỏ lại Mặc Ngôn vẫn đang đứng nhìn cô

Hạ Mạc Nhi được làʍ t̠ìиɦ cùng Mặc Ngôn cô rất vui vẻ, nhưng thấy anh lạnh lùng làm mình không thương tiết đâm như vũ bão, cô đau đớn nhưng ngán nhịn cho anh thỏa mãn, giờ mới lết nổi lên phòng học, thấy Mặc Ngôn đứng nhìn gì đó ngẩn người

Cô ta đi nhanh lại kéo tay Mặc Ngôn làm nũng

"Mặc Thiếu, anh làm người ta còn đau này"

"Uhm"

Mặc Ngôn đơn giản uh một cái rồi bỏ Hạ Mạc Nhi đi vào phòng học, đối với anh bạn giường chỉ là bạn giường mình cần phát tiết thì phải chịu đựng được anh đó là chuyện bình thường

Hạ Mạc Nhi nhìn anh tức dậm chân, không ngờ càng làm đau hơn, nên hậm hực vào lớp

Mạnh Như Nhiên vào lớp thấy Tề Đoan đang ngủ nên không gọi anh, ngồi vào chỗ mình lấy sách ra giờ xem tiếp

Tề Đoan cảm nhận được cô quây về nhìn cô, Như Nhiên không biết Tề Đoan tỉnh nên không nhìn anh, nếu lúc này cô nhìn sẽ thấy ánh không cam lòng, đau khổ từ anh

Tề Đoan ngồi lâu không thấy cô về nên đi tìm, thì thấy Mặc Ngôn đè cô hôn,anh tức giận định đánh Mặc Ngôn, nhưng khi thấy Như Nhiên đáp lại nụ hôn còn ôm Mặc Ngôn, anh chỉ muốn gϊếŧ chết hai người, nhưng trong lòng anh lại nói, mày gϊếŧ cô ấy mày sẽ hối hận đấy

Anh đứng nhìn cho tới khi hai người buông nhau ra, anh thấy ánh mắt yêu thương từ Mặc Ngôn, anh không hiểu, người lạnh lùng như Mặc Ngôn cũng ánh mắt yêu thương ai sau. Mặc Ngôn giống như Tề Đoan, được gia tộc quấn luyện sinh tử nên không biết từ yêu là gì, bởi trên vai họ là cả một gia tộc,hai người sẽ không cho mình một nhược điểm có thể nguy hiếm họ, nên anh và Mặc Ngôn luôn là người máu lạnh, thờ ơ mọi thứ nhưng giờ đây không còn như vậy nữa

Anh không hơn gì Mặc Ngôn, anh cũng đắm chìm mê muội gì Như Nhiên, nếu như lúc trước anh biết cô là nhược điểm trí mạng của mình anh sẽ gϊếŧ chết cô, nhưng bây giờ anh không thể, cô chết rồi anh sau sống được đây

Cô là bảo bối trong tim anh, anh cũng mê muội thân thể cô, muốn cô làm nũng trong lòng mình, anh biết anh yêu cô mà giờ người bạn thân nhất cũng say mê cô, anh phải làm gì đây

Một bên là bạn một một bên là tình chọn ai bỏ ai

Anh đang có lô hàng bị cướp ở Đông nam á, anh định sai thủ hạ đắt lực đi cướp về, giờ anh sẽ đi, rời xa cô một thời gian thử xem có còn bị cô mê hoặc nữa không, anh thừa nhận mình mềm lòng, nên chạy trốn khỏi cô

"Mèo con"

Như Nhiên nghe Tề Đoan gọi mình nên ngẩn đầu nhìn anh, ánh mắt muốn hỏi anh có chuyện gì

Tề Đoan nhìn thật kĩ cô, cúi đầu hôn cô, tự nói với chính mình một lần cuối cùng mê muội gì cô thôi, có lẽ khi mình quay về sẽ không còn yêu cô nữa

Tay anh ôm gáy cô làm cho nụ hôn sâu hơn, nụ hôn này không như mọi khi,đau lòng cũng chỉ có đau lòng, nên anh không thương tiếc hôn đến khi nước mắt cô rơi, Tề Đoan nuốt hết nước bọt pha lẫn nước mắt của cô

