- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Nam Chính Luôn Muốn Tôi
- Chương 13
Nam Chính Luôn Muốn Tôi
Chương 13
Editor: Dĩm
Giang Niệm ở trong phòng lề mề ước chừng nửa giờ đồng hồ, vẫn như cũ không dám ra khỏi phòng.
Một hồi không tự nhiên kéo kéo làn váy qua mông, một hồi lại lúng túng kéo cổ áo quá thấp kia lên cao. Xấu hổ tới mức mặt đỏ tai hồng, cậu thật sự không rõ Lam Bạch từ chỗ nào lấy ra bộ váy này……
Anh nói đi, anh để lại bộ váy này thì cũng thôi đi, nhưng ít nhất cũng phải để thêm quần áσ ɭóŧ cho cậu nữa chứ. Trên dưới đồng thời đều có cảm giác hư không, ông đây cảm thấy thẹn thùng xấu hổ đó có được không.
Mặc bộ sườn xám cổ thấp hình chữ V, dừng lại ở cửa, ló đầu ra ngoài nhìn.
Ở trong mắt Giang Niệm, đây là căn cứ xác thực cho thấy Lam Bạch cố ý muốn trêu cợt cậu!
Ai sẽ đang êm đẹp tự dưng bắt một thằng con trai mặc váy, tuy rằng thân thể này tương đối nữ tính hóa, nhưng mà cậu cũng có cái tay cầm (là tiểu Giang Niệm á) nhá!
Cuối cùng Giang Niệm thu hết can đảm đi ra ngoài, một đường trốn đông trốn tây lén lén lút lút trốn tránh người qua đường, rất sợ có người nhận ra cậu. Sau khi trải qua ý chí chiến đấu, đấu tranh tới cùng với không khí, Giang Niệm thành công mò đến nhà bếp.
Thức ăn hôm nay ngon hơn hôm trước rất nhiều, thế nhưng có cả bánh bao nhân thịt thơm ngon và nước lèo! Mùi hương từ l*иg hấp cậu sẽ không ngửi sai, một ngày một đêm chưa được hạt cơm nào vào bụng, cực kỳ đói.
Tìm được đồ đựng cậu liền mở l*иg hấp ra, lấy mấy cái bánh bao chuẩn bị chuồn mất. Nhỡ có người khác đến sẽ rất xấu hổ, hiện tại không chạy thì đến khi nào mới chạy.
Trong lòng đang nghĩ ngợi lung tung, đi tới cửa trước mặt lại đυ.ng phải một nhóm người.
Là nữ chính phiền phức, mỗi ngày đều trừng mắt, lông mày dựng ngược cùng tiểu lôi thôi nhếch nhác như cậu đây, đi với cô ta còn có mấy người đồng dạng không thích nguyên chủ.
Giang Niệm đã làm tốt công tác chuẩn bị chịu mắng, căng da đầu đón nhận ánh mắt dò xét của mọi người.
Vài giây đi qua, nhục mạ xỉ vả vẫn chưa thuận theo mà đến, Giang Niệm đầu đầy dấu chấm hỏi. Cẩn thận bí mật liếc mắt nhìn mấy người kia một cái, ngoại trừ nữ chính tất cả mọi người bên ngoài đều sững sờ.
Kỳ thật là cậu đã suy nghĩ quá nhiều, bộ dáng hiện tại của cậu và ngày trước như hai người khác nhau.
Người bình thường căn bản không thể nhận ra cậu và Giang Niệm là cùng một người, một người là nam nhân có tính cách cổ quái tóc mái che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, một người là mỹ nhân gợi cảm da trắng ngực to eo nhỏ, không ai sẽ dám đem hai người bọn họ gán ghép với nhau.
Trừ bỏ nữ chính có thể phân rõ hai người, còn những người khác ai cũng sẽ không nghĩ đến người trước mắt lộ ra cả khuôn mặt này, mỹ nữ ăn mặc gợi cảm xẻ tà đến mông sẽ là cái Giang Niệm bị ghét kia.
Giang Niệm lúc này cũng phản ứng lại đây, bộ dáng bây giờ của cậu ai có thể nhận ra được! Thế là gan lớn hơn rất nhiều, eo lưng duỗi thẳng tắp, trên mặt nở nụ cười hoa hậu thân thiện.
Nhìn mấy nam nhân dại ra một lát, khóe miệng cậu vừa kéo, da gà da vịt nổi lên vài tầng.
Giang Niệm chưa từng nghĩ tới việc bị giống đực bên ngoài nhớ thương ngoại trừ nam chính. Dù sao căn cứ vào phần đông số người ở đây, cậu sẽ giả bộ làm người mới tới tìm kế sinh nhai, trong lòng Giang Niệm tính toán tới lui cuối cùng tìm được lý do chính đáng này.
Đang muốn mở miệng tự giới thiệu rồi tính bài chuồn đi thì nữ chính đặc biệt đến tìm lỗi.
Làm bộ không nhận ra cậu cả giận mắng: “Cô là ai? Gần đây chúng tôi thu lưu người tìm kế sinh nhai nhưng chưa bao giờ gặp qua cô.”
Nữ chính khẳng định đã sớm nhận ra cậu, chỉ là làm bộ không biết.
Cũng đúng, ở trong trí nhớ nguyên chủ, bí mật nho nhỏ mà cậu liều chết giữ kín, nữ chính vẫn luôn không biết. Nhưng trải qua tối hôm qua trong lúc vô tình đầu cậu hiện lên vài thứ, Giang Niệm xác định cũng như hoàn toàn khẳng định nữ chủ biết hết thảy mọi thứ của nguyên thân, và vô cùng chán ghét nó, còn có ý đồ muốn gây rối với cậu.
Giang Nguyệt Tây có một mặt cường thế như vậy, Giang Niệm vẫn là lần đầu thấy.
Nữ chính là nữ thần tồn tại trong lòng mọi người, đương nhiên không có khả năng với một cái gương mặt mới liền có thể thay thế được.
Vài người đang đắm chìm trong mỹ mạo của Giang Niệm như vừa tỉnh dậy từ trong mộng, nhao nhao đề phòng nhìn chằm chằm Giang Niệm, ánh mắt hóa thành dao nhỏ đánh giá cậu từ đầu đến chân một lượt.
“Đúng vậy, chúng tôi cũng chưa thấy qua, sẽ không phải là mật thám chứ?” Phụ họa nữ thần, là quy tắc cơ bản khi là một con chó liếʍ*.
*chó liếʍ舔狗 (hay còn gọi là liếʍ cẩu): chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh. Hoặc những phận bề tôi ngày xưa luôn nhún nhường nịnh bợ trước người quyền quý cũng gọi là liếʍ cẩu
“Cô đã đăng ký thân phận của mình chưa? Tên cô là gì? Không nói cũng không lời giải thích đừng trách chúng tôi không khách khí với cô, lớn lên đúng là xinh đẹp hơn người, nếu mà chết thì vô cùng đáng tiếc.”
Câu nói kế tiếp tuy rằng chưa nói ra, nhưng ánh mắt da^ʍ tà lại hạ lưu của hắn ta dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng đều biết tên đó có mưu ma chước quỷ gì.
P/s: M.n đều hiểu nhầm Giang Niệm là con gái nha, không phải mình dịch "cô" là sai đâu nha ❤ Chúc m.n đọc truyện vui vẻ 🙆
♀️
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Mạt Thế
- Nam Chính Luôn Muốn Tôi
- Chương 13