Buông cô ra nhìn cô mặt đầy nước mắt cũng như vẻ mặt không hiểu

Tề Đoan hai tay ôm má cho cô mặt đối mặt với anh

" Hôm nay anh phải ra nước ngoài, em phải tự chăm sóc mình biết không "

Tề Đoan cười tự diễu, mày thật đáng thương ,cuối cùng cũng không muốn tổn thương cô ấy, nếu đã không làm được thì rời xa thôi

Tề Đoan không đợi nghe Như Nhiên nói gì đứng vậy ra ngoài, Như Nhiên không hiểu Tề Đoan bị gì nên ngơ ngác nhìn anh đi xa. Lúc này hệ thống xuất hiện nói rõ những chuyện Như Nhiên không hiểu cho cho biết

Như Nhiên cũng không nói gì ngồi im như thế, thấy Tề Đoan đáng thương sau, muốn kéo anh lại nói với anh sau này chỉ có mình anh sao, Như Nhiên không làm được, nếu như không kí kết với hệ thống có lẽ cô sẽ

Như Nhiên muốn Tề Đoan tự nguyện chấp nhận con người dâʍ đãиɠ như cô, cô không thể chỉ thuộc về một mình anh. Như Nhiên nhìn ra cửa sổ nhìn ánh nắng đến ngẩn người"cô sẽ chờ anh trở về bên cạnh cô, anh sẽ trở về, cô tin chắc như thế

Tề Đoan đi tới cửa gặp Mặc Ngôn, hai người nhìn nhau không biết nói gì cho phải

" Xin lỗi "

Cuối cùng Mặc Ngôn không chịu được nói lời xin lỗi, lúc nãy anh đã thấy Tề Đoan đáng lẽ anh phải buông Như Nhiên ra, nhưng anh mê muội nụ hôn của cô nên càng ôm hôn trước mặt Tề Đoan, anh không hối hận, nên chỉ biết xin lỗi

Tề Đoan nhào qua đấm Mặc Ngôn một đấm, Mặc Ngôn không né mà chịu cái đấm này, khóe môi Mặc Ngôn chảy máu, anh đưa lưỡi liếʍ xem như không có gì, Mặc Ngôn nhìn thẳng Tề Đoan nói

" Cậu yêu cô ấy sau"

Tề Đoan cũng nhìn Mặc Ngôn thẳng thắn

"Phải thì sao, thấy tôi đáng thương sao, cười nhạo tôi sao"

Tề Đoan nở nụ cười khó coi

"Không, tôi cũng giống cậu có tư cách gì cười cậu"

Mặc Ngôn lộ ra biểu tình tự diễu

Tề Đoan cười càng to cười như muốn điên

"Không ngờ, không ngờ 2 gia chủ Tề, Mặc cũng gì một người phụ nữ mà trở nên hèn nhát như vậy, tôi sẽ đi Đông nam á một thời gian, xem thử khi rời xa cô ấy tôi có thể tìm lại chính mình không"

Mặc Ngôn không ngờ Tề Đoan lựa chọn như thế, anh đến gần Tề Đoan đấm nhẹ vai anh

"Tốt,tôi cũng sẽ rời xa cô ấy,tôi muốn tình bạn này sẽ không gì phụ nữ mà không còn "

Tề Đoan gật gật đầu rồi đi, Mặc Ngôn cũng nhìn theo bóng lưng cô đơn ấy

Ai biết trước tương lai của mình, khi đó hai người cũng ngồi nói chuyện như thế nhưng nội dung lại là hôm nay cô ấy sẽ ngủ với ai,hai người không chịu nhường ai đành chấp nhận cùng nhau,nó là sau này giờ thì....

Mặc Ngôn định đi vào lớp thấy Hạ Mạc Nhi nên anh đứng chờ cô ta,anh không thể chú ý đến Như Nhiên, nên tìm người dời lực chú ý của anh, mà người anh tìm là Hạ Mạc Nhi, làm bạn giường giúp anh phát tiết cũng giúp anh không nghĩ đến Như Nhiên nữa

Hạ Mạc Nhi thấy Mặc Thiếu chờ mình nên cô ta vui vẻ trở lại, chạy nhanh đến ôm tay Mặc Ngôn vào lớp học

Mặc Ngôn cũng không né ra, đi vào lớp cùng cô ta

Cả lớp thấy Mặc Ngôn thân thiết cùng Hạ Mạc Nhi cũng hơi bất ngờ.Mặc Thiếu lại đối bạn giường à. Nữ sinh nhìn Hạ Mạc Nhi đầy ghen ghét

Mặc Ngôn không quan tâm đến ai chỉ nhìn về phía Như Nhiên, cô đang thẩn thờ nhìn ra ngoài, ánh nắng chiếu lên người cô, làm cho người như ẩn như hiện, nhìn cô mờ ảo giống như không thuộc về thế giới này, Mặc Ngôn không hiểu sao mình lại nghĩ như thế, cái ý nghĩ làm anh rất sợ

Không biết khi cô ấy không tồn tại, anh và Tề Đoan sẽ như thế nào, hai tay anh nắm chặt, như muốn bình tĩnh lại vì bản thân suy nghĩ quá nhiều, còn Hạ Mạc Nhi đang tự đắt, càm hất lên cao dương dương tự đắc khi thấy ánh mắt hâm mộ của mấy nữ sinh trong lớp nên không chú ý đến sự khác thường của Mặc Ngôn

Như Nhiên cảm thấy có người nhìn mình, đôi mắt đầy nước mắt chưa khô nhìn về Mặc Ngôn đi chung với Hạ Mạc Nhi mím môi cúi đầu không nói gì

Nhưng trong lòng lại nghĩ rồi, đúng là hào quang nữ chính mà, làm gì thì nữ chính cũng ở bên nam chính nhưng ánh mắt dư vinh không thể thể che dấu của cô ta, thì có còn là tình yêu thuần túy trong sáng như tiểu thuyết nữa không đây, không ai biết được

Thấy Mặc Ngôn muốn nhìn nhưng không giám nhìn của anh, trong lòng nghĩ, anh muốn tránh khỏi em sao A Ngôn, không dễ thế đâu,Như Nhiên hừ lạnh

Bây giờ Như Nhiên rất muốn đè Mặc Ngôn làʍ t̠ìиɦ trước mặt nữ chính, để xem nữ chính có hận chết cô không, nghĩ thôi là muốn làm liền

Cô không sợ Tề Đoan không cần cô, vô tự tin Tề Đoan sẽ không quên được cô, dù anh có bao nhiêu phụ nữ cũng sẽ không có cảm giác sung sướиɠ mất hồn như làm với cô

Tan học cô định chạy thẳng về nhà, nhưng thấy quản gia của Tề Đoan đứng chờ, thấy cô ông gật đầu chào hỏi định mở cửa cho Như Nhiên nhưng cô từ chối đi lên xe buýt về nhà mình

Quản gia điện thoại cho Tề Đoan báo cáo với Tề Đoan xông mới về

Tề Đoan nghe nói cô không muốn ở nhà anh nữa, anh tức giận đẩy hết đồ xuống đất

Mấy người thư ký ngoài cửa sợ run lên,không biết ông chủ bị gì vừa vào công ty mặt đen sì chữ viết trên mặt ai giám chọc tôi, tôi gϊếŧ cả đó.

Ai cũng không giám chọc chỉ chờ anh ra lệnh đi làm việc

Tề Đoan như phát điên phá tan phòng làm việc của mình trong lòng cứ nói: " Con mèo đúng là vô tâm mà, anh thì đau lòng gì cô còn cô thì xem như không có gì" nhìn Tề thiếu chúng ta giống như bị vợ bỏ đâm ra giận chó đánh mèo

Mặc Ngôn kêu tài xế đón mình, anh dẫn theo Hạ Mạc Nhi, bây giờ anh cần phát tiết, chỉ muốn phát tiết cho hết bực bội,nhưng khi lên xe anh thấy Như Nhiên không về nhà Tề Đoan không biết cô đi đâu chắt về nhà mình

Hạ Mạc Nhi thấy Mặc Thiếu thất thần cô ta ôm tay Mặc Ngôn nũng nịu với anh: " Mặc Thiếu "

Mặc Ngôn cũng chỉ lạnh lùng ừm với cô ta rồi lại nhìn ra ngoài nhưng bóng dáng của cô đã không thấy rồi, anh thu hồi tầm mắt, dặn lòng buông thôi rồi nhắm mắt không để ý đến Hạ Mạc Nhi

Hạ Mạc Nhi thấy anh không quan tâm mình hơi không vui, nhưng cũng ôm Mặc Ngôn không buông

Tác giả: Chương sao thịt không đây,chờ thôi hihi